Thiên Đạo cực độ không hiểu nhìn Vô Song nhưng mà nếu Vô Song đã đến đây, nó nhất định sẽ không tha cho Vô Song trở về.
Cái gọi là biến thiên trong tai nó vốn chỉ là trò cười , thiên hạ thật ra rất nhiều kẻ tâm thần không biết tự lượng sức mình, bao đời nay thiếu gì kẻ muốn nghịch thiên mà đi ? , loại nhân vật này vốn cực kỳ ngu xuẩn , Thiên Đạo nghe loại lời nói này cũng là nghe đến nhàm tai , đến mức nó chỉ coi đây là một trò hề.
Thiên Đạo vốn đang định vận dụng đạo lực nhanh chóng chém giết Vô Song đột nhiên ánh mắt của nó xuất hiện gợn sóng, trong ánh mắt dần dần có thêm một tia tham lam.
Thiên Đạo lúc trước chỉ để ý đến ‘Đông Phương Bạch’ , căn bản không nhìn nữ nhân bên cạnh kia, cho dù Cơ Vô Song đương nhiên cũng không có mệnh cách nhưng Thiên Đạo cũng sẽ không quá quan tâm, nó không tin Cơ Vô Song cũng có được thứ năng lực tà ác kia .
Loại năng lực kia thế gian có một người sở hữu đã là thiên đại kỳ ngộ , đào đâu ra hai người ? .
Đến khi nó kịp nhìn kỹ nữ nhân bên cạnh Vô Song , trong mắt chỉ còn lại tham lam cùng dục vọng.
Đây là lần đầu tiên nó cảm nhận được một thân thể hoàn mỹ như vậy, hoàn mỹ đến mức hai sản phẩm nó tự hào nhất là A Thanh cùng Tây Thi đều thua xa, hoàn mỹ đến mức Thiên Đạo có cảm giác, chỉ cần nó chiếm được thân thể này , không cần đạo lực nó cũng mạnh hơn A Thanh .
Thiên sứ 16 cánh ? , Vô Song nhìn cái loại biến thân này cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, hắn không rõ ở trạng thái này Thiên Đạo mạnh bao nhiêu nhưng mà cảm giác nguy hiểm của Thiên Đạo vượt xa lần trên Đào Hoa Đảo kia.
Tại Đào Hoa Đảo, Thiên Đạo đương nhiên cũng không dốc sức mà đánh , nó không coi Vô Song là đối thủ, việc gì phải dốc sức ? , ngoài ra khi đó nó vẫn còn muốn Vô Song hàng phục chứ không muốn giết hắn , hiện tại thì khác, nó bắt đầu coi Vô Song là đối thủ hơn nữa còn là kẻ nhất định phải giết.
Trong thân xác A Thanh, Thiên Đạo không nói một lời, lần này thay vì đóa tuyết liên thì nó lại đang ngồi trên một đài sen , trên người nó tỏa ra thứ ánh sáng hoàng kim cứ như ánh sáng mặt trời chiếu rọi đại địa vậy , thần thánh vô cùng.
Đạo lực lại bành trướng nhưng nó không gọi ra đạo kiếm như trước , sau lưng nó là từng thân ảnh trắng muốt, sau lưng mỗi thân ảnh này đều có 4 đôi cánh nhẹ múa , tất cả đều là thiên sứ.
Thiến sứ 8 cánh , trên tay mỗi thiên sứ đều cầm một thanh đạo kiếm , hàng chục thiên sứ trên trời lấy hai tay nắm lấy đạo kiếm , thân hình như mũi tên mà lao xuống tấn công Vô Song.
Nhìn đám thiên sứ này lao xuống, Vô Song khóe miệng rốt cuộc nhếch lên .
Trong tay Đông Phương Bạch xuất kiếm , kiếm này là Chân Vũ Kiếm.
Trong tay Cơ Vô Song đương nhiên cũng có kiếm, kiếm này gọi là Hắc Long Kiếm.
Chân Vũ Kiếm là của chính A Thanh khi trước tặng hắn, là kiếm của Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong.
Hắc Long Kiếm , thanh kiếm này thật ra không có danh tiếng gì , là Độc Cô đưa cho hắn , dĩ nhiên nếu là kiếm của Độc Cô Cầu Bại, Vô Song cũng không có bất cứ hoài nghi gì về sức mạnh của nó.
