Hướng Nam Thiên nhíu mày, lập tức hưng phần, mặt đầy tò mò nhìn Lâm Vũ, cười nói: “Cái này dễ mà, cậu trực tiếp đến thăm hỏi không phải là được rôi hay saol Xem thử chân và cánh tay cậu ta rốt cuộc có bị thương hay không!”
“THỨ tiếp đến thăm hỏi?” Lâm Vũ lắc đầu cười khổ: “Tôi và ông tạ vừa không có giao tình cũng chẳng CÓ quan tệ, có thề lấy lý do gì đề đến thăm hỏi người ta chứ?”
“Chuyện này dễ mà, bảo Hàn Băng đưa cậu đi!” Hướng Nam Thiên híp mắt nói: “Phó cục trưởng Cục tình báo quân sự và Trương Hựu Tư là bạn từ nhỏ, các cậu lây danh nghĩa của ông ta đến đó không phải là được rôi hay sao?”
“Bọn họ là bạn thuở nhỏ?” Lâm Vũ hơi sửng sót, sau đó mắt liền sáng lên, lập tức có cách, gật đầu, cảm kích nói với Hướng Nam Thiên: ‘Cảm ơn Hướng lão chỉ điểm, giờ tôi sẽ châm cứu cho ngài!”
Sau đó Lâm vũ liền bắt mạch cho Hướng Nam Thiên, nhận thấy mấy ngày nay ông ta kiên trì dùng thuộc Đông y do mình kê cho ông ta, hiệu quả vô cùng rõ rệt, bả vai và khớp đầu gối đều hơi có chút phản ứng.
Sau khi anh châm cứu cho Hướng Nam Thiên xong, anh lại kê một đơn thuốc bổ khí ích huyết, đưa cho đồ đệ của Hướng Nam Thiên, bảo cậu ta sau này khi đun thuốc, tiện thệ cũng ng thuốc này lại, hai loại phối hợp cùng dùng.
Sau khi rời khỏi chỗ ở của Hướng Nam Thiên, Lâm Vũ liền gọi điện cho Hàn Băng, hỏi cô buổi chiều có thời gian hay không, có thể cùng anh đến Trương gia một chuyền hay không.
“Đến Trương gia?” Hàn Băng hơi ngạc nhiên, sau khi biết được Lâm Vũ muôn đi điều tra Trương, Hựu Tư, lập tức gật đầu đồng ý, nói: “Nói đi, muôn tôi giúp anh thế nào?”
Lâm Vũ nói suy nghĩ đại khái của mình với Hàn Băng.
Hàn Băng gật ‹ đầu, nói: “Được, chuyện này dễ thôi, giờ tôi sẽ đi làm!”
Đợi đến buổi chiều Hàn Băng, liền gọi điện cho Lâm Vũ, bởi vì cô biết được buổi chiều gia chủ Trương gia là Trương Hựu An không ở nhà, vì vậy Hàn Bằng liền hẹn vào buổi tôi.
Khoảng tám giờ tối, Hàn Băng liền đên đón Lâm Vũ, đưa anh cùng đến Trương gia.
Đây vẫn là lần đầu tiên Lâm Vũ đến Trương gia, nơi Trương Hựu An sông là một biệt thự xa hoa độc môn độc viện, cửa còn có nhân viên cảnh vệ chuyên đứng gác.
Anh nhìn thấy nhân viên cảnh vệ này cũng không kinh ngạc, anh đã từng nghe nói từ lâu, Trương Hựu An này được coi là nhân vật hàng đầu trong Tổng cục Hải quân.
Sau khi nhân viên cảnh vệ thông báo, có được sự đồng ý của Trương Hựu An liền đề Lâm Vũ và Hàn Băng cùng vào.
Hai bọn họ vừa vào phòng khách, Trương Hựu An cũng vừa hay từ trên tâng đi xuống, sau khi nhìn thầy Lâm Vũ và Hàn Băng, vẻ mặt mừng rỡ, vội vàng bước tới cười nói: “Thượng tá Hàn, không nghênh đón từ xa, đừng trách móc nhét”
“Thủ trưởng, ngài khách khí rồi!” Hàn Băng cung kính cười với ông ta, dẫu sao luận vê quân hàm, Trương Hựu An cao hơn cô ta không Ít.
“Vị này chính là thiếu tá Hà – Hà Gia Vinh nhĩ?” Trương Hựu An quay đầu nhìn về phía Lâm Vũ, tuy rằng trên mặt vẫn nở nụ cười, nhưng trong mắt lại mang theo một tia lạnh lùng, có chút ý tứ sâu xa gật đầu nói: “Quả nhiên là một nhân tài!”
“Chào thủ trưởng!” Lâm Vũ liếc nhìn ông ta, gật đâu chào hỏi.
“Nào, mau mời ngồi!” Trương Hựu An vội vàng tiếp đón mời bọn họ ngồi xuồng.
Hàn Băng lấy ra một thiệp mời màu đỏ nói thăng vào vấn đề: “Thủ trưởng Trương, đây là thiệp mời Bộ trưởng Toàn chúng tôi bảo tôi mang tới cho ngài!”
“Ôi trời, cảm ơn thượng tá Hàn, muộn thế này rồi vẫn phiền cô đích thân tới!” Trương Hựu An cười ha hả nói.
“Ngài khách khí rồi, là việc tôi nên làm.” Hàn Băng nói lại lây ra một thiệp mời, hỏi: “Nghe nói Trương nhị gia cũng về rôi nhỉ? Tôi muôn cùng đưa thiệp mời này cho ngài ấy.”