Thôi Kim Quốc. không nói, vẻ mặt cay đăng, anh ta vẫn cố gắng đầu tranh đên cùng, nhưng vô ích.
“Mẹ nó, giống như không động đậy được thật!”
“Hình như là thật! Thần kỳ thật!”
“Trời ơi, làm sao có thế! “
Thôi Kim Quốc đứng trên mặt đất không nhúc nhích hồi lâu, một đám học sinh trở nên . hưng phần, hiển nhiên là châm của Lâm Vũ có tác dụng!
Mấy học viên Trung y đột nhiên mở mÊU kinh ngạc nhìn Thôi Kim Quốc.
“Kỷ lão, nếu tôi không nhầm, cậu ấy đã châm vào huyệt kỳ môn rôi đúng không?”
Vương Thiệu Cầm kích động nắm lấy cánh tay của Kỷ Quân, ngạc nhiên nói.
“Đúng vậy, huyệt kỳ môn đúng là huyệt kỳ môn!” Kỳ Quân cũng kinh ngạc lâm bẩm, “Nhưng chức năng chính của huyệt kỳ môn này là tiệp thêm sinh lực cho lá lách và gan, điều hòa khí và thúc đầy tuần hoàn máu.’ “Thôi tiên sinh, sao anh không cử động? Chẳng lẽ mũi châm này của tôi đã có tác dụng?!”
Lâm Vũ cười hỏi Thôi Kim Quốc, muốn anh ta thừa nhận điều đó.
Thôi Kim Quốc nuốt vài ngụm nước bọt, thấy chuyện này không còn cách nào tiếp tục, anh ta do dự nói: “Quả…quả thực tôi không thể động đây…”
“Tôi biết rồi! Lúc nãy anh đụng đầu của anh trai tôi, hẳn là anh hạ thuốc gì cho anh ấy!”
Kim Vũ Huyền nắm những ngón tay đã được bằng bó tức giận măng Lầm Vũ, rõ ràng là cố ý chơi xấu.
“Đúng vậy, anh ta hạ thuốc tôi, nên tôi không thê động đậy!”
Khi Thôi Kim Quốc nghe được lời của Kim Vũ Huyền, anh ta lập tức làm theo. “Chăng trách vừa rôi tôi ngửi thấy. mùi lạ. Người Trung ‹ Quốc các người đều là những kẻ tiêu nhân chỉ biệt dùng âm mưul”
“Hạ thuốc, anh cho rằng chúng tôi không biết xâu hỗ như các anh à?!”
Lâm Vũ chế nhạo, quả nhiên, những người này không biết xáu hồ, anh cũng đã nghĩ rằng họ sẽ không thực hiện lời hửa của mình.
Anh bước nhanh đến chỗ Thôi Kim Quốc, đột nhiên rút kim bạc trên người Thôi Kim Quốc ra, đột nhiên Thôi Kim Quốc có thể động đậy, vẻ mặt vui mừng khôn xiết, RiẾt) khỏi nhắc chân nhảy vài bước, “Tội có thể di chuyên được rồi! Tôi có thể di Biilyễi? được rồi! “
“Các bạn học, tôi rất vui vì các bạn có thể lựa chọn Trung y, tinh hoa của nền y học Trung Quốc chúng ta, Nền văn hóa Trung y của chúng ta rất sâu rộng và có bê dày lịch sử:|âu đời. Rất xứng đáng với công lao khó nhọc của những người như chúng ta, cũng giông nhự kỹ thuật châm cứu, không chỉ có thể không chuyển động được, mà còn có thể chỉ đâu đánh đó!”
Lậm Vũ ngắng cao đầu không để ý đến Thôi Kim Quốc, vừa Hước đi trong một phạm vi nhỏ, nói với các học sinh trong trong nhà thi đấu: “Ví dụ, bây giờ tôi có thê đề chân trái anh ta không cử động được!”
Ngay khi lời của anh vừa dứt, kim bạc trong tay anh mãnh liệt xet qua, ánh sáng lạnh lẽo bắn ra, lập tức căm vào chân trái của Thôi Kim Quốc.
“A, chân của tôi, chân của tôi!”
Nước da của Thôi Kim Quốc đột ngột thay đổi, anh ta phát hiện ra rằng chân trái của mình đã hoàn toàn bất động, khuôn mặt tái nhọt vì sợ hãi, anh ta nắm lấy chân trái của mình bằng cả hai tay, mặt đầy kinh hãi, tuyệt vọng hét lên.
“Ví dụ khác, bây giờ tôi có thể làm tay phải anh ta không cử động được!”
Ngay khi lời của Lâm Vũ vừa dứt, anh lại lầy ra một cây kim bạc, vung tay lần nữa, cây kim bạc lập tức căm vào vai phải của Thôi Kim Quốc, cánh tay phải của Thôi Kim Quốc rung lên, đột nhiên mắt kiểm soát rơi xuông.