Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 309: Thiện duyên



Không biết một đại tu sĩ Kết Đan kỳ vì sao sẽ từ bỏ vị trí minh chủ Tán Tiên minh, kết cuộc bị thương nghiêm trọng như thế, khiến tu vi bản thân rớt xuống Trúc Cơ kỳ.

“Cửu giai yêu đan của muội làm thế nào có được?” Lộ Nghiễm Thiên khẽ hỏi.

“Người khác cho.” Hứa Tử Yên thoải mái trả lời, yêu đan hệ thủy này xác thực là Côn Bằng cho nàng, nên nàng trực tiếp nói luôn cho Lộ Nghiễm Thiên.

Lộ Nghiễm Thiên nghe Hứa Tử Yên nói, trên mặt lộ ra biểu tình quả thế. Lần này, tinh thần hắn phấn chấn lên. Tưởng tượng thử xem, một người có thể đem tặng cửu giai yêu đan, sẽ là tu vi gì. Nếu cửu giai yêu thú chính là người kia chém giết, chẳng phải nói người kia chính là tu vi Hóa Thần kỳ? Giả sử người kia chịu giúp hắn, chút thương tích trên người hắn, hẳn là không thành vấn đề? Nghĩ tới đây, đã muốn mở miệng hỏi là ai cho, rồi đột nhiên nhớ ra hẳn là đến phiên Hứa Tử Yên đặt câu hỏi, vì vậy đành làm ra tư thế mời.

Hứa Tử Yên lướt nhìn Lộ Nghiễm Thiên từ trên xuống dưới: “Thương thế của huynh rất nặng, khiến huynh từ cảnh giới rất cao rớt xuống. Lão ca ca, ta không muốn hỏi tiếp nữa, nói thật ra, ta đã không có gì để hỏi. Ta chỉ muốn hỏi huynh một câu, huynh tìm ta rốt cuộc vì việc gì?”

Bắt đầu từ câu Hứa Tử Yên nói ra hắn bị thương rất nặng, Lộ Nghiễm Thiên đã hóa đá. Hắn thật không ngờ đối phương đã sớm nhìn ra bản thân bị thương, sau lại nghe Hứa Tử Yên bảo hắn từ cảnh giới rất cao rớt xuống, trong lòng càng khiếp sợ không thôi.

Lộ Nghiễm Thiên suy ngẫm cẩn thận, đối phương rốt cuộc là bối cảnh gì, làm sao một cô nhóc tuổi còn trẻ như thế, nhìn hắn có vài lần, đã biết hắn bị thương. Phải biết rằng Lộ Nghiễm Thiên bị thương đã mấy trăm năm, thương thế này là thương tổn trong cơ thể, nhìn từ bên ngoài không hề nhìn ra. Huống chi còn nhìn ra hắn hiện tại là rớt từ cảnh giới rất cao xuống.

Thân phận Hứa Tử Yên trong lòng Lộ Nghiễm Thiên càng thêm bí ẩn, thần sắc hắn cũng càng thêm nghiêm túc. Đầu óc tính toán một chút, hắn bây giờ đã từ tu vi Kết Đan kỳ tầng thứ mười hai hậu kỳ đỉnh rớt thẳng xuống Trúc Cơ kỳ tầng thứ mười hai đỉnh, chưa kể cảnh giới càng thấp, tốc độ rớt xuống càng nhanh. Lấy tu vi hiện nay của hắn, sợ rằng chưa tới một trăm năm nữa, tu vi của hắn sẽ rớt xuống Luyện Khí kỳ, vài chục năm sau lại rớt xuống cảnh giới con người, cuối cùng trong vòng mấy năm sẽ tử vong.

Hắn còn gì để lo lắng, còn gì cần lo lắng? Cô nhóc trước mắt đây, rất có khả năng chính là cơ duyên cuối cùng của hắn. Có thể đả động nàng, để nàng mời người đứng sau giúp bản thân chữa thương, chẳng phải hắn có thể nhanh chóng trở lại con đường tu luyện? Lộ Nghiễm Thiên thông suốt tất cả, thần sắc trở nên vô cùng nghiêm túc, trước tiên đứng dậy thi lễ thật sâu với Hứa Tử Yên.

Hứa Tử Yên vội vàng từ trên ghế nhảy dựng lên, vọt sang một bên. Nàng không có can đảm đi nhận đại lễ của đối phương, vội vàng vươn tay đỡ lấy Lộ Nghiễm Thiên: “Lão ca ca, tuyệt đối không thể như vậy.”

