Cực Phẩm Ở Rể

Chương 906



Chương 921:

“Bộ trưởng Hảo, không phải là tiểu Hà đã thăng sao! Với tư cách là chủ tịch Hiệp hội Y học Trung Quốc, tôi sẽ phải thay mặt các học viên Trung y nhận lời phỏng vấn!” Vạn Sĩ Lĩnh cười nói, “Không dấu gì, vừa rồi sau khi tiết lộ danh tính là chủ tịch hiệp _ hội Y học Trung Quốc, tôi ngay lập tức nhận được lời mời phỏng vân diễn thuyết từ nhiều công ty và đài truyền hình lớn! “

Rõ ràng, chiến thắng. lần , này của Lâm Vũ đã khiến ông ta nồi tiếng.

Bây giờ nghĩ lại, những gì anh ta là chủ tịch Hiệp hội Y học Trung Quốc là sự thật!

Tuy rằng lần này ta không nhìn thấy danh tiếng của Lâm Vũ bị thất sủng sau thất bại, nhưng ông ta cũng đã cướp đi một phân thành quả lao động của Lâm Vũ, đó là một điều đáng ghê tởm!

Lâm Vũ thấy vậy nheo mắt nhìn tên tiểu nhân kia, trong lòng nén giận.

“Đây là thắng lợi của Tiểu Hà, không liên quan đên viện Trung y, các người lấy tư cách gì ra để được phỏng vấn.

Bộ trưởng Hách cũng có tức giận hỏi.

“Bộ trưởng Hách, cũng không thê nói vậy được, dù sao thì tiêu Hà cũng là người của viện Trung Y chúng tôi mà.” Vạn Sĩ Lĩnh cười nói.

Lúc này một nhóm phóng viên ngoài.

cửa đột ngột xông tới, lớn giọng hỏi: ‘ Hà tiên sinh, xin tiếp nhận Cuộc phỏng vân của chúng tôi, được không a2”

“Được, được, không vân đê gì, mọi người cứ từ từ, đừng vội, từng người một, tôi là chủ tịch hiệp hội Đồng y, tôi đứng ra bảo đảm với mọi người răng tiêu Hà sẽ trả lời hết câu hỏi của mọi người.” Vạn Sĩ Lĩnh cười nói, tự cho mình là người làm chủ.

“Đúng vậy, mọi người đừng vội, tiểu Hà vừa châm cứu xong, người còn đang mệt, cho anh ây thỏ cái đã, mọi người có thể hỏi hội trưởng Vạn Sĩ Lĩnh của chúng tôi trước.” cùng hắn có vài người trông già già đi tới, mặt đắc chí cười, còn biểu cảm của Lâm Vũ thì hoàn toàn trái ngược.

Khi mọi người nghe Vạn Sĩ Lĩnh nói thế thì đều hứng thú hỏi ông ta.

“Hội trưởng Vạn, xin hỏi bác sĩ Hà là do ngày dạy dỗ sao?”

“Đúng vậy, Vạn hội trưởng, y thuật của người , trẻ như bác sĩ Hà đã tốt thế rồi, chắc tay nghề của hội trưởng còn cao nữa nhỉ?”

“Nếu như ông mà ra làm thì có phải Phác Thượng Du đã sớm thua rôi không?”

Khi đối mặt với câu hỏi như này, Vạn Sĩ Linh cười nói: “Cái này ây à, đều là của Trung y, nói là ai dạy ai thì cũng không đúng, nhưng mà kỹ thuật _ của Trung y thì đúng là càng ngày càng mở rộng, càng ngày càng có kinh nghiệm, kĩ thuật đương nhiên sẽ dần tốt lên. Là một người đứng đầu, không cân nói mọi người cũng có thể hình dung được, tôi tự thây răng, nếu tôi mà ra tay ấy à, thì thăng chỉ là một chuyện đơn giản..

Ông ta nói thế mà mặt cũng không đỏ, lòng không thấy gọn lên điều gì khuất tất, giông như đang nói ra một sự thật khách quan.

“Cái tên già này đúng là mặt càng ngày càng dày!” Hách Ninh Viên ngay lập tức măng ông ta. Kết quả bên ngoài bỗng xuât hiện cảnh sát, nhìn thây sự hôn loạn trong phòng, giật mình một cái, thê nhưng rất nhanh hiểu ra là đang làm phiên mọi người.

và nói: “Xin lỗi nhé, chúng tôi phải xử phạt theo luật.”

Nói xong họ dơ thẻ cảnh sát của họ ra, sau đó quay đầu nhìn Vạn Sĩ Lĩnh, lạnh lùng nói: “Vị nào là Cốc Gia Hi?

Chúng tôi có chút việc cần tìm ngài.”