Cực Phẩm Hồ Ly

Chương 13: Cột mốc 25 tuổi



Thái Từ Quân nay đưa bà nội tới Hồng Hoa Các. Khác với lần họp mặt xe cộ đông đúc như lần trước thì lần này khuôn viên khá yên ả, vẫn là hoa thơm cỏ đẹp, chuông gió lung lay.

Ở lầu cao Nghê Hồ Ly đang quỳ ngay ngắn trước mặt Hồng Hoa, trên bàn là một chồng tiền mặt từng buộc lớn.

Anh đỡ bà đi vào, bà nội anh có vẻ thân thuộc nơi này. Đập vào mắt của Thái Từ Quân là bóng lưng thằng tắp của cô gái.

Hai người phụ nữ lớn tuổi nhìn nhau mỉm cười, Hồ Ly từ từ đứng dậy rồi cúi chào khách. Cô xin phép được ra ngoài thì bỗng Thái lão phu nhân cất lời.

- Nghê Ly, cháu ngồi đây một chút đi.

- Từ Quân, cháu ngồi đây luôn.

Thế là hai người trẻ lại gặp gỡ và còn ngồi đối diện nhau. Thái Từ Quân liếc nhìn số tiền trên bàn, Hồng Hoa và bà nội anh đúng là thân thật, đến tiền cũng không cần cất mà cứ để lù lù trên mặt bàn rất phô trương.
Số tiền này không hề nhỏ chút nào.

Anh nhìn Nghê Hồ Ly, hôm nay tóc dài qua thắt lưng được thả xuống, một bên vén sau tai, một bên được kẹp bằng chiếc kẹp màu trắng hình bướm nhỏ. Trang phục cũng váy trắng. Có vẻ Hồ Ly hay mặc màu trung tính và đơn giản. Vẻ đẹp lúc này hài hòa và toát vẻ hiền lành mong manh, không khiêu gợi như ở Notorious hay kiêu sa khi cuộn tóc đỉnh đầu.

Thái lão phu nhân càng nhìn càng ưng mắt.

- Nghê Ly?

- Vâng ạ!

Không khí có phần gượng gạo được phá vỡ bởi tiếng gọi của Thái lão phu nhân.

- Làm gì thì làm, đừng có sửa lông mày nhé!

Thái Từ Quân và Nghê Hồ Ly đều khó hiểu nhìn bà, còn Hồng Hoa thì cười.

- Bà đừng thích Hồ Ly lộ liễu thế chứ.

Người cháu trai thấy chả liên quan.

- Lông mày?

Bà nội anh nhìn Hồ Ly với vẻ ôn nhu và phúc hậu.

- Phong thủy đó. Vợ các tỷ phú còn phải sửa về dáng lông mày này. Đầu lông mày cao để mọi thứ được thuận lợi, thân chân mày cong lên để tiền tài lưu thông, đuôi chân mày dài và mỏng như lá liễu. Màu đen tự nhiên đồng màu tóc, nhìn thiện lành biết bao. Sau này sẽ là vượng phu, bởi vợ là phong thủy của chồng.
Thái Từ Quân thở dài, như này có được tính là mê tín không?

Hồ Ly cúi đầu xấu hổ, hai má phiến hồng, ngước lên bắt gặp Thái Từ Quân nhìn mình đầy dò xét.

Vì bà tâng bốc cô vũ nữ này quá nên anh mới muốn nhìn cho kĩ xem vượng phu qua lông mày là như thế nào.

Nghê Hồ Ly bối rối cầm tách trà rồi quay đầu sang phải nhấp một ngụm. Không để ý, trà vẫn nóng làm cô nhíu mày.

Thái Từ Quân thì cong môi cười, vẫn bị Hồng Hoa bắt gặp, liền đanh mặt nghiêm túc trở lại, để đỡ sượng trân liền bưng tách lên uống và nói bâng quơ.

- Trà này ngon quá ạ.

- Của Hồ Ly mang tới.

Chàng trai bỗng sặc ho một tiếng, rồi giả vờ gật gù cho đỡ ngại.

Giờ là Hồ Ly cười lại anh.

Thái lão phu nhân nhìn chỗ tiền trên bàn rồi hỏi người chị em tốt.

- Làm ăn tốt quá nhỉ!

Hồng Hoa cười, nhưng kèm tiếng thở dài, ánh mắt hướng về chỗ Hồ Ly có chút phiền muộn.
- Tốt!

Hồ Ly thấy mình ở đây không tiện lại lễ phép.

- Mọi người trò chuyện, cháu xin phép ra ngoài ạ.

Thái lão phu nhân không nỡ, muốn gán ghép cô gái này cho cháu trai, vì thông qua Hồng Hoa thì biết Nghê Hồ Ly không có yêu ai cả.

Hồ Ly sắp 25 tuổi, có nghĩa là sắp rời khỏi thân phận vũ nữ rồi. Ở chỗ Hồng Hoa, vũ nữ 25 tuổi là giải nghệ. Ai được việc sẽ giữ lại làm cánh tay đắc lực, còn không thì đủ lông đủ cánh bay ra ngoài tự lực cánh sinh.

May mắn khôn ngoan sẽ được gả vào nhà giàu. Ngược lại sẽ vẫn là thú mua vui, nhưng không còn nhiều hấp dẫn. May mắn thì ít, dòng đời xô đẩy thì nhiều.

Hồng Hoa xuất thân là vũ nữ, hiểu hơn ai hết.

Dĩ nhiên đứa cháu này bà muốn cô gả vào nhà giàu.

Tư Dạ Đam thì không được.

Thái gia nhiệt tình là vậy, nhưng Thái Từ Quân là tay chơi có tiếng, cảm giác không an toàn. Vẫn chưa thấy nhà nào hợp lý để dắt mối cho Hồ Ly.