Cho dù là Như Tuyết, Phạm Minh Tú, và Tô Bảo Nhi đều có thể chấp nhận Triệu Linh, và Triệu Linh cũng có thể chấp nhận họ.
Bỏ chuyện này qua một bên, Lâm Thiên cũng có một điều lo lắng khác.
Thời gian Lâm Thiên ở bên ngoài rất lâu, không thể ở lại Kim Đô quá lâu, đặc biệt là chuyện tu luyện, Lâm Thiên thậm chí có thể gia nhập phái Bạch Vân, trường hợp đó, Lâm Thiên sẽ ít có thời gian trở về hơn, Lâm Thiên không thể ở bên cạnh bọn họ lâu được, nhất định Lâm Thiên sẽ không thể trở thành một người bạn trai tốt được.
"Vậy thì, Triệu Linh, anh sẽ chấp nhận em, sẽ trở thành bạn trai thực tập của em, nhưng anh sẽ không có làm bất kỳ hành vi quá phận nào với em, bằng cách này, sau này nếu em cảm thấy rằng anh không phải là bạn trai đủ tư cách, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc em tìm người bạn trai tiếp theo.” Lâm Thiên nói.
Hành vi vượt ranh giới mà Lâm Thiên đề cập đương nhiên là muốn nói đến vấn đề nam nữ.
Lâm Thiên mới nghĩ ngợi hồi lâu, có lẽ đây chính là cách tốt nhất, đồng ý trở thành bạn trai của Triệu Linh, nhưng không làm loại chuyện đó.
"Thật sao? Em... em không phải đang mơ đúng không? Lâm Thiên, anh thật sự đã đồng ý với em!" Khi Triệu Linh nghe được lời đồng ý của Lâm Thiên, cô ấy phấn khích đến nỗi khoa tay múa chân, vui mừng đến mức gần như nhảy dựng lên.
Đối với Triệu Linh, điều mà bao nhiêu ngày đêm qua cô mong chờ, giờ đây cuối cùng cũng đã trở thành hiện thực.
Cùng lúc đó, Triệu Linh còn kích động hôn lên mặt Lâm Thiên một cái.
"Em vừa mới rửa dạ dày xong, sức khỏe không tốt, trước tiên nằm xuống nghỉ ngơi đi đã."
Lâm Thiên vừa nói vừa đỡ Triệu Linh nằm xuống.
“Vâng!” Triệu Linh mỉm cười gật đầu, biểu tình trong mắt khi nhìn Lâm Thiên càng thêm ngọt ngào, ngọt ngào đến mức tựa như có thể khiến Lâm Thiên tan chảy.
Dù chỉ là một ánh mắt nhưng Lâm Thiên có thể nhận ra sâu sắc tình cảm của Triệu Linh dành cho bản thân, cũng như cảm giác hạnh phúc của cô ấy hiện tại.
Lâm Thiên biết rõ rằng anh đã có thêm một người phụ nữ khác, đó là Triệu Linh, mặc dù hai người chỉ đang là người yêu thực tập của nhau mà thôi.
"Triệu Linh, anh và em sẽ chữa lành vết thương cho em."
Lâm Thiên nói, cầm lấy bàn tay ngọc ngà của Triệu Linh, sau đó nắm chặt.
Cùng lúc đó, Lâm Thiện vận nội công, nội lực được truyền vào cơ thể Triệu Linh qua bang tay Lâm Thiên.
Chẳng bao lâu, sắc mặt của Triệu Linh đã trở nên hồng hào hơn.
“Lâm Thiên, anh… anh đây là có khả năng gì, mà có thể lợi hại như vậy!" Triệu Linh kinh ngạc, cô vừa rồi rõ ràng cảm giác được trong cơ thể có một cỗ lực lượng được truyện vài.
“Em có thể hiểu rằng tôi là một người luyện võ, nói cách khác cũng giống như những cao thủ nội công trên TV vậy.” Lâm Thiên nói.
"Oa, em thật không ngờ anh còn có loại năng lực này! Không ngờ những cao thủ nội công ở trên TV hóa ra lại có thật!" Triệu Linh kinh ngạc nói.
Triệu Linh trước giờ chỉ biết rằng thân thủ của Lâm Thiên rất lợi hại, nhưng cô không biết những thứ giống như nội lực này.
"Hiểu được tất phải từ bỏ, luyện công rất tốn thời gian, anh đang muốn trở nên mạnh mẽ hơn, cho nên sẽ phải tiêu phí nhiều thứ hơn, vì vậy không thể thường xuyên ở bên cạnh mọi người được." Lâm Thiên bất đắc dĩ nói.
"Không thành vấn đề, em sẽ ủng hộ sự nghiệp của anh! Chúng ta sẽ là chỗ dựa vững chắc của anh!" Triệu Linh cười như gió xuân.
Nghe được lời nói của Triệu Linh, trong lòng Lâm Thiên cũng trở nên ấm áp.
Ngay sau đó, Lâm Thiên gọi tất cả những người đang đợi bên ngoài phòng bệnh vào trở lại.
