Vô Song một đường bám theo đội ngũ Thần Nông Cốc , sau đó hắn lại dựa vào cái cảm giác dễ chịu của linh hồn kia mà dừng lại trước cửa một căn phòng bất quá khi hắn đang chuẩn bị chuyển thân mà vào thì lại phải dừng lại , thân ảnh nhún một cái đã thấy hiện trên nóc nhà.
Vô Song dừng lại bởi hiện tại có một nam tử đang đi đến căn phòng này .
Người này cao khoảng 1m7 , chiêu cao không tính là quá tốt tại thế giới này .
Một thân bạch y mang theo tiêu chí ký hiệu của Thần Nông Cốc , một lá cỏ bốn nhánh màu đỏ trước ngực và sau lưng.
Nam nhân này không tính quá đẹp trai nhưng vẻ mặt coi như là cương trực .
Người này vừa mới chọn phòng xong dĩ nhiên đi thẳng đến đây, muốn tới tìm Tương Vân ? mặc dù Vô Song cũng không chắc chắn 100% đây là phòng Tương Vân.
Ở thời cổ đại, nghe trộm hay nhìn trộm vốn cực kỳ dễ, chỉ cần tháo lớp mái ngói trên cùng ra hoàn toàn có thể biết bên dưới xảy ra cái gì.
Vô Song không phải chuyên nghiệp trong việc này nhưng mà hắn vẫn thừa hiểu, chậm rãi tháo mái ngói ra , ánh mắt lằng lặng quan sát bên dưới.
Ở phía dưới, tiếng gõ cửa vang lên , có điều Vô Song cũng không thèm quan tâm cái tiếng gõ cửa kia, hắn chỉ quan tâm đến một thân ảnh bên dưới .
Tương Vân với người này cũng không phải quá yêu thích hay nói đúng hơn nàng với tất cả nam nhân ở Thần Nông Cốc chưa từng yêu thích nhưng tính cách nàng là vậy , ôn ôn nhu nhu ,mềm mềm mại mại , rất khó ác tâm với người khác , đặc biệt là những năm này nàng lại càng thêm hướng nội , thậm chí còn có chút tự dấu mình vào trong.
Nam tử khác nhìn thấy Tương Vân như vậy liền nghĩ là Tương Vân e thẹn, cho dù năm lần bảy lượt bị nàng từ chối khéo vẫn một mực theo đuổi nàng, việc này làm nàng rất phiền.
Trong những nam nhân đó , họ Bạch kia tuyệt đối là một trong những kẻ bám dai nhất, dĩ nhiên hắn cũng có vốn để bám dai như vậy .
Đầu tiên hắn gọi Bạch Phàm, Bạch Bạch – Phàm Phàm , nhìn tổng thể bên ngoài hắn không có chút gì đặc biệt , không đẹp không xấu , không cao không thấp , không có điểm nào làm người ta hấp dẫn nhưng cũng không có chỗ nào làm người ta vừa thấy đã chán ghét .
Bỏ qua dung mạo , đến khí chất của người này, không rõ có phải là y đạo thế gia xuất thân , là thư hương môn đệ hay không , người này thực sự rất giống thư sinh , trên người lại mang theo một loại hạo nhiên chính khí , có chút ổn trọng, có chút trầm ổn , chung quy lại về mặt khí chất cũng có thể coi như quá quan , hấp dẫn một đám nữ tử.
Vân Nam Bạch Gia cái tên này đặt trên giang hồ 100 người có lẽ phải có 99 người không biết nhưng mà nhắc đến Vân Nam Bạch Dược thì 100 người phải có 80 người biết.
Bắc Phương có Kim Sang Dược, nam phương có Vân Nam Bạch Dược .
Vân Nam Bạch Dược quả thật rất tốt, cầm máu trị thương trên giang hồ không thể không mang theo, độ nổi tiếng không thua kém gì Kim Sang Dược.
Vân Nam Bạch Dược chính là do Bạch gia xuất phẩm, là Bạch gia điều chế, tại Vân Nam thì Bạch gia là thiên hạ đệ nhất y dược thế gia , cho dù hướng mắt khắp nam phương bản thân Bạch gia cũng có thể xếp vào top 7 .
Bạch Phàm lại là con thứ hai của Bạch gia gia chủ đời này, tại một nơi gọi là Y Đạo Thánh Địa như Thần Nông Cốc thì Bạch Phàm chỉ bằng thân thế đã có thể kết giao với một đống bằng hữu, mê chết một đám nữ nhuân .
