Đế vị có kiêu ngạo của đế vị nhưng đế vị cũng phải có ánh mắt của đế vị.
Đám người trong trận doanh võ lâm thú thật, Nhật Nguyệt Tôn Giả chưa từng để vào mắt.
Lý do duy nhất để bọn họ mất công dùng miệng lưỡi nói chuyện với Mục Niệm Từ chỉ là vì không muốn gây rắc rối, không muốn nửa đường xuất hiện 'Trình Giảo Kim' mà thôi.
Sau khi Lý Thu Thủy nửa đường phá hủy kế hoạch, cả hai căn bản cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp giết Lý Thu Thủy lại cướp Mục Niệm Từ là được.
Trong mắt hai người, cho dù toàn bộ đám ngũ tuyệt trong trận doanh cùng lên, kết quả cũng không khác gì nhiều .
Đây là sự kiêu ngạo của đế vị.
Tất nhiên lúc này thì có chút khác, bất kể Nhật Tôn Giả hay Nguyệt Tôn Giả đều cảm thấy những đường kiếm khí huyền phù giữa trời kia đáng sợ bậc nào , tuyệt đối khiến cả hai dựng tóc gáy.
Hai người cũng sẽ không thật sự sợ kiếm khí kia, nhưng đối với người đưa kiếm khí vào trong cơ thể Lý Thu Thủy thì nhất định không thể không sợ.
Hai người sống đến từng tuổi này, cũng chưa nhìn thấy kiếm khí đáng sợ như vậy bao giờ.
Đấy còn là kiếm khí đưa vào trong cơ thể Lý Thu Thủy, nếu chân thân tự mình giá lâm, tự mình xử kiếm, hai người nghĩ tới cảnh này đều không rét mà run.
Càng lo lắng, hai người càng muốn kết thúc sớm việc này.
Chỉ có cách điên cuồng đánh tới, hủy diệt luôn 8 đạo kiếm khí còn lại, sau đó bắt cóc Mục Niệm Từ rồi rời đi mà thôi.
Đương nhiên cả hai cũng biết, kẻ để kiếm khí trong người Lý Thu Thủy có mạnh hơn nữa cũng không qua được'chủ nhân ' của mình, có chủ nhân chống lưng, bọn họ chưa chắc đã sợ đắc tội kẻ kia, trời sụp còn có người chống lưng không phải sao ? , hơn nữa chủ nhân của bọn họ chính là ông trời.
Thánh Hỏa Lệnh vật này cực kỳ không tầm thường, nó không chỉ kiên cố gần như không thể phá hủy, nó còn có tác dụng rất lớn cho người đi theo con đường dương cương uy mãnh.
Chỉ cần đưa vào bên trong đủ dương cương nội lực, đủ để thắp sáng thánh hỏa lệnh, thứ này sẽ triệt để ‘phát hỏa’ , triệt để khuếch đại uy năng chưởng pháp, sinh ra chân chính hỏa diễm.
Thánh vật đệ nhất Ba Tư, căn bản không thể coi thường.
Thánh Hỏa Lệnh rực sáng, hỏa long lại hiện thế, theo một động tác ‘chém’ của Nhật Tôn Giả, nguyên một đầu hỏa long lao về phía quần hùng.
Nhìn hỏa long lao tới, cho dù mạnh như Hoàng Dược Sư cũng cảm thấy kinh sợ.
Hoàng Dược Sư từng đối đầu với Hàng Long Thập Bát Chưởng của Hồng Thất Công nhưng đầu hỏa long này còn cho ông cảm giác mạnh gấp 10 lần, uy mãnh tuyệt luân.
Hoàng Dược Sư còn đang không biết phản ứng ra sao thì Kiều Phong đã bất chấp, bước lên một bước, hai tay hướng lên cao, nội lực bành trướng .
“Hàng Long Thập Bát Chưởng – Kháng Long Hữu Hối”.
Cùng một chiêu Kháng Long Hữu Hối, tinh tế không bằng Hồng Thất Công nhưng uy lực ẩn ẩn còn cao hơn 1 đầu.
Tất nhiên một chiêu Kháng Long Hữu Hối của Kiều Phong căn bản không thể cản được hỏa long uy mãnh kia.
Không phải ngẫu nhiên Trác Bất Phàm ở biên cương phương bắc được phong tặng hai chữ ‘Kiếm Thần’.
So với những người này thì Đàm Công – Đàm Bà lại tỏ ra yếu hơn rất nhiều, hai người đến cả khí thể của hỏa long cũng khó mà chịu nổi, trực tiếp lựa chọn lùi lại.
Tất nhiên liên thủ lực lượng của 5 vị ngũ tuyệt cao thủ, oanh kích lên hỏa long đang lao tới vẫn là không thể, toàn bộ 5 người trực tiếp bị đánh bay đi , cũng may việc làm của họ không phải là vô ích, hỏa long sau khi cắn nuốt tất cả công kích lao về phía mình, uy lực đã có vài phần giảm bớt.
Mở ra cả đao vực vẫn bị đường kiếm khí kia ngạnh sinh bắn ngược trở lại, vậy nếu chân thân tiến đến, chẳng nhẽ lấy thủ cấp của hắn trong vòng 1 chiêu ? , nghĩ đến điẻm này nội tâm Nguyệt Tôn Giả không rét mà run.
Nhật Tôn Giả nghe đồng đội mình nói, nội tâm cũng không vui, hắn đang trải nghiệm cảm giác tàn sát thiên hạ cao thủ , đang cực kỳ kích động bất quá hắn cũng hiểu cái gì nên, cái gì không nên.
Hắn hay Nguyệt Tôn Giả đều có tự tin đủ sức hủy hết đám kiếm khí kia nhưng mà hủy trong bao lâu ? , bọn họ là đang tấn công trận doanh võ lâm, một trong tam đại trận doanh của nhân loại, đây là hành động khiêu kích nhân loại tại Ma Sơn .
Nếu nàng biết thứ này tồn tại trong người mình thì cũng thôi đi nhưng nàng căn bản không biết , hơn nữa nàng còn không đoán ra là ai để thứ này trong cơ thể mình.
Tất nhiên nàng hiện tại cũng nghĩ kỹ, nàng liền nghĩ tới A Thanh, có lẽ trong mắt nàng cũng chỉ có A Thanh có kiếm pháp bậc này, trong nội tâm không khỏi âm thầm cảm kích A Thanh tiền bối.
Dĩ nhiên nàng cũng nghĩ tới Độc Cô chỉ là nàng không biết tên Độc Cô , còn không rõ võ công của Độc Cô là gì, vũ khí là cái gì vì vậy nàng trái lại không dám đoán bừa.
Một mặt Lý Thu Thủy cảm khái A Thanh cường đại nhưng một mặt cũng sầu lo vô cùng, nàng tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm nhưng nàng có thể đỡ được bao lâu ? , kiếm khí kia có thể vì nàng ngăn cản bao lâu ?.
______________
Trong sân lúc này cảnh tượng cực kỳ thú vị.
Đám ngũ tuyệt của liên minh thì căn bản không biết làm cái gì, chỉ có thể trở thành khách qua đường mà nhìn trận chiến không thuộc phạm trù của bọn họ.