Hắn chưa từng thấy La Sinh Môn, chưa từng thấy thế giới bên kia cũng không rõ ma là cái gì.
Hắn có thể đoán ra kẻ gọi là Hạng Vũ là tồn tại cuối cùng nơi Ma Sơn , hắn không biết Hạng Vũ sẽ đối với bản thân mình làm cái gì, có lựa chọn như thiên đạo hay không bất quá thời điểm hiện tại hắn vẫn tương đối tin tưởng Ngu Cơ.
Khác với nữ quỷ , Ngu Cơ cùng Vô Song đủ quen biết , Vô Song cũng nguyện tin tưởng nàng .
Ngu Cơ thấy Vô Song chỉ nhìn mình, nàng cũng có chút thở dài.
“Ta biết ngươi lo nghĩ cái gì, ta biết ngươi không muốn gặp sự việc như A Thanh nhưng mà ta có thể đảm bảo với ngươi, việc đó sẽ không xảy ra”.
“Cho dù hắn có muốn làm như Thiên Đạo thì hắn cũng làm không nổi, dù sao Thiên Đạo trên ý nghĩa vẫn là chưởng khống giả của thế giới này, nó có thể làm được rất nhiều việc vượt qua năng lực của nó hiện nay , kẻ kia chung quy vẫn khó mà so bì được”.
Ngu Cơ dứt lời, Vô Song cũng đứng lên phủi phủi quần áo của mình, hắn đối với Ngu Cơ gật đầu.
“Được, đang đợi câu nói này của ngươi, ta theo ngươi đến cái gọi là Thần Điện đi”.
Vô Song cũng không nói thêm gì nữa, tung người từ trên đỉnh núi xuống, tất nhiên cho dù không ở trong trạng thái Ma Hóa bản thân Vô Song vẫn có khinh công cực cao, nhảy núi cũng không có nguy hiểm gì.
Trở lại mặt đất liền nhìn thấy sắc mặt Lý Thu Thủy đầy lo lắng nhìn mình, Vô Song đối với nàng xuất hiện một nụ cười an lòng.
Lý Thu Thủy ngón tay chỉ lên bên trên, nhíu mà mà hỏi Vô Song.
“Việc gì xảy ra trên đó ?”.
Vô Song đương nhiên không muốn nói nhiều về mấy chuyện này, đôi vai hơi nâng lên.
“Bằng hữu phương xa mà thôi , là người giống với A Thanh tiền bối”.
Nhắc đến A Thanh tiền bối đương nhiên Lý Thu Thủy cũng phải biết đồng thời nếu là bằng hữu cảu A Thanh thì trong mắt Lý Thu Thủy liền đại diện cho sự cường đại .
Nàng muốn một cái đáp án , nàng muốn biết thật sự là võ công do sư phụ nàng sáng tạo cho người khác hay là võ công mà sư phụ nàng sưu tập đến.
Bất kể đáp án là như thế nào, người có thể biết Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí rất có khả năng liên quan đến sư phụ , liên quan đến sự thay đổi của Tiêu Dao Tử .
Lý Thu Thủy muốn mở miệng , nàng rất muốn hỏi Vô Song bất quá Lý Thu Thủy giỏi nhất cũng là hiểu ý nam nhân , nàng biết chính Vô Song cũng có việc không muốn nói, nàng rốt cuộc vẫn lựa chọn yên lặng.
Vô Song không phát hiện ra Lý Thu Thủy có gì không đúng, hắn đối với nàng nhẹ nhàng mỉm cười, từ trong ngực áo lấy tới một tấm hắc lệnh.
Lý Thu Thủy còn cao hơn cả Vô Song một chút, nhìn nàng tựa đầu vào vai hắn còn có chút không tự nhiên bất quá Vô Song cũng không quan tâm mấy cái tiểu tiết này.
“yên tâm, ở đây có người bảo về hắn, hắn chết không được”.
Nói xong Vô Song cười cười, dùng hai tay bế Lý Thu Thủy lên.
Lý Thu Thủy bị động tác cảu Vô Song làm cho bất ngờ, nàng lúc này cũng cực hiểu ý hắn, triệt để đóng lấy vai một nữ nhân bình thường không chút võ công, thậm chí còn cố tình đưa hai tay ra nắm lấy vạt áo Vô Song.
