Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 207: Không thể nào là một người



Hoàng Dĩnh lần nữa lui về sau mấy bước, không biết Trần đại thiếu đến cùng muốn làm gì.

Bất quá, mặc kệ Trần Thanh Đế muốn làm cái gì, Hoàng Dĩnh đều không ngừng tự nói với mình, nhất định phải cách Trần đại thiếu xa một chút.

Cách Trần đại thiếu thân cận quá, không an toàn.

- Cô mua những vật này, đối với thân thể của mẹ cô có hại vô ích. Không phải thứ gì tốt, không thích hợp tình huống hiện tại của mẹ cô.

Trần Thanh Đế đứng dậy, thản nhiên nói:

- Nên cho mẹ cô ăn một ít đồ vật thanh đạm, không quá nhiều dầu mỡ. Trước bồi bổ thân thể, tốt nhất là đi mua một ít thảo dược bổ khí dưỡng huyết, sắc cho mẹ của cô uống.

- Ngươi... làm sao ngươi biết mẹ ta ở trong bệnh viện, biết rõ mẹ ta cần bồi bổ thân thể?

Trong lòng Hoàng Dĩnh run lên, hoảng sợ nói.

Đối với cái này, Trần Thanh Đế mỉm cười, cũng không trả lời, vượt qua Hoàng Dĩnh đi ra bên ngoài.

Nhìn thấy Trần Thanh Đế đã đi ra bệnh viện, sắc mặt Hoàng Dĩnh khó coi, nhặt lên đồ vật đã mua, thất hồn lạc phách đi tới thang máy.

- Hắn như thế nào biết mẹ mình ở trong bệnh viện? Như thế nào lại biết rõ, hiện tại mẹ mình cần bồi bổ thân thể?

Dựa vào trong thang máy, trên mặt Hoàng Dĩnh tràn đầy vẻ lo lắng:

- Lúc trước hắn cường bạo mình, mình đánh hắn sau đó đào tẩu. Hắn nhất định sẽ không bỏ qua mình, mình... mình nên làm cái gì bây giờ?

- Viên đại thiếu?

Trong lòng Hoàng Dĩnh chấn động, nhịn không được thầm nghĩ:

- Đúng, Viên đại thiếu rất lợi hại, nghe nói không kém Trần Thanh Đế bao nhiêu. Mà Trần đại thiếu cứu mình kia cùng Viên đại thiếu quan hệ rất tốt, giống như rất nghe lời hắn .

- Không đúng... Cứu ta chính là Trần đại thiếu? Trần Thanh Đế cũng thế, cái này...

Hoàng Dĩnh dùng sức lắc đầu:

- Hai người bọn họ lớn lên không có bất kỳ chỗ tương tự, không thể nào là một người.

Đến nay, Hoàng Dĩnh còn không biết, người cứu nàng, trợ giúp mẹ của nàng chữa bệnh là Trần Thanh Đế, chỉ biết rõ, là Trần đại thiếu giúp nàng.

Mà lúc đó, thời điểm Trần Thanh Đế cứu Hoàng Dĩnh, là đang dịch dung.

Hoàng Dĩnh nhận không ra Trần Thanh Đế, đó cũng là hợp tình hợp lý, cũng không có gì đáng giá kỳ quái.

- Có Viên đại thiếu cùng Trần đại thiếu, có lẽ Trần Thanh Đế không dám thế nào với mình.

Trong lòng Hoàng Dĩnh âm thầm hạ quyết định:

- Nếu như Trần Thanh Đế đến tìm phiền toái, mình thông tri Viên đại thiếu cùng Trần đại thiếu. Cùng lắm thì, mình mang mẫu thân ly khai khỏi đây.

Nghĩ vậy, Hoàng Dĩnh trấn định rất nhiều, hít sâu một hơi, đi ra thang máy, đi đến phòng bệnh của mẹ nàng.

...

- Cao Hổ người này, tính cách hung ác tàn bạo, thủ đoạn cũng cực độ tàn nhẫn.

Trần Thanh Đế tới bên cạnh chiếc BMW của mình, thì thấy có một chiếc Ferrari mui trần màu đỏ chạy qua, thầm nghĩ trong lòng:

- Phàm là người đắc tội hắn, không có một cái sẽ có kết cục tốt.