"Em gái Triệu Linh, hai người nói chuyện thế nào rồi..." Phạm Minh Tú ngay khi vừa bước vào phòng bệnh đã mở miệng hỏi.
Có thể thấy Phạm Minh Tú rất quan tâm đến vấn đề này.
“Vâng!” Triệu Linh vẻ mặt tươi cười gật gật đầu.
Khi Phạm Minh Tú nhìn thấy bộ dạng tươi cười của Triệu Linh, trong lòng cô ấy lập tức hiểu ra.
“Có vẻ như chuyên của hai người đã xong xuôi rồi, đúng là như vậy!” Phạm Minh Tú cười nói.
"Chị Minh Tú, cảm ơn chị rất nhiều, với tư cách là bạn gái của Lâm Thiên, chị đã không những không coi em như tình địch rồi xa lánh mà còn giúp đỡ em rất nhiều. Em thật sự không biết nên cảm ơn chị như thế nào!" Triệu Linh ngượng ngùng nói.
"Chị có thể cảm nhận được sự chân thành của em đối với Lâm Thiên. Hơn nữa, Lâm Thiên vốn dĩ cũng đã có Như Tuyết và Tô Bảo Nhi, cho nên về phương diện này, chị cũng đã nhận thức rõ rồi." Phạm Minh Tú cười nói.
“Con gái, chuyện giữa con và Lâm Thiên đã thành công rồi sao?” Cha của Triệu Linh vội vàng hỏi thăm.
“Vâng!” Triệu Linh gật đầu.
"Ha ha, tốt! Chuyện tốt, cha ủng hộ con gái của cha!" Cha của Triệu Linh mỉm cười và gật đầu liên tục.
Đừng nhìn trước đây cha của Triệu Linh không hài lòng với Lâm Thiên.
Nhưng trên thực tế, ông ta rất phi thường sẵn lòng đồng ý cho Lâm Thiên và Triệu Linh ở bên nhau.
Sau khi Lâm Thiên thống trị giới kinh doanh Kim Đô, cha của Triệu Linh đã muốn con gái ông ta cùng Lâm Thiên ben nhau, bởi vì Lâm Thiên này chính là con con rùa vàng!
Lúc đầu ông ta vốn nghĩ như vậy, bây giờ Lâm Thiên đến Hà Nội còn có thể kiếm thêm được nhiều của cải hơn, ông ta chắc chắn còn nghĩ nhiều hơn.
Về việc Lâm Thiên đã có mấy cô bạn gái rồi, ông ta không quan tâm, ông ta chỉ quan tâm đến việc Lâm Thiên giàu có như thế nào.
Triệu Linh lại nhìn về phía ông nội Triệu.
“Ông ơi, cháu… đây là lựa chọn của cháu , ông… ông sẽ không ghét cháu chứ?” Triệu Linh nói.
“Làm sao có thể thế được Triệu Linh, nếu như đây đã là lựa chọn của con, thì cho dù như thế nào ông nội cũng sẽ ủng hộ con!” Ông nội Triệu mỉm cười.
Vốn dĩ lúc đầu ông nội Triệu cũng rất ủng hộ chuyện của Triệu Linh và Lâm Thiên, nhưng sau này khi ông nội Triệu biết được rằng Lâm Thiên đã có bạn gái thì ông không ủng hộ nhiều nữa, dù sao thì Lâm Thiên cũng là người đã có bạn gái rồi, nếu cháu gái ông vẫn cứ như vậy mà ở bên Lâm Thiên, như vậy không biết người ta sẽ nói ra thành cái dạng gì nữa?
Tuy nhiên, trải qua chuyện Triệu Linh tự tử bằng cách uống thuốc lần này, ông ta cũng hoàn toàn hiểu rõ được, rằng chỉ cần cháu gái Triệu Linh của ông ta có một cuộc sống hạnh phúc là được rồi!
Sau khi nghe ông nội Triệu nói như vậy, lúc này Triệu Linh mới có thể hoàn toàn yên tâm.
Lúc này, cha của Triệu Linh nhanh chóng bước tới và nói:
"Lâm Thiên, hiện tại cậu đã là con rể của tôi, cũng coi như đã là một nửa của nhà họ Triệu, bây giờ nhà họ Triệu của tôi đang gặp khó khăn, dù sao cậu cũng phải giúp đỡ nhà họ Triệu một tay."
Lâm Thiên còn chưa kịp trả lời, Phạm Minh Tú ở bên cạnh đã cười nói:
"Lâm Thiên là một người trọng tình trọng nghĩa, chỉ bằng việc dựa vào mối quan hệ trước đây giữa nhà họ Triệu và Lâm Thiên, tất nhiên Lâm Thiên sẽ không có khả năng cứ thế khoanh tay đứng nhìn được. Thật ra, ngày hôm qua Lâm Thiên đã huy động 35 nghìn tỷ để cứu lấy cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị."
Ngay khi những lời này vừa dứt, Triệu Linh, cha của Triệu Linh và ông nội Triệu đều sửng sốt.
