Hàn Hân đem đồ cá nhân tới cho sếp xong thì liền ra về, có chút tội nghiệp cho chị gái. Có vẻ lần này Thái Từ Quân dính vào tình yêu đích thực rồi, bởi trước kia chỉ có phụ nữ bám lấy anh, giờ anh bám lấy Nghê Hồ Ly tận hai hôm liền.
Đêm nay Thái Từ Quân không phải nằm sofa nữa, mà chễm chệ ở trên giường, tay được đầu Hồ Ly gối lên.
Không phải lần đầu có phụ nữ gối đầu lên tay anh, nhưng mọi khoảnh khắc đầu tiên với Nghê Hồ Ly đều khiến Thái Từ Quân hồi hộp và mong chờ.
Hồ Ly đã có niềm tin tưởng nhất định với người đàn ông này, bởi bên cô mấy lần anh đều kiềm chế và giữ được lời hứa. Lần này cũng vậy, cô vô tư trong lòng anh say giấc nồng.
Một người ngủ ngon, báo hại một người thổn thức không ngủ được.
Bản năng của một người đàn ông sôi sục, Thái Từ Quân cố giữ mình tỉnh táo, rồi âu yếm nhìn vẻ mặt bình yên của Nghê Hồ Ly.
Chưa được, không có nghĩa là sau này không được. Không thể vì dục vọng mà đạp đổ mọi nỗ lực trước đó.
Dẫu vậy, sáng sớm Thái Từ Quân rời giường để đi tắm nước lạnh.
Hồ Ly trở mình, thấy bên cạnh thiếu thiếu, cô hé mắt liền bắt gặp Thái Từ Quân đang mặc áo choàng tắm đi từ phòng tắm ra.
Cô ngẩn ngơ, giọng vẫn ngái ngủ.
- Đẹp trai quá!
Thái Từ Quân lấy khăn lau lau tóc, thấy Hồ Ly có chút ngờ nghệch đáng yêu.
- Làm Nghê Ly của anh dậy rồi!
Anh gọi tên cưng nựng làm Hồ Ly giây phút đó muốn tan chảy. Cô nũng nịu xòe hai tay, mắt vẫn díu lại.
- Muốn ôm trai đẹp một cái.
Thái Từ Quân mỉm cười ranh ma, liền tới bên giường rồi cả người ập xuống hôn lên trán Hồ Ly.
- Thơm nữa.
Anh dùng sữa tắm của cô, nhưng cô lại thấy mùi hương từ người anh thơm rất khác.
Nụ hôn trượt xuống mắt, tới mũi, dừng lại ở môi.
Đố cô gái nào từ chối được sự ôn nhu và quyến rũ này. Thái Từ Quân tuy chưa lên giường với phụ nữ, nhưng cái danh “tay chơi” không phải tự nhiên mà có.
Hồ Ly lần nữa hốt hoảng khi Thái Từ Quân vùi đầu vào cổ cô mà nhấm nháp, vừa nhột, vừa kích thích.
Cô không cự tuyệt, Thái Từ Quân mạnh dạn đan tay hai người vào nhau, hơi thở nam tính quấn lấy nơi vành tai Nghê Hồ Ly.
- Nếu em sẵn sàng, hãy báo cho anh biết nhé.
Hồ Ly tự thấy nhịp thở của mình dần mất ổn định. Cô yên lặng mấy giây, Thái Từ Quân hụt hẫng, không nỡ nhưng vẫn chấp nhận.
- Không sao, anh nhịn cũng không phải lần một lần hai. Anh đợi được.
Khi Thái Từ Quân đứng lên rời khỏi người mình, Hồ Ly thấy buồn cười. Vẻ mặt người đàn ông bất lực, xen chút ỉu xìu và hướng về nhà tắm.
- Anh lại tắm sao?
- Ừ, anh là đàn ông mà em, phải hạ hỏa chứ.
Giọng điệu này còn có chút đáng thương nữa.
Hồ Ly cười khúc khích làm Thái Từ Quân nhăn nhó.
- Em còn cười? Hzzz, người tàn ác thường sống thảnh thơi.
- Sao anh không làm tới?
- Em chưa sẵn sàng thì anh sẽ không gượng ép. Anh muốn lần đầu tiên của chúng ta sẽ cởi mở. Vì vậy sự đồng ý của em rất quan trọng. Khi ấy anh mới thực sự cảm nhận được tình yêu của chúng ta, rằng điểm đến cuối cùng giữa chúng ta không phải là tình dục.
Thái Từ Quân một câu “chúng ta”, hai câu “chúng ta”. Không cần cao cả vĩ đại xa xôi gì, chỉ hai từ này chạm tới nỗi niềm trong lòng Nghê Hồ Ly.
Trong tình yêu này cô không đơn độc và luôn có người đồng hành. Không phân cao thấp, không phải sòng phẳng “anh” hoặc “em”, mà là “chúng ta”.