Trương Hựu Tư vội vàng lấy điện thoại di động ra kiêm tra, sau đó sắc mặt bỗng nhiên tái nhọt, kinh ngạc nói: “Tổng… tổng quốc ủy”
“Được rồi!”
Trương Hựu An lạnh lùng ngất lời anh ta, trầm giọng nói: “Giờ thì cậu đã biết tại sao tôi lai phát hỏa lớn như vậy rồi chứ? Nếu vừa rồi tôi không ra tay nặng, toàn bộ gia tộc họ Trương có thê đã chìm trong tai họa rồi! Mọi người có lễ giờ đang uống trà nguội mật rôi! Dù sao bây giờ cũng không phải lúc lão thái gia còn khỏe mạnh nữal”
Khi ông nội Trương Khắc Nông, cũng là người có công lớn khi vừa lập quốc còn sông, nhà họ Trương có thê nói giống như mặt trời ban trưa vậy, không cần phải sợai, nhưng từ khi ông nội mất mây năm trước, thân phận của nhà họ Trương đã từ từ suy tàn, đây cũng là nguyên nhân khiến nhà họ Trương kém hơn so với nhà họ Hà hiện giờ.
Tuy công lao của lão thái gia nhà họ Hà kém hơn lão thái gia nhà họ Trương nhưng tuổi của ông ít hơn ông cụ nhà bọn họ, đến nay vẫn còn sông, vân là trụ cột nâng đỡ dòng họ Hà. Nên dù là những đại nhân vật lớn đứng đầu có quyện lực cũng sẽ cho nhà họ Hà vài phân mặt mũi.
Sắc mặt của Trương Hựu Tư lập chìm xuống khi nghe xong những lời đó, cúi đầu tự khiên trách bản thân: “Thực xin lỗi, anh cả, chuyện này đều tại tôi, là do tôi đã lỗ mãng. Thực sự không. ngờ bà già này lại đích thân đên gặp Hà Gia Vinh như vậy…
Ông ta cũng không nói được nỗi khổ tâm trong lòng, vốn là cháu mình cầu mong chính mình trở vê giúp đỡ, còn đang chuẩn bị giả bộ ở trước mặt Hà Gia Vinh một phen, kết quả là bị anh ép đến bại lộ, liền bị người ta cứng răn đạp trở lại..
“Có vẻ như trước đây tôi quá coi thường Hà Gia Vinh, cũng do tôi sơ suất. Nghe nói khi dì Viên phát bệnh _.
trên máy bay, là một bác sĩ trẻ đã cứu bà ấy. Bây giò xem ra chắc chắn chính là Hà Gia Vinh này rồi!” Trương Hựu An bình tĩnh nói.
“Anh cả, chuyện này có khiện nhà họ Trương của chúng ta gặp rắc rôi gì không?” Trương Hựu Tư có chút lo lăng nói.
“Không có bắt kỳ rắc rồi lớn nào đâu, nhưng sự thăng tiến của tôi có lẽ sẽ thât bại, hơn nữa Dịch Hồng có lẽ không thể tiếp tục ở lại đoàn cảnh giới được nữa rồi..
Vào lúc này Trương Hựu An không khỏi cảm thấy đau khổ, ông ta không thể thăng chức nhưng Trương Dịch Hồng là niềm hy vọng của nhà họ Trương. Trong tương lai, gánh nặng của toàn bộ nhà bọn họ sẽ đồ lên người anh ta. Nếu bị đoàn cảnh giới bãi bỏ thì tương lai của anh ta, và thậm chí tương lai của toàn bộ nhà họ Trương sẽ bị hủy hoại.
Bây giờ ông ta đã hối hận vì đã làm cho con trai mình trở nên nỗi tiếng khi còn ở tuổi thiếu niên, chính vì vượt trội hơn hẳn các bạn khi còn nhỏ đã tạo nên tính cách kiêu căng ngạo mạn của con trai mình, mới thành ra cái họa ngày hôm nay!
“Tương lai nhà họ Trương có thể phải tôn thất trong chuyện này, tất cả đều thua, thiệt trên người Hà Gia Vinh rồi..
Trương Hựu An chán nản nằm xuống ghê, trong lòng tuyệt vọng, không ngờ nhà họ Trương chỉ chọc tức một Hà Gia Vinh mà lại bị bức ép đến bước đường này.
“Chuyện này đều trách tôi!” Trương Hựu Tư nói với giọng đầy tự trách, không ngờ bản thân quanh năm thường không ở nhà, lúc về lại chọc phải một cái rõ lớn như Vậy. “Thật sự không có cách nào sao?”
“Có một cách!”
Đột nhiên Trương Hựu An nghĩ đến điều gì đó, ngồi bật dậy, quay lại nói với Trương Hựu Tư: “Cậu lập tức gọi điện thoại cho Dịch Đình từ nước ngoài gọi về đây. Trước năm mới chúng ta phải đên nhà họ Sở câu hôn, đề chuyện liên hôn sớm có được sự khẳng định!”