Trần Thanh Đế ly khai bệnh viện, cũng không có vội vã trở về, mà là theo dõi con trai của Cao Hổ, Cao Thủ.

- Hắn có thể lãnh đạo hắc bang phong sinh thủy khởi, một tay che trời, ngang ngược càn rỡ, ngoại trừ thủ đoạn của hắn ra, trọng yếu hơn là, hắn cùng với rất nhiều quan viên đều có được quan hệ mật thiết. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Trong trí nhớ Trần Thanh Đế tiếp thu, vẫn có tin tức nhất định về Cao Hổ.

Một đầu lĩnh hắc bang, có thể hung hăng càn quấy như thế, không cho một ít quan viên no bụng, còn có thể sống tới giờ, đó là quyết không có khả năng.

Chỉ cần có thể đạt được lợi ích, Cao Hổ làm việc không quá công khai, không đem sự tình làm quá lớn, tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.

Mở một con mắt nhắm một con mắt, vì lợi ích cũng có thể trôi qua.

- Cao Hổ này quan hệ cùng lão bản của Giang Nam Xuân Vũ, Chu Bưu rất sâu. Mà Chu Bưu lại là người của Lữ Bất Phàm, là một con chó của Lữ gia.

Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang:

- Cao Hổ có thể cùng Lữ gia, không có bất kỳ quan hệ gì sao? Ít nhất, cũng cùng người một phái Lữ gia, có được liên hệ nhất định.

Lữ Văn nhất phái, quan viên lớn nhỏ vậy cũng là có không ít.

- Lữ gia sẽ không bỏ qua Trần gia, đồng dạng, Trần gia cũng sẽ không bỏ qua Lữ gia. Trận chiến này, tất nhiên sẽ đánh tiếp.

Trần Thanh Đế nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ:

- Trong tay Cao Hổ này, tất nhiên nắm không ít chứng cứ chính xác quan viên nhận hối lộ.

- Cao Thủ bị đánh, trước tiên khẳng định sẽ đi tìm cha hắn, Cao Hổ.

Sau nửa giờ, Trần Thanh Đế điều khiển lấy BMW màu trắng, ngừng lại.

Bởi vì, chiếc Ferrari thể thao màu đỏ của Cao Thủ, đã dừng lại trước cửa một công ty bảo an cỡ lớn.

Mà Cao Thủ cũng bụm mặt xuống xe, đi vào công ty bảo an.

Bị đánh, dùng bản tính của Cao Thủ, đương nhiên muốn tìm cha của hắn, sau đó đánh trở lại. Trọng yếu hơn là, hắn muốn đem Tạ Khinh Diệu lên giường, hung hăng làm thịt.

Công ty bảo an Cách Diện, là danh tự Cao Hổ đăng kí công ty bảo an. Danh tự như vậy, cùng nghề nghiệp bảo an hình như căn bản là không phù hợp.

Cách Diện? Thay đổi triệt để sao?

Chẳng lẽ là người bảo an, đều phạm tội qua? Đều là loại việc ác bất tận hay sao?

Hiển nhiên, sự thật thực sự không phải là như vậy.

Dưới tình huống hiện tại, công ty bảo an là một ngành sản xuất đang nóng. Làm một bảo an hợp cách, không nói đến mức vì chủ thuê của mình đỡ đạn cái gì, nhưng mà sẽ hết sức làm đến tốt nhất.

Vật che chắn sống, đó là sự tình mà bảo tiêu phải làm.

Làm một ngành sản xuất đang nóng, như thế nào sẽ lấy một cái tên như vậy?

Nhưng mà, không nên quên, có một bộ phận công ty bảo an, trong mắt những người này, căn bản cũng không phải là bảo an, mà là một đám thổ phỉ.

Với tư cách lão Đại hắc bang, công ty bảo an này của Cao Hổ, chính là một ổ thổ phỉ trăm phần trăm.

Mà Cao Hổ tuyển nhận bảo an, không nhìn bằng cấp, cũng không cần bối cảnh, hắn chỉ nhìn một điểm. Đó chính là, nhất định phải hung ác, ở trên cơ sở hung ác, nhất định phải từng ngồi tù.