Không phải ai cũng ‘hack’ được như Tương Vân , ở độ tuổi Bạch Phàm đạt đến độ cao như vậy đã là thiên tài hàng đầu Thần Nông Cốc hơn nữa vì xuất thân ở Bạch gia , con đường phát triển của hắn cũng được định sẵn.
Năm 25 tuổi trở về gia tộc , năm 30 tuổi trùng kích Y Sư cao cấp , năm 40 tuổi trùng kích Danh Y , sau đó trở thành trụ cột Bạch gia , trong y giới lại xuất hiện một Bạch Y Sư .
Dung mạo không xấu , khí chất tạm ổn, gia thể hiển hách, thiên phút trác tuyệt , những điểm này quá đủ để Bạch Phàm có vốn truy đuổi Tương Vân , tại Thần Nông Cốc cũng không có mấy nam nhân đủ sức vượt qua hắn .
Bạch Phàm địa vị trong cốc rất lớn, Thư Lan cũng không có tư cách làm khó người này , hai bên trò chuyện vài câu , Bạch Phàm liền tiến thẳng vào trong chính phòng.
Hắn một bộ dạng thư sinh quân tử , rất dễ hấp dẫn mỹ nữ nhưng mà khi đối mặt với Tương Vân , Bạch Phàm chứ như bị trư nhập vậy, một mặt si mê.
Bạch Phàm có vốn để cho nữ nhân khác theo đuổi hắn , Tương Vân thì lại có vốn để làm nam nhân như Bạch Phàm chết mê chết mệt .
Nghĩ đến Lam Đình sau đó chẳng biết tại sao lại nghĩ đến Trình Linh Tố , trong nội tâm của Thẩm Tương Vân liền trở nên đau xót, ánh mắt mang theo ưu thương.
“Bạch đại ca, đa tạ ngươi đã nói cho ta biết thông tin này , Tương Vân nhất định toàn lực ứng phó, sẽ không để Thần Nông Cốc mất mặt , không biết Bạch đại ca có chuyện gì không ?”.
Bạch Phàm đương nhiên không chỉ tới đây nói nhảm, lúc này sống lưng của hắn thẳng tắp.
“Tương Vân , muội là minh châu của Thần Nông Cốc , đám người Miêu tộc lần này biết muội đến bên ngoài liền mở trận hình đón tiếp cực kỳ long trọng nhưng bên trong nhất định không muốn Thần Nông Dược Thể xuất thế , Thần Nông Dược Thể xuất thế thì y sư chúng ta sẽ ép độc sư bọn họ vài chục năm không ngóc đầu lên nổi”.
“Không có tâm hai người nhưng không thể không phòng người , muội nhận cái này đi”.
Chỉ thấy Bạch Phàm từ trong ống tay áo lấy ra một hộp ngọc , hắn mở hộp ngọc ra bên trong có một tấm ngọc bội màu trắng kích cỡ tương đối nhỏ .
“Tương Vân , muội cũng biết tâm ý của ta với muội , là ta lo lắng cho muội , khối ngọc này như bày tỏ tâm ý của sư ca “.
“Tương Vân , ta theo đuổi muội ròng rã 7 năm, muội chẳng nhẽ không hiểu lòng ta sao ? , lần này rời khỏi Miêu Cương ta cũng chuẩn bị rời khỏi Thần Nông Cốc , trở về gia tộc tiếp nhận công việc trong tộc, Tương Vân . . . theo ta về Bạch gia đi , ta nhất định . . .”.
Hắn nói đến đây , Tương Vân rốt cuộc đưa tay ra làm thủ thế dừng .
“Đủ , Bạch đại ca, tâm ý của ngươi ta biết nhưng mà tâm ý của ta ngươi cũng biết , việc này sau không nói lại , tiểu muội chúc đại ca trở về Bạch gia có thể làm Bạch gia càng ngày càng phát triển , về phần Quan Âm Thiên Hàng Bội, Bạch đại ca vẫn cầm về thì hơn”.
“Muội lúc này đường xá đi lại vất vả, trên người không khỏe, vẫn muốn yên tĩnh nghỉ ngơi , cảm ơn Bạch đại ca đã quan tâm ta , lúc này ta thực sự không muốn nói chuyện”.
“Thư Lan , Thư Kỳ, tiễn Bạch đại ca một đoạn, ta muốn nghỉ ngơi”.