Trong thâm tâm của Nhật Tôn Giả, chẳng rõ vì sao hắn lại có một hình bóng mơ hồ, hắn như nhớ về một ai đó . . . người này tuyệt đối không phải Tảo Địa Tăng trước mặt bất quá hắn căn bản nhớ không được mà thôi.
Tảo Địa Tăng không nói gì, chỉ khẽ gật đầu cùng Nhật Tôn Giả.
Một cái gật đầu này, cứ như chào hỏi người quen cũ vậy.
Nhật Tôn Giả không khỏi dừng tay mà lên tiếng.
“Ngươi rốt cuộc là ai ? , ta có cảm giác ngươi rất quen thuộc ? , rõ ràng đã gặp ngươi ở đâu đó ? “.
Tảo Địa Tăng không đáp, lần này chính ông tự mình động thủ, rốt cuộc đã rời khỏi vị trí mỏm đá kia.
Có một điều Nhật Tôn Giả không biết, Tảo Địa Tăng đang nhường hắn 3 chiêu.
Về phần tại sao Tảo Địa Tăng nhường, cái này không ai rõ.
Trước khi Tảo Địa Tăng động thân nhìn không có cái gì xảy ra nhưng khi ông ta vừa biến mất, tảng đá lớn lúc nãy nơi ông đứng liền nát vụn.
Tảo Địa Tăng nắm giữ Thiếu Lâm đệ nhất nội công – Dịch Cân Kinh.
Cái này không phải chuyện hiếm lạ gì, cũng như ai ai cũng biết Long Tượng Cổ Phật nắm giữ Long Tượng Bàn Nhược Công hay Vương Trùng Dương nắm giữ Tiên Thiên Công vậy.
Chỉ là hiếm ai biết, ngoại trừ Dịch Cân Kinh, Tảo Địa Tăng còn nắm giữ bao nhiêu thần công Thiếu Lâm mà thôi.
Tảo Địa Tăng tuyệt đối rất nhanh, thân hình như một cơn gió, gần như sau một cái chớp mắt đã hiện ra trước mặt Nhật Tôn Giả, bàn tay mở ra, lấy năm ngón thành trảo, thân ảnh như quỷ mị vòng ra sau, đưa tay đánh thẳng vào gáy Nhật Tôn Giả .
Ngũ hành sinh sinh bất tức, ngũ hành tương sinh tương khắc, vĩnh viễn không thể khô cạn, đây chính là nguyên lý nội lực của Dịch Cân Kinh.
Quang Minh Thánh Hỏa Công lại đẩy dương cương nội lực lên đến đỉnh điểm, đưa nguyên tố ‘hỏa’ thăng hoa đến cực điểm, cứ như vầng thái dương thiêu cháy cả nhân gian vậy.
Tảo Địa Tăng trước mặt như không phải là con người vậy, nhục thân của hắn thậm chí còn cứng hơn cả thép nguội, cứng hơn cả huyền thiết.
Thú thật, Tảo Địa Tăng bản tâm không muốn ra tay với đối phương , Tảo Địa Tăng thực sự quen biết Nhật Tôn Giả .
Thở ra một hơi, Tảo Địa Tăng bắt đầu mở miệng, hơn nữa lại còn là mở miệng niệm kinh.
“Ám – Ma – Ni – Bát – Di – Hồng”.
“Ám – Ma – Ni – Bát – Di – Hồng”.
“Ám – Ma – Ni – Bát – Di – Hồng”. “Ám – Ma – Ni – Bát – Di – Hồng”.
Lúc đầu, Nhật Tôn Giả còn chưa hiểu gì xảy ra nhưng mà Tảo Địa Tăng niệm kinh càng ngày càng nhanh, đến mức Nhật Tôn Giả bắt đầu không nhìn rõ miệng đối phương đang mở hay đang đóng.
Đáng sợ nhất là . . . hắn đang ở trong Kim Chung Trảo.