Trước đây là Giang Thụy mở đường sau đó Vô Song một đường đi theo hắn nhưng mà hiện tại Vô Song lại một đường dẫn đầu để Giang Thụy lẽo đẽo theo sau.
Giang Thụy hiện tại tâm trạng rất phức tạp , trong đầu hắn thậm chí loạn thành một đoàn bất quá cũng từ sự tò mò, hắn liền đi theo Vô Song .
Khác biệt giữa hai người chỉ là tâm trạng lúc sau.
Vô Song với Giang Thụy đơn thuần là tò mò, đơn thuần là muốn nhìn xem cường giả Âm Giới rốt cuộc có gì hơn người còn Giang Thụy hiện tại đã sớm triệt để kinh ngạc.
Đến Dạ Đề bản thân Vô Song còn đánh thắng, ở cuộc thi này có ai có tư cách ngăn cản hắn ? , một người cũng không .
Những thí sinh còn lại trong thí luyện thực sự yếu hơn Dạ Đề rất nhiều bởi không ai có thần thông.
Dạ Đề trên người chảy huyết mạch thần thú, hắn là nửa người nửa yêu, sau khi gọi ra ma thân thực lực rất mạnh, ít nhất nếu Vô Song muốn dùng Quỳ Hoa giết chết hắn gần như vô vọng, Quỳ Hoa không đủ sát thương giúp cho Vô Song giải quyết Dạ Đề.
Với những người khác thì sao ? , kể cả gọi ra ma thân , cũng không thể nào theo kịp tốc độ của Quỳ Hoa hơn nữa phòng thủ không đủ cường hãn ngăn cản uy lực của Tịch Tà từ đó Vô Song giải quyết trận đấu phi thường nhanh.
Ban đầu hắn còn muốn trải nghiệm Ma Võ của bản thân nhưng càng ngày hứng thú của hắn lại càng giảm đi , dù sao võ học mà hắn biết không phải vô biên vô tận, thế là hắn triệt để mở ra Quỳ Hoa cùng Tịch Tà , chiến đấu phải nói là dùng từ thuấn sát để hình dung.
_____________
Lúc này Vô Song rốt cuộc thu tay lại, trên trời lại xuất hiện một viên lưu tinh.
Hắn đưa tay ra , nắm lấy viên hồng ngọc thứ 10 .
Thu thập 10 viên hồng ngọc, trở thành chủ nhân tầng thứ 1 trong Sát Sinh Lộ, lúc này trong đầu Vô Song rốt cuộc nghĩ đến một chuyện.
Hắn trở về dương gian kiểu gì ? , hắn cũng không muốn mãi mãi ở âm giới.
Âm giới này nước rất sâu , hắn còn chưa có tự tin đến mức đảm bảo được an toàn cho mình khi ở đây ,đồng thời phương thức tiến vào nơi này của Vô Song cũng cực kỳ khó hiểu, căn bản không phải theo con đường bình thường, chỉ cần ai muốn tra cũng không khó.
Vô Song suy nghĩ rất đơn giản, nếu Độc Cô đưa hắn đến nơi này thì chỉ cần người mạnh hơn Độc Cô vậy liền có thể khám phá ra , có thể nhìn ra được thủ đoạn của Độc Cô, dù sao Độc Cô không phải vô địch .
Vô Song đã ở tầng cao nhất, đương nhiên dành ngôi vị đứng đầu thí luyện nhưng đứng đầu xong làm gì ? .
Đứng đầu thí luyện sẽ khiến Vô Song trở thành chúng tinh phủng nguyệt, là một khỏa lưu tinh sáng nhất trên bầu trời nhưng cũng là người bị chú ý nhiều nhất, hắn không tin đại năng dưới âm giới không nhìn ra hắn có gì đặc biệt .
“Ta đi xuống tầng thứ 2 không được sao ? , dù sao một viên hắc ngọc . . . căn bản không đủ đổi bất cứ vật gì giá trị”.
Nghe Giang Thụy nói, lại nhìn 10 viên hồng ngọc trên người mình, Vô Song suy nghĩ một chút, vẫn là gật đầu.
________________
Việc trao đổi Ma Võ thực sự diễn ra rất nhanh bởi Giang Thụy chỉ có 3 bộ Ma Võ.
Bộ Ma Võ thứ nhất gọi là Hiên Viên Đế Phượng Quyết.
Bộ Ma Võ này Vô Song cũng đã nghe qua lúc đi theo Giang Thụy bất quá khi nghe kẻ này nói về xuất xứ . . . Vô Song không thể không bị hấp dẫn.
Hiên Viên Đế Phượng Quyết là Ma Võ do Đế Thích Thiên sáng tạo , đặt tại Ác Nhân Cốc .
Đế Thích Thiên dựa vào thư tịch sưu tập được ở Tần Quốc năm xưa mà sáng tạo ra Hiên Viên Đế Phượng Quyết.
