Ngửi mùi thuốc lá, Hồ Ly quay đầu lại, thấy Thái Từ Quân dựa cột hút thuốc nhìn mình.
Cô cúi đầu chào rồi đi vào một gian nhà khác. Anh vẫn đứng đó, khi hút gần hết điếu thuốc thì thấy Hồ Ly đi ra cùng vài người làm trung tuổi, vừa đi vừa nói vui vẻ gì đó.
Tóc đã buộc đuôi ngựa, trước người đeo tạp dề.
Thật lạ, từ khi gặp tới giờ, anh luôn chỉ thấy Nghê Hồ Ly được lòng mọi người. Ai bên cô ấy cũng hài hòa cả.
Vài phút sau, cô tháo tạp dề, cầm túi giấy tiến lại chỗ chiếc xe biển 9999. Thái Từ Quân đợi cô đi khỏi mới tiến tới hỏi tài xế:
- Gì vậy?
- Là mứt hoa hồng cô Nghê gửi lão phu nhân!
Trên xe về nhà, thấy cháu trai trầm ngâm không hứng thú, Thái lão phu nhân bèn gợi chuyện.
- Nghê Ly...
- Bà, cháu không thích cô ta. Cảm giác như có vỏ bọc bên ngoài vậy. Không hề chân thực! Toang rồi, bà thì muốn ghép đôi, cháu lại nói không thích.
- Nghê Ly xinh đẹp đáng yêu mà. Cháu vì cô ấy làm vũ nữ mà kì thị à. Nếu thế thì bà thất vọng vì cháu đó.
- Bà, đừng vì cái bánh hay lọ mứt mà bênh cô ta. Kể cả là cháu của bà chủ Hồng Hoa Các thì cháu vẫn không ngấm nổi.
- Cháu nghĩ bà ngốc như cháu chắc. Cho cháu một câu này nhé.
- Thì bà cứ nói đi ạ.
- Chiếc áo đẹp không làm nên nhân cách, chiếc áo rách không phá hỏng con người. Ở đời đừng đánh giá người khác chỉ qua bề nổi. Những gì cháu thấy là họ cho phép cháu thấy, còn những gì ẩn sâu, cháu phải bỏ tâm tư mới cảm nhận được. Cháu đừng suy diễn quá nhiều. Cái gì đến sẽ đến, cứ sẵn sàng mà đón nhận.
- Đừng nói bà bảo cháu đón nhận cái cô Hồ Ly kia vào cuộc sống của cháu nhé.
- Vốn đã xuất hiện trong cuộc sống của cháu rồi mà. - Xin người, thiếu gì mà phải là cô ta.
- Tùy cháu thôi, bà cũng không ngấm nổi đám bạn gái cũ của cháu.
Nghê Hồ Ly vậy mà ngấm ngầm len lỏi vào cuộc sống của Thái Từ Quân thật.
Ở nhà thì bánh hoa hồng, mứt hoa hồng.
Giờ đi bàn công việc cũng tới Notorious.
Đề nghị của Phó Thành Lãm nên Thái Từ Quân miễn cưỡng đồng ý.
Tối thứ 7, lạ cái là không thấy Nghê Hồ Ly. Thấy đối tác thấp tha thấp thỏm, Thái Từ Quân cười thầm rồi gọi quản lý.
- Nghê Hồ Ly đâu?
Thiếu gia họ Thái chủ động làm Phó Thành Lãm tưởng đối phương cũng u mê cô ấy.
- Dạ, Hồ Ly sau này không làm việc ở đây nữa ạ. Cô ấy mới xin nghỉ rồi.
- Ồ.
Thái Từ Quân thoáng nghĩ, có khi nào Nghê Hồ Ly vợt được ông lớn nào rồi nên giờ không cần đi làm nữa. Anh kín đáo gật gù rồi cầm ly rượu uống, lén quan sát biểu cảm có vẻ bức bối của người đối diện. Phó Thành Lãm cũng không tìm được tin tức gì của Hồ Ly, nay tới muốn nhân cơ hội gặp cô, lại nhận tin bất ngờ.
Bất ngờ hơn, họ thấy Tư Dạ Đam lại xuất hiện ở đây, còn đi thẳng lên lầu, bên cạnh là vị quản lý quán rượu rất kính cẩn.
Thái Từ Quân đoán, có lẽ cũng liên quan Nghê Hồ Ly.
Vì không có Hồ Ly nên Phó Thành Lãm nhanh chóng xong việc rồi đi. Thái Từ Quân cố ý nán lại xem Tư Dạ Đam vì sao ở đây lâu thế.
- Thú vị đây!
Anh thấy Nghê Hồ Ly ăn mặc kín đáo, đầu đội mũ phớt, mặt đeo khẩu trang đi lên lầu.
Vì sao anh nhận ra dù cô che chắn rất kĩ. Anh cũng không rõ vì sao nữa, nhưng chắc chắn không nhầm.
Đã nghỉ việc rồi, tới đây hẹn hò sao?
Hẹn hò không đi khách sạn, tới quán rượu chỗ làm cũ?