Bắc phương cùng nam phương từ xưa đến nay vẫn luôn khác biệt với nhau , người nam luôn có chút không ưa người bắc chỉ biết võ dũng, người bắc lại chê trách người nam võ phong yếu ớt.
Bắc phương xuất giai nhân , nam phương hiện tài tử .
Bắc phương võ phong bưu hãn , nam phương thì văn phong vượt lên hàng đầu .
Bắc phương đại thành đều là trọng điểm quân sự , nam phương đại thành thì lại là trọng điểm kinh tế.
Nói về đại thành của nam phương thực sự không thể không nhắc đến một căp thành trì cực nổi tiếng.
Nói là một cặp vì đây là hai tòa thành vô cùng gần với nhau, gần như chỉ cách chưa đến nửa ngày đi lại , nơi này thậm chí coi là đặc khu của phương nam , là vùng đất giàu có nhất của nam phương, một trong số những vùng đất mà Trấn Nam Vương – Ngô Tam Quế thèm muốn đã lâu nhưng vẫn không thể đưa tay vào được.
Hai tòa thành này gọi là Giang Lăng Thành cùng Hành Dương Thành .
Trong hai tòa thành này bản thân Hành Dương Thành liền nổi tiếng hơn cả , Hành Dương Thành một mặt tựa vào núi Hành Sơn mà nhắc đến Hành Sơn thì rất nhiều người cũng nghĩ tới Hành Sơn Phái.
Hành Sơn Phái chưa từng coi là đại thế lực trên giang hồ nhưng mà cũng là một trong ngũ nhạc kiếm phái đương thời, thanh danh không phải là không có lại thêm việc Hành Sơn Phái là đại phái lớn nhất Hành Sơn , ở gần với Hành Dương Thành từ đó có rất nhiều ký danh đệ tử đăng ký học võ , trong ngũ nhạc kiếm phái mà nói bàn về tài lực thì Hành Sơn Phái tuyệt đối đứng đầu .
Hành Dương Thành có Hành Sơn Phái coi như có chút thanh danh trong giới võ lâm phương Bắc về phần Giang Lăng Thành thì vô danh hơn nhiều, trên bản đồ võ lâm tổng thể mà nói thực sự không có chút ảnh hưởng nào.
Giang Lăng Thành là thủ phủ của Giang Lăng , Giang Lăng cũng bao gồm luôn cả Hành Dương Thành bên trong , đây là thủ phủ giàu có bậc nhất phương nam , cũng vì điểm này mà triều đình nắm rất chặt một mảnh Giang Lăng trong tay , triều đình căn bản không cho phép đại thế lực gây tông lập phái ở đây , từ đó mới tiện nghi cho Hành Sơn phái ,
Ngoại trừ Hành Sơn Phái ở Hành Dương Thành ra , tại Giang Lăng thành thật ra cũng có một nhóm nhân sĩ võ lâm nổi tiếng, gọi là Lạc – Hoa – Lưu – Thủy .
Bốn người này không bàn về võ công chỉ bàn về danh vọng , cực kỳ nổi tiếng đất Giang Lăng thậm chí được gọi là nam phương tứ hiệp , danh vọng cực cường.
Huyết Đao đệ tử đưa đao đến đâu đám hộ vệ Thủy gia dạt ra đến đấy , đao thứ hai bổ xuống liền có thể làm cánh tay bọn họ bục máu , đao thứ ba liền đánh bay vũ khí , đến đao thứ tư thường thường sẽ tiễn một người Thủy gia xuống cửu tuyền.
Ở trên ngựa Uông Khiếu Phong nhìn thấy mà kinh bất quá có Thủy Sanh ở đây hắn cũng không tiện lộ ra vẻ sợ hãi, hai chân dẫm vào yên ngựa, thân hình như chim yến lướt đến, khi lướt đến hắn còn không khỏi hét lên.
“Ha ha , đại mỹ nhân a, ngươi căn bản không phải là đối thủ của sư gia , muốn thắng sư gia liền lên giường quyết đấu, sư gia còn nhường cho vài hiệp”.
Giọng hắn nói cực kỳ dâm đãng khiến cho Thủy Sanh vừa tức vừa sợ đồng thời nguyên đám dâm tăng bên cạnh cũng cười lên ha hả , bọn hắn liền coi Thủy Sanh là cá nằm trên thớt.