Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1087



Chương 1087:

Tiểu Thôi thấy ông ta như muôn ăn thịt người, sợ tới mức cả người run run, lại không dám nhiều lời, thật cần thận đi về vị trí của mình.

Chủ nhiệm Trọng tức giận ở trong phòng đi tới đi lui, nhưng lại không thê làm gì, quyên lực duy nhất trong tay ông ta là giám thị hạng mục này.

Nêu Lý Thiên Hủ không có hứng thú với hạng mục này, ông ta liên không có bắt cứ thủ đoạn nào uy hiếp Lý Thiên Hủ.

“Phanhl”

Lúc này cửa văn phòng đột nhiên bị người một chân đá văng, ván cửa dày nặng đập vào tường phát ra tiếng vang lớn trâm đục.

“Ai mẹ nó…”

Chủ nhiệm Trọng quay đầu mắng, ; nhưng còn chưa nói xong lại phải cô gắng nuốt trỏ về, lập tức thay c đôi thành bộ dáng lấy lòng nói: “Tổ trưởng, ngài sao lại…

“Ông mẹ nó có phải đầu óc có bệnh hay không!”“

Người tới đúng là tổng phụ trách của tổ công tác, sau khi nhìn thấy chủ nhiệm Trọng, lập tức bước dài xông tới, tát một cái lên đầu ông ta, tức giận nói: “Đầu óc ông có phải bị nước vào hay không!”

Chủ nhiệm Trọng bị một cái tát này làm cho có chút ngôc, thấy lão đại của mình tức giận, bụm mặt khổ sắc nói: “ Tổ… tổ trưởng, xảy ra chuyện giá Trong lòng ông ta buồn bực không thôi, hai ngày trước tổ trưởng còn khen ông ta hoành thành công tác nhanh, chứng thực tốt, bây giờ sao lại đột nhiên chạy tới vừa đánh vừa mắng.

“Chuyện gì?! Ông mẹ nó còn chưa thây tin tức sao! Oc heol”

Tổ trưởng tức giận mắng, tựa hồ đối với hai chữ “Oc heo” này đặc biệt yêu thích.

“Tin tức?” Chủ nhiệm Trọng càng thêm mê mang.

“Chủ nhiệm, vừa rồi tôi muốn cho ngài xeml” Thư ký Tiểu Thôi có chút rụt rè nói một tiếng, nhanh chóng đem điện thoại tới đưa cho Trọng chủ nhiệm.

Chủ nhiệm Trọng tiệp nhận di động, vừa nhìn đên mây chữ ghê người trên tin tức “Xí nghiệp thuôc Doanh Khang”, “Độc bao con nhộng”, “Niêm phong”, phía sau lưng đột nhiên run lên, run giọng nói: “Đây, sao có thế?”

Ông ta mở to hai mắt nhìn chằm chăm di động, trên trán từng giọt mồ hôi rơi xuông, sáng nay cập trên của ông ta là Vạn Sĩ Huân gọi điện đến còn chưa nói với ông ta chuyện này, sao đột nhiên lại xảy ra nhiều loạn lén như vậy?

“Mở to mắt chó nhìn rõ ràng cho lão | tử!” Tổ trưởng tô công tác tức giận nói: “Đây là xí nghiệp tột ông tìm! Làm thuốc còn có thê làm giả, lại còn có người trúng độc! Ông lại đem hạng mục công trình sinh vật giao cho bọn chúng, ông mẹ nó là muôn hại chết bao nhiêu người!”

Nói xong ông lại lần nữa giận không thể át đập vài nhát lên cái đầu có chút trụi lủi của chủ nhiệm Trọng.

Chủ nhiệm Trọng thấp người lấy tay ôm đầu, sắc mặt đỏ bừng, trên mặt biểu tình như sắp khóc, run giọng nói: “Tổ trưởng, lúc â ây chuyện này không phải đã trưng câu được ngài đồng ý Sao, ngài nói tập đoàn Vạn thị là công ty lớn, đáng đề tin cậy…”

“Ông cái đồ khốn nạn, muốn đem mọi chuyện đỗ hết lên đầu tôi đúng không?” Tổ trưởng nghe được lời này của ông ta thì tức càng thêm tức, một bên dùng sức đánh, một bên tức giận măng: “Tôi đồng ý? Tôi đồng ý còn không phải mẹ nó xuất phát từ tín nhiệm với ông? Chính ông không điều tra tốt còn dám nói lý!”

“Phải, phải, tôi sai, tổ trưởng, đừng đánh, đừng đánh, lại đánh đâu cũng muốn rớt!” Thanh âm chủ nhiệm Trọng mang theo nghẹn ngào câu khẩn, đôi tay gắt gao che chở “Quang Minh đỉnh” của mình.

Ý nói cái đầu trọc ấy.