“Tôi đã hiểu!” Chủ nhiệm Trọng bừng tỉnh mà nói: “Ý ông là muốn thông qua chuyện này đề khiến bọn họ sinh ra rạn nứt, sau đó lại từ từ châm ngòi quan hệ giữa bọn họ, khiến bọn họ sinh ra nội chiến đúng không?”
“Không sai, tôi đúng là muốn thầy cảnh chó căn chó, nhưng mà, đáng tiếc…” Vạn Sĩ Linh thở dài, hử lạnh: “Thằng ngồc Lý Thiên Hủ này thê mà không căn câu!”
“Yên tâm đi, Vạn lão, tôi sẽ tiếp tục gây áp lực với anh ta, đợi đến buổi chiều, tổ công tác của chúng tôi tập hợp ra giá trị đánh giá tiêm năng và lợi nhuận của hạng mục này, tôi sẽ tiếp tục gây áp lực cho Lý Thiên Hủ, tôi cũng không tin anh ta lại không cắn câu trước ích lợi lớn như vậy!”
Chủ nhiệm Trọng cười nói ha ha.
“Được, vậy phiền cậu, sau khi xong việc, không thê thiếu lợi lộc cho cậu!”
Vạn Sĩ Linh gật đầu.
“Vạn lão khách khí rồi, làm việc cho ông, tôi làm gì để ý đến lợi lộc đâu!”
Chủ nhiệm Trọng cười lấy lòng mà nói.
“Ha ha, được, thay tôi ta gửi lời hỏi thăm ba cậu!” Vạn Sĩ Linh nói một tiếng rồi ngắt điện thoại, đôi mắt hơi nhíu lại, lộ ra một tia hung ác.
Chờ sau khi ông ta quay. về chỗ ở, tắm rửa đơn giảm, mặc áo tắm rồi đi ra.
Lúc này bảo mẫu đã nâu cơm sáng xong, tính cả trái cây và đô tráng miệng, có khoảng mười máy loại trên bàn, tính riênh cháo đã có bồn loại.
Mà tất cả những thứ này, đều chuẩn bị riêng cho một mình Vạn Sĩ Linh.
Van Sĩ Linh lau tay, mở TV treo tường đối diện với bàn ăn, sau đó ngồi xuống trước bàn ông câu kỳ to lớn, câm dao nĩa ăn cơm sáng.
“Chào mừng quý vị đến với điểm tin sáng, hôm qua thành phố chúng ta đã xảy ra vụ việc trẻ em trúng độc đồng loạt trên quy mô lớn, theo cảnh sát tiết lộ, nguyên nhân trúng độc là vì dùng thuốc trị ho trẻ em dưới dạng, viên nhộng nhưng có độc, trước mắt cảnh sát đã cùng Cục giám sát dược phậm, niêm phong Công ty dược phâm Doanh “Mông có liên can ngay trong đêm..
Vạn Sĩ Linh nghe vậy, đôi mắt đột nhiên trợn ra, ngắng đầu, khuôn mặt không thể tin tưởng mà xem hình ảnh tin tức trên tường, thấy hình ảnh thực sự xuất hiện Công ty dược phẩm Doanh Khang dưới trướng tập đoàn Vạn Thê của bọn họI “Mẹ nó, sao lại thế này?!” Vạn Sĩ Linh đột nhiên đứng lên, thây hình ảnh một đám cảnh sát và nhân viên Cục giám sát dược phẩm niêm phong công ty dược phẩm của mình, lập tức giận tím mặt.
Trợ lý ở sân sau nghe tiếng rồng giận thì lập tức kéo cửa số sát đất mà chạy vào, thấy thông tin trên tường, sợ tới mức cả người cũng run, vội vàng nói: “Tổng giám độc Vạn, chuyện… chuyện này có một chút hiệu lâm, tôi không, không nói với ông, vốn định đề phía công ty dược phâm kia tự xử lý…”
“Hiểu lầm cái đầu anh!” Vạn Sĩ Linh lập tức cảm cái ly trên bàn ném vệ phía trợ lý, tức giận nói: “Lý Minh Khang ăn phân à? Ngay cả viên nhộng có độc cũng dám dùng?!”
Ông ta nói Lý Minh Khang chính là người phụ trách của Công ty dược phâm Doanh Khang.
“Ông ấy cũng không phải cố ý, là một | xưởng thuốc nhỏ mà chúng tôi thường xuyên hợp tác cho lần vào một ít viên nhộng có độc…” Trợ lý run rẫy nói: “Ông yên tâm, tôi đã bảo Lý Minh Khang nhanh chóng xin lỗi trước truyền thông, hơn nữa còn kêu ông ta tích cực bồi thường thiệt hại cho những gia đình bị hại…
“Mẹ nó, đây là chuyện bồi thường tiền sao?!”
Vạn Sĩ Linh tức đến đau đầu, một tay bóp hông, tay khác che đầu rồi đi tới đi H hơi thở vô cùng dồn dập, măng: “Tôi mẹ nó đã dặn dò từ trước rôi, chúng ta mới nhận hạng mục công: trình sinh vật, thứ mâu chốt này nhất định không thể, xảy ra chuyện, chắc chắn không thể xảy ra chuyện! Các anh đều điệc mẹ hết sao?!”
“Vâng, vâng, bọn tôi sail Tổng giám, độc Vạn, ông yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ giải quyết thoả đáng, sẽ không đề việc lần này gây ra ảnh hưởng hạng mục của chúng tai” Trợ lý vội vàng gật đâu.