“Nè, chìa khóa đây, đi xuống phòng sách dưới lầu của ba mẹ nói chuyện GIảP Giang Nhan nắm lấy tay Lâm Vũ, nháy mắt với anh, sau đó đưa chìa khóa dưới lầu cho Lâm Vũ.
Lâm Vũ mới không tình nguyện dẫn Phác Thượng Du xuông dưới lâu.
“Anh Hà, không biết anh là học trò của?” Phác Thượng Du sau khi ngồi xuống liền nói tahwrng vào vấn đề.
Lâm Vũ sau khi nghe tên này nói như vậy liền biết rõ, trực tiếp không thèm quan tâm nói: “Không có học ai, tự học thành tài.”
*…” Phác Thượng Du.
Sau đó, Phác Thượng Du cười ha ha nói: “”Dủ anh Hà không tiện tiết lộ, vậy tôi không hỏi nhiều nữa, anh Hà chắc cũng biệt tôi theo học ai nhỉ?”
“Không biết, cũng không muốn biết.”
Lâm Vũ lắc đầu.
.
Phác Thượng Du bị những lời của Lâm Vũ làm cho muôn hộc máu, nhưng mà hắn ta vẫn còn mặt dày nói: “Năm ba tuổi tôi đã cùng thây châm cứu học y, mà thầy của tôi họ Vương, là truyên nhân của đại sư Vương Duy Nhật. của triều Tống các người, cho nên tổ sư gia của tôi mới nói là đại sư Vương Duy Nhất, Thiên Thánh Đồng Nhân mà đệ tử tội đã cho cậu xem trước đó, là truyền từ thời sư phụ của tôi đến đời tôi.”
Lâm Vũ trợn mắt, anh tin hắn mới là lạ! Người Trung Quốc làm sao có khả năng đưa Thiên Thánh Đồng Nhân cho người Hàn Quốc được!
Nhóm bác sĩ Hàn Quốc không biết xâu hỗ này, Lâm Vũ đã sớm lĩnh giáo rồi, cho nền cũng lười đề ý bọn họ.
“Anh Hà, cuốn sách “Đồng Nhân Thú Huyệt Châm Cứu Đồ Kinh” của tổ sư Vương Duy Nhất của tôi, tôi đã sớm thuộc lào trong lòng, hơn nữa kết hợp với Thiên Thánh Động Nhân mà tô sư gia nguyên cứu chê tạo, tôi đã đem phương pháp châm cứu này nghiên cứu vô sô lân, cho nên, trên thê giới này sẽ không có ai có kĩ thuật châm cứu vượt qua tôi.”
Phác Thượng Du ngắng đầu, tự tin nói: “Lần này cậu khiêu chiến cùng tôi, là do cậu tự chuốc lấy sỉ nhục!
Mấy cái thủ pháp châm cứu huyệt đạo này của cậu, cũng chỉ là chút tài năng thập kém mà thồi, nếu như hiện tại cậu bỏ quyên thi đầu, thì vẫn còn kịp đấy!”
Lâm Vũ nghe đến đây. cuối cùng cũng biết được mục đích đến đây của Phác Thượng Du, cảm tình với hắn ta liền giảm đến âm vô cùng!
“Anh quả thật là nói khoác mà không biết ngượng, một câu một chữ đêu gọi tÔ sư gia, vậy có thể nói rõ anh là cháu trại của Trung Quốc à?” Hai chân bắt cheos vềnh lên, không Vui nói, còn đặc biệt đem từ “con cháu”
nói thành “cháu trai”.
Sắc mặt Phác Thượng Du khẽ thay đổi, sau đó nói: “Tôi là người Hàn Quốc, tổ tiên của tôi đều là ì người Hàn Quốc! Nhưng mà kĩ năng châm cứu, hậu thê người Hàn Quốc chúng tôi so với hậu thê người Trung Quôc các cậu càng có thiên phú! Châm cứu truyền đến tay chúng các :. người, quả thật đã bị các người làm ô uê uy danh, nó nên là của quốc gia chúng SN TÔ tôi.
“Vậy được, vậy ngày mai chúng ta dùng thực lực để thấy kết quả sau cùng.”
Lâm Vũ bị những lười không biết xấu hỗ của hắn ta chọc giận, ánh mắt lạnh lùng liếc hắn ta, lạnh giọng nói: “Anh không cần ở đây ba hoa với tôi, xin mời vệ cho.”
Phác Thượng Du đứng dậy, nhìn đồng hồ, cười nói: “Anh Hà, cách chín giò sáng ngày mai vẫn còn mười một tiêng đông hồ, cũng có nghĩa là còn mười một tiếng cho cậu suy nghĩ xem có nên từ bỏ quyên thi đầu hay không!”