Vạn Sĩ Linh đeo dải băng màu đỏ có ghi ‘Hội trưởng hiệp hội Trung y Trung Quốc’, ông ta cầm lấy. chứng chỉ từ Hách Ninh Viễn và biểu hiệm muốn bắt tay với Hách Ninh Viễn, nhưng, Hách Ninh Viễn chỉ trực tiếp năm lây rồi thu tay về.
Tay Vạn Sĩ Linh trên không trung có chút lúng túng, ông ta cười cũng khkoong đề bụng, dù sao thì ông ta biết tron lòng Hách Ninh viên lúc này nhát định rất lứuc giận.
Vạn Sĩ Linh quay đầu vê phía mọi người cười nói: “Cám ơn mọi người ủng hộ tôi! Cám ơn!Tôi ở đây đảm bảo nhất định sẽ gáng vác trách nhiệm, cũng mọi người cố gắng đem Trung y phát triên hơn! Hơn nữa…”
“Được rồi! Giữ chắc mười sau hội viên kia đi , Không đợi ông ta nói xong, Hách Ninh Viễn không nhịn được cắt lời ông ta, trực tiệp ngắng đây vê phía lão Đậu kêu: “Lão Đậu, các người cùng lên đây đi.Mỗi người đề cử ra tám người!”
“Lão Đậu, không cần viết tên tôi đâu!
Tôi không muôn cộng sự cũng lão tai”
Đậu Trọng Dung đứng dậy trước Lâm Vũ nhìn ông nói một tiêng.
Đậu Trọng Dung nhẹ nhàng thở dài, gật đầu một cái, bản thân ông ta cũng không : muôn cộng sự củng loại người như vậy, thậm chí còn muôn từ bỏ vị tri Phó hội trưởng.
Tiệp theo lão Đậu và Vạn Sĩ Linh việt lên tám người khác nhau, Lão Đậu viết đều là những người có trách nhiệm và năng lực trong giới Trung Y.Mà những người Vạn Sĩ Linh việt đều là nfuowif có giao hảo tốt với ông ta.
Những người được chọn đều rất cao hứng, Hách Ninh Viễn và Thạch Khôn Hạo đưa cho môi người một chứng chỉ.
Chờ khi phát xong có người đã không đợi được nữa nói: “Vạn thân y, chúng tôi có thể nhìn Thiên Kim Phương rôi chứ?”
“Đương nhiên có thể! Nào, nào.Mọi người cùng đến đây, tôi giảng cho mọi người phương pháp chê tạo các chứng bệnh khác nhau.”
Vạn Sĩ Linh nhiệt tình nói.
“Chờ chút!”
Mọi người vừa muôn đi vê phía trước, lúc này Lâm Vũ đột nhiên đứng lên, cau mày nhìn về phía Vạn Sĩ Linh, ánh mắt lạnh như băng.
Vạn Sĩ Linh cũng có chút kinh ngạc nhìn anh, Bốn mắt nhìn nhau không chút sợ hãi, trằm giọng nói: “Sao vậy?
Bác sĩ Hà có vân đê gì sao?”
Lâm Vũ đứng dậy vừa đi về phía bục vừa nói: “Vạn thân y! Không giầu gì ông, tôt tiên tôi cũng truyện một phương thuốc Thái Bạch Thiên Kim Phương, cũng được chế tạo từ dược vương.Cho nên tôi muốn cùng ông đối chiếu toa thuốc xem có giống với tổ tiên tôi truyền lại hay không!”
“Tổ tiên cậu cũng có Thiên Kim Phương ?Nực cười! Cái này là Thái Bạch Thiên Kim Phương chỉ có nhà ta có!” Vạn Sĩ Linh cười nhạo một tiếng, vẻ mặt tràn đầy khinh bỉ.
“Tôi cũng chỉ so sánh mà thôi! Sao nào? Ông sợ toa thuốc này là giả?”
Lâm Vũ nheo mắt nói.
“Tôi chính là lo lắng phương thuốc tổ tiên của cậu là giả!” Vạn Sĩ Linh cười nhạo nói.