“Việc thì cũng chẳng có gì, chỉ là _ người của bên bọn họ ai nấy đều cật lực nói xin lỗi, nói gì mà bọn họ không quản tốt cấp dưới, va chạm với thiếu tá Hà, chúng tôi đã nói không Sao, bọn họ vân lải nhải xin lỗi không ngừng, phiền đến chết.”
Hàn Băng có chút bắt lực lắc đầu.
Lâm Vũ nghe thây lời này cũng không khỏi cười, trong lòng có chút bùi ngùi, đơn vị mà trước đây mình từ chối gia nhập như vậy, không ngờ vào lúc quan trọng lại giúp mình một việc lớn thê này.
“Nhưng anh không nên để lộ khả năng của mình trước mặt nhiều người như: thế, nghe nói anh đã trực tiệp tóm cổ đội trưởng của người ta rồi nhắc lên?” Hàn Băng cau mày, có chút cảm thấy bắt ngờ quan sát Lâm | Vũ: “May mà tôi bảo bọn họ phong tỏa tin tức rồi, nếu không sẽ mang lại phiền phức không cần thiết cho anh.”
Cô tưởng sức mạnh của Lâm Vũ chỉ giới hạn ở phương diện huyền thuật, không ngờ sức mạnh cá nhân cũng xuất chúng như vậy.
“Tôi cũng là sốt ruột quá.” Lâm Vũ khế thở dài, nghĩ lại cũng quả thật cảm thấy mình có chút phách lối.
Nhưng lúc đó tình hình của Diệp Thanh My nguy cấp, anh đâu còn tâm trạng nào suy nghĩ toàn vẹn như vậy, nêu đám cảnh sát đó không kịp thời tránh ra, anh thật sự cũng có ý giết người.
| Và cả vừa mới nhớ đến lúc nhân viên bảo vệ đó anh cũng có chút hồi hận, cảm thấy. mình không nên ra tay độc ác như vậy, nên để lại một đường sông, dẫu sao người sông vân có ích hơn người chết, nhưng anh trong.cơn thịnh nộ quả thật không chế không nồi bản thân.
Sau khi vào phòng Hàn Băng nhìn Diệp Thanh My năm trên giường bệnh, sắc mặt yêu ót, nhíu mày nói: “Vấn đề không lớn chứ?”
Lâm Vũ gật đầu, vẻ mặt có chút ngưng trọng.
“Ra ngoài nói chuyện đi.”
Hàn Băng gọi Lâm Vũ ra khu tiệp khách ở bên ngoài sảnh lớn, sau khi ngôi xuống liên vội vàng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện. gì, tôi nhận được thông báo liên vội vàng chạy tới đây, tình huống cụ thể cũng không hỏi rõ.
Nhận được thông báo của cấp trên, biết được Lâm Vũ bị tập kích, cô vừa gọi điện thoại sắp xếp cập dưới đến hiện trường xảy ra vụ việc, vừa tự mình vội vàng chạy tới y quán.
Lâm Vũ thở dài, nói đại khái chuyện đã xảy ra một lượt.
“Đám người này rõ ràng là nhằm vào anh, nghe thủ pháp này, chắc hẳn là tổ chức sát thủ của nước ngoài, nếu không chắc chắn sẽ ¡ND phôi li _ ăn ý như vậy.”
_ Hàn Băng nhíu mày nói, cô cũng biết chuyện tô chức sát thủ nước ngoài _ huân luyện trẻ nhỏ làm sát thủ: “Anh _ nghĩ cho thật kỹ, ai có thù lớn với anh như vậy, lại hao tâm tổn sức sử dụng tổ chức sát thủ của nước ngoài đề diệt trừ anh.”
“Không phải là bà vợ: của trang sức Đường thị hay người của Đăng Quân tìm chứ?” Thâm Ngọc Hiên chen miệng nói, dẫu sao trong cuộc thi triển lãm trang sức lần này Hà Ký đã chơi trội, giành hết vinh dự của hai công ty E bọn họ, tuy rằng bề ngoài chỉ là vẫn đề về cấp bậc, nhưng trên thực tế lợi ích ẩn hình kéo theo ở phía sau lại vô cùng lớn, bọn họ hoàn toàn có khả năng vì báo thủ mà dùng thủ đoạn cực đoan.
“Không thể nào, nều đã là người của tô chức sát thủ, trừ khi có chuẩn bị từ trước, nêu không làm gì có khả năng đến nhanh như vậy.”
Lâm Vũ lắc đầu: “Hơn nữa, Đẳng Quân tuy rằng kết thù sâu với chúng ta, nhưng vẫn không đến mức hận chúng ta tới mức độ này.”
“Người này là ai, đáng tin không?”
Hàn Băng nhíu mày quan sát Thảm Ngọc Hiên từ trên xuông dưới.