Hắn hoàn toàn có thể dùng ‘huyết nhãn’ phong ấn lại đạo lực của Thiên Đạo nhưng đây chỉ là khi đạo lực của Thiên Đạo sử dụng vượt xa chiến lực của hắn, nếu không hắn chắc chắn sẽ không dùng.
Vô Song không có ngu , hắn đương nhiên cũng nhìn ra Thiên Đạo đang đẩy giới hạn của thân thể A Thanh lên , loại hành động này hậu hoạn vô cùng.
Đầu tiên nó vận dụng toàn lực là muốn tránh thoát huyết nhãn của Vô Song, khi trước Vô Song dùng con mắt này phong ấn được đạo lực trên người nó, lần này đạo lực thậm chí còn mạnh hơn gấp đôi, nó muốn xem huyết nhãn có thể tiếp tục phong ấn nó hay không.
Thứ hai bản thân nó cũng muốn giải quyết trận chiến này nhanh, nó không hy vọng thứ sinh vật ở sâu trong Ma Sơn kia cảm nhận được mà xuất hiện , nó không sợ sinh vật kia nhưng mà nó lại không muốn nảy sinh biến cố, đặc biệt là khi nhìn thấy thân thể của Cơ Vô Song.
Đông Phương Bạch cùng Cơ Vô Song hai người bộ pháp lập tức biến đổi, cả hai tự lấy nhau làm trục , bộ pháp bước theo biểu đồ thái cực , hai người lần đầu tiên cùng nhau xuất một lần Song Kiếm Hợp Bích.
Kiếm của Đông Phương Bạch như liệt nhật còn kiếm của Cơ Vô Song lại ôn nhuận như ánh trăng trên trời.
Dùng hai thanh tuyệt thế thần binh , đối kháng cùng thiên sứ đang lao tới .
Những thiên sứ 8 cánh này cũng không phải như đạo kiếm, chỉ lao xuống là xong, bọn chúng gần như một dạng khôi lỗi được tạo nên từ đạo lực vậy, tổng cộng 30 con.
Nói đơn giản hơn, hai người Vô Song như đang bị 30 cái Nam Đế vây công vậy.
Hai người phối hợp với nhau, bước bước liền sát, uyển chuyển vô cùng đồng thời từ hai loại kiếm pháp khác nhau, như kết hợp nhật nguyệt, khí tràng của Đông Phương Bạch cùng Cơ Vô Song hợp nhất, khí tràng của hai người biến thành một vòng âm dương, biến thành biểu đồ thái cực.
Đây chính là lưỡng nghi trận của đạo giáo .
A Thanh đứng trên không trung, ánh mắt bạc vẫn trừng lớn mà nhìn tất cả, trong nội tâm cũng giật mình không nhỏ.
30 vị Nam Đế vây công, đây là loại chiến lực bậc nào ? , đại khái không có một đế vị cao thủ nào dám thử nhưng mà dưới Song Kiếm Hợp Bích, hai người Vô Song có thể tới lui tự nhiên .
“Thiên Cơ Lộc Tồn Kiếm “, một kiếm đâm ra không rõ đâu là thật đâu là giả, chỉ bằng một kiếm liền bức cho vài đầu thiên sứ lập tức phải biến chiêu mà về thủ , căn bản không thể phân rõ đâu là hư chiêu, đâu là thực chiêu.
“Thiên Quyền Văn Khúc Kiếm” , kiếm như lưu tinh , kiếm khí cùng kiếm uy hợp làm một, thế không thể đỡ, cho dù thiên sứ biết trước mà phòng ngự, một kiếm cũng dễ dàng xuyên qua ngực nó.
“Thiên Hành Liêm Trinh Kiếm” , kiếm như kinh hồng, tốc độ nhanh không tưởng, một kiếm vừa xuất đầu người đã bay lên, một thiên sứ lại bị chém chết đương trường.
Trùng Dương Kiếm Pháp thế công phi thường bá đạo , thường thường khi Vô Song toàn lực xuất kiếm, chỉ mất vài kiếm liền sẽ lấy mạng một thiên sứ hơn nữa hắn chỉ cần công, không cần thủ.
Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp, phòng ngự đến giọt nước không lọt, hơn nữa hai người lại di chuyển theo một loại âm dương bộ pháp, loại bộ pháp này theo di chuyển của cả hai vô tình tạo quấn theo linh khí phạm vi xung quanh , đây mới là điểm đáng sợ nhất .
Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp không dùng nội lực , vì vậy Cơ Vô Song có thể chịu tải áp lực chiến đấu rất lớn.