Lộ Nghiễm Thiên tán thưởng nhìn thoáng qua Hứa Tử Yên, thầm nghĩ, cô nhóc này thật có lễ phép, không hổ là người từ đại gia tộc đi ra, hai người lại khách khí vài câu, mới ngồi xuống lần nữa. Ngồi xong, Lộ Nghiễm Thiên trầm giọng nói: “Tiểu muội, lão ca ca mời muội đến uống rượu, xác thực là có tư tâm. Ta tự phạt một chén, xin muội tha thứ.”

Nói xong, chưa đợi Hứa Tử Yên đáp lời, đã tự mình rót đầy ly, sau đó cầm lấy uống một hơi cạn sạch. Buông ly rượu, thần sắc Lộ Nghiễm Thiên buồn bã kể: “Năm trăm năm trước, ta là chủ nhân Tán Tiên thành, cũng chính là minh chủ Tán Tiên minh. Đúng vào một năm nọ, ta gặp bình cảnh trên tu luyện, mắc kẹt ở Kết Đan kỳ tầng thứ mười hai hậu kỳ đỉnh. Vì vậy, ta liền truyền chức vị minh chủ cho minh chủ Tán Tiên minh Văn Đan Thanh hiện tại. Rời khỏi Tán Tiên minh, đi tới Trung Nguyên, hy vọng có thể gặp cơ duyên đột phá bích chướng cuối cùng, đạt được Nguyên Anh kỳ.

Thật không ngờ, lần hành trình Trung Nguyên kia, không những không đạt được cơ duyên, trái lại gặp một tai họa. Ta ở chung quanh Trung Nguyên du đãng hơn một trăm năm, sau khi tới tham gia một đội dò tìm bảo vật, thì kiếm ra một tòa phế tích trong rừng rậm nguyên thủy, khối thiên thạch ngày hôm qua ta lấy ra chính là phát hiện ở nơi đó.

Kết quả lại bị một đội tìm bảo vật khác phát hiện, một tiểu tử trong số đó vậy mà bắt ta giao ra. Ta làm sao chịu giao ra, vì vậy liền đánh nhau. Ta đương nhiên sẽ không khách khí, bên hắn cũng có mấy hảo thủ, dù vậy tiểu tử kia vẫn bị ta nặng tay đánh thành trọng thương. Ngặt nỗi bọn chúng người đông thế mạnh, ta không thể giết hết tất cả, đành để bọn chúng chạy thoát trở về.

Ai ngờ phụ thân tiểu tử kia lại là tông chủ Diệp Mãn Thiên của Thượng Thiên tông một trong tam đại tông môn vùng Trung Nguyên. Kể từ đó, Thượng Thiên tông ở chung quanh truy sát ta, mà ta còn không hay biết. Cuối cùng bị đệ đệ Diệp Mãn Thiên, Diệp Mãn Sơn đuổi kịp, sau một trận ác chiến, ta liền bị trọng thương, liều mạng sử dụng bí pháp chạy thoát ra ngoài, rời khỏi vùng Trung Nguyên.

Kế tiếp, ta phát hiện công pháp Diệp Mãn Sơn vô cùng quái dị, hắn phảng phất để lại một mầm móng trong cơ thể ta, mầm móng kia tiến vào đan điền, là một loại pháp lực chí âm chí hàn, không ngừng như tằm ăn rỗi ăn kim đan trong đan điền ta. Mấy trăm năm nay, ta liên tục tìm y hỏi dược từ phương nam tới phương tây, lại vẫn không chút tiến triển. Hôm nay pháp lực chí âm chí hàn đã hoàn toàn vây kim đan vào trong, càng không ngừng nhấm nuốt kim đan của ta.

Từ khi kim đan bị pháp lực chí âm chí hàn hoàn toàn bao vây, tu vi của ta cũng rớt xuống Trúc Cơ kỳ. Nếu hiện tại có thể giải tầng pháp lực chí âm chí hàn kia, ta sẽ lập tức khôi phục đến tu vi Kết Đan kỳ, mặc dù không thể khôi phục đến Kết Đan kỳ tầng thứ mười hai hậu kỳ đỉnh, song khôi phục đến Kết Đan kỳ tầng thứ sáu hoặc tầng thứ bảy vẫn có thể. Chỉ cần ta điều dưỡng thêm, mấy chục năm sau, sẽ hoàn toàn khôi phục.

Còn nếu ta hiện tại không thể xóa tầng pháp lực chí âm chí hàn kia, đợi nó hoàn toàn cắn nuốt kim đan của ta, ta cũng không còn sống được bao nhiêu năm.”

Nói đến đây, Lộ Nghiễm Thiên khẩn cầu Hứa Tử Yên: “Tiểu muội, trưởng bối của muội đã có thể tặng cửu giai yêu đan cho muội, như vậy tu vi của hắn nhất định rất cao. Muội có thể xin hắn cứu lão ca ca được không, nếu muội cứu lão ca ca, mạng lão ca ca từ nay về sau chính là của muội.”