“Ngươi làm gì nha ? “.
“Nàng không phải bị thương sao ? , ta liền bế nàng”.
Sau đó hai người trở về liên minh nhân tộc trong tiếng cười như chuông bạc của Lý Thu Thủy, người được vô số cao thủ nhân tộc tránh như tránh tà, mệnh danh hồ ly .
___________________
Với thực lực của Lý Thu Thủy, nàng rất dễ dàng ra nhập liên minh tán tu hơn nữa nàng gần như không cần phải khai ra thân phận như Vô Song, cho dù đám người Đàm Công – Đàm Bà gặp Lý Thu Thủy cũng lập tức nhận ra thậm chí kinh sợ không thôi.
Dĩ nhiên việc của Lý Thu Thủy thì Vô Song cũng không quan tâm cho lắm, nàng ra nhập liên minh căn bản không có độ khó nào thậm chí nàng còn không cần phải trắc thí thực lực, tự mình lĩnh đến một tấm ‘ngũ tinh lệnh bài’.
Cái này cũng không thể trách Hồng Thất Công làm việc không theo phép tắc, trên giang hồ ai không biết môn hạ Tiêu Dao từ trước đến nay không thích làm theo phép tắc ? .
Bản thân Lý Thu Thủy giảo hoạt như hồ ly, võ công cũng cực kinh người, chưa kể nàng còn nắm giữ cả Tây Hạ, là đại diện cho Tây Hạ trợ chiến giúp đỡ Trung Nguyên.
Tây Hạ tuy không phải siêu cường quốc gì nhưng nàng là dùng thân phận quân chủ một nước mà đến, Hồng Thất Công dám không khách khí với nàng sao ? , thân phận của nàng làm lớn ra thì tuyệt không đùa được , ai biết Lý Thu Thủy có tự nhiên phát điên sau đó phái đại quân Tây Hạ đánh xuống Tống hay không ? .
Tây Hạ đánh Tống tất nhiên chưa tính là gì nhưng chỉ cần Tây Hạ phát binh nhà Kim không thể không lên theo , về phần Ma Sơn gì gì đó, đối với người Kim cùng người Tây Hạ vốn không quan trọng, đây vốn là việc riêng của người Hán, vì cái gì bọn ho phải lo lắng ? .
Chí ít khi người Tây Hạ cùng người Kim chưa nhìn thây sự khủng bố của Ma Sơn, sẽ không ai quan tâm nơi này .
Hiện tại có một vị quân chủ Tây Hạ tự mình đến đây, tuyệt đối là một việc trọng đại chí ít nếu Lý Thu Thủy cảm nhận được sự đáng sợ của Ma Sơn, đây sẽ không chỉ là cuộc chiến của nước Tống mà sẽ có thêm Tây Hạ .
Lý Thu Thủy cũng đúng là không quan tâm đến Ma Sơn, nàng hiện tại đang nằm trên giường, thân hình vẫn còn chút ướt , cơ thể chỉ quấn một tấm khăn trắng muốt, hai tay chống cằm mà nhìn Vô Song.
“Ngươi nha , kiếm đâu ra được nữ nha hoàn như vậy ?”.
Vô Song cũng thật không biết nói gì, trên đời này không ngờ có người mẹ cực phẩm như Lý Thu Thủy, thảo nào Vương phu nhân tính cách chẳng ra làm sao.
“Con gái của nàng có một đứa con gái , cô bé này cũng đang ở Ma Sơn, có muốn đi nhìn một chút không ?”.
Lý Thu Thủy bĩu môi biểu thị lắc đầu.
“Không có hứng thú, dù sao nhìn thấy bọn họ ta liền không vui”.
“Đúng rồi, ngươi muốn ta làm gì ?”.
Vô Song thay đổi tư thế, một tay vòng qua người Lý Thu Thủy, vuốt ve từng sợi tóc dài của nàng.
“Cũng không có gì, chỉ là muốn ngươi chăm sóc cô bé A Châu trong thời gian ta đi vắng thôi, nàng là đệ tử đầu tiên của ta, có gì ngươi chiếu cố nàng một chút”.