Hiên Viên là hoàng đế đầu tiên của nhân loại trong truyền thuyết Trung Hoa tuy nhiên danh xưng ‘hoàng đế’ của Hiên Viên theo tiếng Trung lại có nghĩa là ‘vua vàng’ , đại diện cho hành thổ (Hoàng (黃) )
Sau này khi Tần Thủy Hoáng thống nhất Trung Hoa, mượn tích xưa Tam Hoàng – Ngũ Đế, hiệu xưng Hoàng Đế (Hoàng (皇) ) .
Đây là ý nghĩa của hai chữ Hiên Viên đồng thời vì Hiên Viên đại diện cho hành thổ bản thân Hiên Viên Đế Phượng Quyết cũng mang theo ‘thổ’ thuộc tính, là một môn luyện thể công pháp cường hãn .
Về phần hai chữ Đế Phượng , đây là về mặt nội tu.
Đế là thiên tử , là chân long vậy phượng đương nhiên là đại diện cho nửa còn lại, là hình ảnh nữ nhân của hoàng đế, bản thân hai chữ ‘Đế Phượng’ lại đại diện cho một môn song tu công pháp của bậc đế vương.
Tất nhiên công pháp của Tần Thủy Hoàng vượt xa thường nhân bởi khi đó Tần Thủy Hoàng thực sự đáng với danh xưng ‘thiên cổ nhất đế’ , hắn dựa vào khí vận cùng long mạch Đại Tần khi đó khiến cho Hiên Viên Đế Phượng Quyết đẳng cấp vượt rất rất xa Hoàng Đế Nội Kinh của hậu thế .
Hiên Viên Đế Phượng Quyết mạnh yếu ra sao Vô Song chưa có thời gian nghiên cứu nhưng xuất thân của môn võ học này không thể không làm cho Vô Song hứng thú.
Bộ Ma Võ cuối cùng của Giang Thụy có tên Thiên Vũ Kỳ Kiếm .
Thiên Vũ Kỳ Kiếm bản thân không phải võ công Trung Nguyên mà xuất thân từ Phù Tang .
Năm xưa khi Độc Cô du lịch Phù Tang có gặp qua cao thủ Thiên Vũ gia, Thiên Vũ tộc đương nhiên không phải đối thủ của Độc Cô nhưng mà kiếm pháp của Thiên Vũ gia cực kỳ không tệ vì vậy Độc Cô vẫn nhất mực ghi nhớ , sau này lại nâng cấp một chút, sáng tạo ra bộ Ma Võ gọi là Thiên Vũ Kỳ Kiếm.
Giang Thụy tất nhiên không chỉ có 3 bộ Ma Võ này nhưng để nói đỉnh cấp dùng cho trao đổi, hắn cũng chỉ có 3 bộ không hơn.
Vô Song một mực nghiên cứu võ công hơn nữa cũng nhờ thế mà tâm tình hắn trở nên bình yên hơn một chút, hắn tạm thời có thể đẩy việc trở về dương gian ra khỏi đầu .
Hắn một mực chuyên tâm nghiên cứu võ học, tâm vô tạp niệm .
Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua , đương nhiên với Vô Song mà nói hiện tại hắn không có khái niệm thời gian, chỉ khi nào tự mình bị truyề tống ra ngoài hoặc được đưa vào Hư Các hắn may ra mới mở mắt mà nhìn xung quanh.
Ở trạng thái này Vô Song có thể rất nhanh lĩnh ngộ võ học nhưng mà tưởng như hắn có thể một mực tọa hạ, một mực tham ngộ võ học thì đột nhiên ánh mắt Vô Song mở ra .
Ánh mắt tràn đầy hoang mang, tràn đầy lo lắng sau đó triệt để biến thành tức giận.
Vô Song không biết tại sao, trong lòng hắn nóng như lửa đốt, đột nhiên không thể thanh tỉnh, không thể tiếp tục tiến vào tọa hạ.
Cũng đúng lúc này, trong nội tâm hắn nghe thấy một âm thanh.
Âm thanh như xuyên qua thời không, xuyên qua hai giời mà truyền đến tai hắn.
Hắn không rõ âm thanh này từ đâu phát ra nhưng nội tâm hắn rõ ràng nghe được, cũng vì nghe được mà sát khí của hắn càng ngày càng nồng, càng ngày càng đáng sợ.
“Vô Song ca ca . . . cứu muội “.
“Muội đau đầu quá . . . “
“Cứu muội . . . muội không muốn quên . . .”
“Cứu muội . . .”.
Sát khí lan ra toàn thân Vô Song, hắn không nghe thấy thanh âm này nhưng mà nội tâm hắn cảm nhận được.
Đây là giọng của Dung nhi, là Dung nhi đang cầu cứu hắn.
Vô Song đang khoanh chân liền đứng bật dậy, hai mắt huyết hồng.