“Đúng vậy, việc cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị tăng mạnh, quả thật là do tôi làm.” Lâm Thiên gật đầu đáp lại.
Trước đây Lâm Thiên chỉ bí mật giúp đỡ nhà họ Triệu mà cũng không làm quá rõ ràng, là bởi vì lúc trước Lâm Thiên không muốn Triệu Linh biết anh vẫn còn quan tâm đến nhà họ Triệu rất nhiều.
Lây giờ Lâm Thiên đã xác định quan hệ với Triệu Linh, Lâm Thiên tất nhiên cũng không cần che giấu chuyện này làm gì nữa.
“Hóa ra người bí ẩn đã cứu lấy cổ phiếu tập đoàn Triệu thị của tôi, thật sự là Lâm Thiên!” Cha của Triệu Linh kinh ngạc nói.
Sau một hồi ngạc nhiên, ông nội Triệu cũng cười và nói: "Quả nhiên suy đoán của tôi là đúng."
Triệu Linh cũng nở một nụ cười hiểu rõ: "Em biết ngay mà, anh Lâm Thiên không phải là một người vong ân phụ nghĩa."
Triệu Linh biết rõ ràng rằng, nếu như ngày hôm qua Lâm Thiên đã bí mật giúp đỡ nhà họ Triệu, điều đó cho thấy rằng Lâm Thiên vẫn luôn rất quan tâm đến nhà họ Triệu, chẳng qua anh ấy chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi.
"Ha ha ha! Nhà họ Triệu của tôi được cứu rồi!" Cha của Triệu Linh vui vẻ cười nói.
Cha của Triệu Linh vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra, muốn xem cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị đã tăng lên bao nhiêu.
Kể từ khi cửa cổng thị trường được mở ngày hôm nay, giá cổ phiếu của tập đoàn vẫn liên tục tăng giá và một đường tăng lên rất khốc liệt.
Nói cách khác, tiền mà Lâm Thiên nện vào cũng không phải chỉ là để làm cảnh mà thôi đâu.
"Hả? Không sai, lúc đầu cửa thị trường vừa mở nó đã tăng lên rất mạnh, tại sao bây giờ lại đang giảm xuống lần nữa, hơn nữa còn có xu hướng giảm khá nhanh!" Cha của Triệu Linh nghi ngờ nói.
"Sao có thể như vậy được?"
Tất cả mọi người đều lần lượt lấy điện thoại di động ra để kiểm tra tình hình giá cổ phiếu.
Lâm Thiên cũng lấy điện thoại di động ra xem, quả giống hệt như lời cha của Triệu Linh nói, tuy rằng giá cổ phiếu có giảm rồi lại tăng, nhưng xu hướng chung của nó vẫn là giảm khá nhanh.
Xem ra lúc này đang có hai thế lực, một thế lực đang muốn đưa cổ phiếu của Tập đoàn Triệu thị đi lên, còn một thế lực còn lại là muốn kéo cổ phiếu của Tập đoàn Triệu thị đi xuống!
Tập đoàn Triệu thị bây giờ giống như người đang bị treo ở trên vách núi, kéo xuống đương nhiên còn dễ hơn kéo lên rất nhiều.
Lúc này, điện thoại di động của Lâm Thiên đột nhiên vang lên, Lâm Vân cúi đầu nhìn xuống, là cuộc gọi của Lưu Thân.
Vốn dĩ Lâm Thiên cũng định gọi điện cho Lưu Thân hỏi anh ta xem có chuyện gì đang xảy ra, không nghĩ tới anh ta lại gọi đến trước.
“Này Lưu Thân.” Lâm Thiên trả lời điện thoại.
“Anh Thiên, có người đang cố tình đánh lén cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị.” Lưu Thân đi thẳng vào vấn đề.
"Ồ? Là ai?" Lâm Thiên vội vàng hỏi.
"Tôi không biết được rốt cuộc là ai, nhưng giá cổ phiếu của tập đoàn Triệu thị trước đây đã trải qua một đoạn thời gian bị giảm mạnh, tâm lý người sở hữu cổ phiếu vốn cũng đã không được ổn định lắm, chúng ta đã phải bỏ ra một số tiền rất lớn để kéo lên, muốn kéo lên vô cùng khó khăn, đã phải đập vào đó rất nhiều tiền mới có thể kéo lên được như vậy, miễn cưỡng ổn định lại được tâm trạng của những người sở hữu cổ phiếu. "
"Nhưng đối phương lại dùng chiêu trò đánh lén, lại khiến những người đang nắm giữ cổ phiếu tập đoàn Triệu thị lần nữa hoảng sợ, dẫn đến việc rất nhiều người bán tháo cổ phiếu ra ngoài, bọn họ đã chi một khoản tiền nhỏ liền có thể khiến cho Tập đoàn Triệu thị phải lao xuống dốc không phanh, bây giờ nếu chúng ta muốn tiếp tục cưỡng ép kéo nó lên, vậy phải đập vào đó ít nhất là gấp năm hoặc gấp tám lần số tiền mà bên kia đập vào may ra mới được!” Lưu Thân báo cáo.