Hứa Tử Yên lúc này tràn ngập khiếp sợ, thật không ngờ Lộ Nghiễm Thiên đã từng trải qua những việc thế này.

Có thể cứu Lộ Nghiễm Thiên, Hứa Tử Yên đương nhiên sẽ cứu. Một người như vậy, khoan nói hắn chính là minh chủ Tán Tiên minh đời trước, dù là một đại tu sĩ Kết Đan kỳ cũng đáng để Hứa Tử Yên cứu.

Một khi cứu hắn, khẳng định sẽ cùng hắn kết thiện duyên. Dù tương lai không giống lời Lộ Nghiễm Thiên giao mạng của hắn cho mình, nhưng nếu ngày nào đó mình bị uy hiếp, hắn cũng sẽ không bỏ mặc. Tuy nhiên mình không thể lỗ mãng đi giúp hắn, hơn nữa mình không nhất định có thể giúp được hắn. Mình dù sao chỉ là một người không có bối cảnh tại tu tiên giới, hành sự vẫn nên cẩn thận cho thỏa đáng. Hiểu rõ tất cả, Hứa Tử Yên ngẩng đầu nhìn Lộ Nghiễm Thiên: “Lão ca ca, nếu huynh bị thương, vì sao không trở về Tán Tiên minh, xin Tán Tiên minh giúp đỡ?”

Lộ Nghiễm Thiên thở dài một tiếng, thần sắc buồn bã: “Ta không muốn làm phiền Tán Tiên minh phương bắc. Mấy trăm năm nay, Thượng Thiên tông không hề ngừng truy sát ta, thậm chí đã truy sát tới phương nam và phương đông. Chưa kể, ta hiểu rõ thực lực Tán Tiên minh, bọn họ căn bản không cứu được ta.”

“À.” Hứa Tử Yên gật đầu, đột nhiên hỏi: “Vậy lần này huynh trở về phương bắc, bọn họ có biết không?”

“Bọn họ không biết.” Lộ Nghiễm Thiên khẳng định: “Đây là lần đầu tiên trong vòng năm trăm năm qua ta trở lại phương bắc, không ai biết ta đến từ tu tiên giới phương bắc. Năm mươi năm qua ta vẫn trốn chui trốn nhủi ở một trấn nhỏ ven biển phương nam, ẩn cư năm mươi năm không ai chú ý, ta mới dám len lén quay về phương bắc.”

Hứa Tử Yên gật đầu, thầm nghĩ trong lòng: “Vị lão ca ca này đúng là đủ ẩn nhẫn, năm mươi năm ẩn cư tại một trấn nhỏ ven biển, xem ra Thượng Thiên tông kia có thể nói là hận hắn thấu xương.”

Hứa Tử Yên lẳng lặng nhìn Lộ Nghiễm Thiên, đầu óc xoay chuyển xem xét rốt cuộc có nên giúp hắn không, cuối cùng Hứa Tử Yên quyết định sẽ giúp hắn một tay. Bởi vì Hứa Tử Yên nghĩ Lộ Nghiễm Thiên đã có thể vì Tán Tiên minh mà chấp nhận một mình vật lộn với Thượng Thiên tông, như vậy nếu mình giúp hắn, hắn cũng sẽ không khai mình ra. Thêm vào đó, mình chưa chắc có thể giúp được hắn, một khi mình giúp được hắn, không thể nghi ngờ mình sẽ có được một trợ thủ nặng ký ở tu tiên giới. Vụ buôn bán này mặc dù có chút mạo hiểm, nhưng đáng giá. Vì vậy, Hứa Tử Yên hít một hơi thật sâu, nhìn Lộ Nghiễm Thiên nhẹ giọng nói: “Lão ca ca, thân phận của ta là tân đệ tử năm nay của ngoại môn Thái Huyền tông.”

“Cái gì?” Lộ Nghiễm Thiên không thể tin nhìn Hứa Tử Yên, đột nhiên lắc đầu nói: “Không có khả năng, Thái Huyền tông sẽ không cho đệ tử dưới Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một xuống núi lịch lãm.”

Hứa Tử Yên bất đắc dĩ cười nói: “Đúng vậy, lão ca ca nói rất đúng. Có điều ta không phải xuống núi lịch lãm, mà là theo nữ nhi tông chủ tới tham gia hội giao dịch.”

“Thế nhưng…” Lộ Nghiễm Thiên vẫn không tin, trong giây lát thần sắc bừng tỉnh đại ngộ: “Tiểu muội, thân phận hiện tại của muội là tân đệ tử ngoại môn Thái Huyền tông, như vậy thân phận trước khi muội tiến vào đến Thái Huyền tông là gì?”

“Ta đến từ thế tục giới.”