Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 594: Chạy?



Bùi Ngữ Yên ôm Trần Thanh Đế, nhục thể cùng nhục thể tiếp xúc thân mật, cảm giác ngủ vô cùng an tâm.

Trần Thanh Đế ngủ, cũng chưa từng có thoải mái qua như vậy.

Chính mình trần trụi, trong ngực ôm quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên trần trụi, đó là sự tình bao nhiêu nam nhân tha thiết ước mơ a.

- Ân?

Trần Thanh Đế ở bên trong ngủ say nhướng mày, đột nhiên mở hai mắt ra. Đồng dạng Bùi Ngữ Yên đang ngủ say, trên mặt treo đầy hạnh phúc, cũng rất nhanh mở hai mắt ra.

Bởi vì, bọn hắn đều cảm ứng được một cổ thi khí khổng lồ, đang từ xa đến gần, rất nhanh tiếp cận.

Mục tiêu cũng rất rõ ràng, là chỗ của bọn hắn.

- Mặc quần áo.

Trần Thanh Đế thấp giọng nói ra, lập tức, Trần đại thiếu cùng Bùi Ngữ Yên ngay ngắn quơ lấy quần áo bên giường, rất nhanh mặc vào.

Trần đại thiếu không sợ bị xem, nhưng mà, nếu Bùi Ngữ Yên bị nam nhân khác xem hết, cho dù là giết người nam nhân kia, Trần Thanh Đế cũng khó tiết hận.

Bất kể nói thế nào, hiện tại Bùi Ngữ Yên đã là nữ nhân của Trần Thanh Đế hắn. Xem hết, coi như là giết, vậy cũng không cách nào cải biến sự thật.

Hơn nữa, một người ở thời điểm trần trụi, đối địch cùng người khác, vẫn là sẽ rất chột dạ. Mười thành công lực, có thể phát huy ra bảy thành cũng không tệ rồi. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

- Em... Được rồi, nhớ mang phù triện, cùng anh đi lên sân thượng.

Trần Thanh Đế muốn để cho Bùi Ngữ Yên lưu lại, bất quá, lời nói đến bên miệng, vẫn là được rồi.

Bùi Ngữ Yên là sẽ không lưu lại.

Sưu sưu...

Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên nhìn nhau, thân thể liền động, hóa thành hai đạo tàn ảnh, lặng yên rời khỏi phòng, thẳng đến sân thượng khách sạn.

- Muốn chạy trốn?

Cung phụng trưởng lão toàn thân tản ra thi khí, phát hiện thân ảnh của Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, trên mặt lộ ra cười lạnh.

Chạy?

Cung phụng trưởng lão muốn giết người, còn không có ai có thể chạy thoát.

Một lần sai lầm duy nhất, cái kia chính là thời điểm đối phó Đoạn Thiên, bất quá, tuy để cho Đoạn Thiên chạy thoát, nhưng Đoạn Thiên cũng trúng Thi độc.

Chết!

Đối với Đoạn Thiên mà nói, chỉ là sự tình sớm muộn gì mà thôi.

Hơn nữa, lúc trước cung phụng trưởng lão cũng chỉ là mới trở thành Thi Tu không bao lâu, gấp khó dằn nổi muốn giết Đoạn Thiên. Bằng không thì Đoạn Thiên như thế nào sẽ đào tẩu được?

Còn có nữa là, sau khi Đoạn Thiên trúng Thi độc trốn đi, cung phụng trưởng lão căn bản cũng không có đi tìm Đoạn Thiên. Ở hắn xem ra, Đoạn Thiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Còn có thể chết rất thê thảm.

Rất hiển nhiên, cử động của Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, làm cho cung phụng trưởng lão cho rằng, hai người bọn họ phát hiện hắn đến, muốn đào tẩu.

- Khó trách Tỉnh Khoát mời ta hỗ trợ, thực lực của Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, cũng không tệ.

Cung phụng trưởng lão âm trầm cười khẽ, căn bản cũng không có đem Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên để vào mắt.

Hắn là Thi Tu giả, là Thi Tu giả cường hãn, ai có thể là đối thủ của hắn? Hắn sẽ sợ ai?

Mạnh?

Ngươi có thể mạnh đi nơi nào, thực mạnh, các ngươi sẽ trốn sao?

- Ân? Ngừng?

Khi cung phụng trưởng lão đi vào sân thượng, thình lình phát hiện, Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên đứng ở trung tâm sân thượng, đang theo dõi hắn.

- Các ngươi vậy mà không có tiếp tục đào tẩu.

Cung phụng trưởng lão dùng đến thanh âm vô cùng âm trầm, nói ra:

- Trần Thanh Đế, Tỉnh Khoát mời ta giết ngươi, bắt Bùi Ngữ Yên.

Cung phụng trưởng lão ngược lại là rất dứt khoát, nói thẳng ra mục đích của hắn.

Tại sao phải trực tiếp như vậy?

Còn không phải bởi vì, hắn căn bản không có đem Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên để vào mắt, cho rằng, hắn muốn giết Trần Thanh Đế, bắt Bùi Ngữ Yên, rất dễ dàng.

- Ta biết rõ.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, bình thản nói:

- Ngươi tu luyện cần thi khí, mà Tỉnh Khoát dùng một cổ mộ làm điều kiện, mời ngươi hổ trợ.

- Xem ra ngươi cũng biết không ít.

Cung phụng trưởng lão lành lạnh nở nụ cười:

- Ngươi đã biết, vì cái gì không đào tẩu trước?

- Nếu như ngươi chạy khỏi thành phố này, có lẽ ta sẽ ghét bỏ phiền toái, mà không đi giết ngươi.

Cung phụng trưởng lão bình thản lại âm trầm vô cùng nói:

- Tỉnh Khoát biết rõ chỗ cổ mộ, cho dù ta không ra tay giúp hắn, ta cũng có thể có trên trăm loại phương pháp, để cho hắn nói ra.

Hỗ trợ?

Khả năng giúp đỡ, tiện tay mà thôi, cung phụng trưởng lão tiện tay sẽ giúp, nếu như quá mức phiền toái, cung phụng trưởng lão sẽ chẳng muốn đi để ý tới.

Một cái cổ mộ, cũng muốn mình chạy đi tìm người, há có thể chạy xa như thế, đi giết một người?

Không giúp đỡ, cung phụng trưởng lão cũng có thể lấy tới vị trí cổ mộ.

Thủ đoạn của Cung phụng trưởng lão, đây chính là rất lợi hại.

Chỉ là một Chiến Vương, hắn há sẽ để vào mắt?

- Ta hôm nay đi biệt thự ngươi, bất quá, ngươi không có mặt.

Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:

- Ngươi bây giờ trở lại rồi, tại sao ta phải đào tẩu?

- Ngươi tìm ta?

Thanh âm của Cung phụng trưởng lão, lập tức trở nên băng lạnh lên:

- Mục đích?

- Giết ngươi.

Thanh âm của Trần Thanh Đế rất bình thản, không có chút sát khí nào. Bất quá, lại làm cho cung phụng trưởng lão cảm thấy tim đập nhanh.