Cùng Bạn Trai Cũ Diễn Trò

Chương 13: 13





- Mật Kết-
【 Rất đáng yêu.


Cố Triêu Hi đứng ngoài cửa, gửi cho Thịnh Minh Dịch một cái meme cười lạnh lùng, sau đó lại gửi thêm một câu: 【 Thú vị không? 】
【 Thịnh Minh Dịch:??? Tôi không hiểu ngài đang nói gì.


Giả ngu đúng không.

Cố Triêu Hi đánh chữ rất nhanh: 【 Mau ra đây.

Tôi phải đi.


【 Thịnh Minh Dịch: Tôi thật sự đi công tác mà.

Cậu cứ chăm sóc bọn nó như bình thường là được.

Dựa theo yêu cầu thì cậu phải ở lại nhà tôi, tôi sẽ kiểm tra bất cứ lúc nào.

Đồ ăn của mèo và chó tôi cũng đã mua rồi, để ngoài phòng khách, cậu nhìn thấy chưa? 】
【 Cố Triêu Hi: Anh chỉ vì dây dưa với tôi mà đi thuê nhà mới à?? 】
【 Thịnh Minh Dịch: Ngài Cố à, xin hãy chú ý cách dùng từ của mình.

Đây là nhà tôi mua.

Mấy hôm trước vẫn đang sửa chữa, cho nên mới mang hai đứa sang bên đó ở mấy hôm, bây giờ mang về lại.


Cố Triêu Hi cạn lời.

wattpad-camduongquytmat
Cậu đứng ngoài cửa không muốn bước vào nhưng Hermes lại cắn góc áo kéo cậu vào nhà.

Con chó này rất thông minh còn nhảy lên đóng cửa lại.


Cố Triêu Hi đánh giá phía bên trong ngôi biệt thự, nó được trang hoàng cực kỳ lộng lẫy, vừa nhìn một cái đã thấy những thứ được đổi bằng một đống nhân dân tệ, quả nhiên đây mới là thưởng thức vốn có của Thịnh Minh Dịch.

Hệ thống sưởi ấm trong phòng vừa đủ ấm, bé mèo đang nằm trên thảm nhàn nhã liếm lông.

Cố Triêu Hi ngồi xổm trên nền nhà sờ sờ nó, chụp mấy tấm ảnh gửi vào nhóm đồng nghiệp yêu mèo của mình.

Thịnh Minh Dịch gửi đến một lời mời gọi video.

Cố Triêu Hi từ chối.

【 Thịnh Minh Dịch: Tôi muốn xem xem cậu có ngược đãi mấy đứa nhỏ nhà tôi không, nếu cậu tiếp tục không nhận tôi có thể khiếu nại cậu.


Cố Triêu Hi chủ động gọi trước, sau khi bên kia nhận máy cậu nhìn thấy Thịnh Minh Dịch hình như đang ở trong khách sạn, trên đùi còn đặt máy tính, sau lưng hình như không có ai cả.

Cậu điều chỉnh ống kính, lia lia về phía bé mèo và chú chó.

Thịnh Minh Dịch nói: "Để tôi nhìn cậu."
"Tôi có cái gì mà xem?" Cố Triêu Hi một tay cầm điện thoại một tay vuốt mèo.

"Kiểm hàng, " Thịnh Minh Dịch nói, "Nhìn xem có phải bản thân cậu không, hay là cậu bỏ việc mời người khác đến thay."
Cố Triêu Hi điều chỉnh lại camera trước, cười với chính mình cũng như cười với vị khách hàng kia.

Thịnh Minh Dịch nhìn chằm chằm cậu, bình luận một câu: "Rất đáng yêu."
Cố Triêu Hi không kịp phản ứng lại, cậu nhìn bé mèo ở đằng sau mình: "Hả?"
Thịnh Minh Dịch cười chỉ chỉ cậu: "Tôi nói cậu ấy."
Cố Triêu Hi cuối cùng cũng hiểu.

Cậu vốn nghĩ hôm nay đến chăm sóc trẻ nhỏ cho nên ăn mặc theo hướng dễ thương một chút, trên đầu còn đeo một đôi sừng hươu!
Cậu vội vàng tháo đôi sừng hươu xuống.

Thịnh Minh Dịch: "Tôi có thể yêu cầu cậu đeo đôi sừng kia lên không? Tôi thêm tiền."
Trong màn hình vang lên một tiếng "cạch" giòn tan, Cô Triêu Hi cong môi cười: "Ngại quá, nó bị gãy mất rồi."
Thịnh Minh Dịch: "......"
Anh giơ ngón tay cái với màn hình sau đó nghiêm túc lại, nói với Cố Triêu Hi: "Nãi Tích bị bệnh, tôi đã hẹn bán sĩ thú y rồi, chút nữa sẽ đến khám cho nó.


Nếu bác sĩ thú y dùng thuốc bôi cho nó thì cậu chú ý một chút đừng để nó liếm mất."
Cố Triêu Hi nhíu mày: "Sao lại bị bệnh?"
"Nhìn bụng nó ấy, không biết mọc gì nữa." Thịnh Minh Dịch nói, "Chắc là lần trước tôi mang nó đến gửi ở tiệm thú cưng, bị con mèo khác lây sang."
Cố Triêu Hi lật bé mèo lên nhìn bụng của nó, quả nhiên thấy mấy nút nhọt đỏ đỏ trên bụng, hơn nữa đã lan rộng ra.

"Nhìn có vẻ nghiêm trọng, " Cậu nhịn không được oán trách anh, "Sao anh không tìm bác sĩ sớm hơn?"
Thịnh Minh Dịch dừng một chút: "Công việc bận quá, hôm qua mới phát hiện ra."
"Anh cũng không có thời gian dắt chó đi dạo đúng không? Trong một thời gian dài không chơi với bọn nó, bọn nó sẽ cảm thấy khó chịu đấy.

Anh có tiền như vậy, hoàn toàn có thể mời người đến chăm sóc hai đứa nhỏ này mà."
"Vậy cậu có đồng ý không? Hai đứa có vẻ rất thích cậu."
Lời thoại nguy hiểm.

Dừng lại, dừng lại.

wattpad-camduongquytmat
Cố Triêu Hi không tiếp tục nói với anh về vấn đề này nữa, trực tiếp hỏi anh: "Có túi mèo không? Bệnh viện ở đâu? Tôi đưa nó đến tìm bác sĩ, thiết bị ở bệnh viện đầy đủ hơn, tiện cho việc chữa bệnh."
"Túi mèo ở bên cạnh phòng trữ đồ, " Thịnh Minh Dịch nói, "Tôi sẽ gửi địa chỉ bệnh viện cho cậu."
Cố Triêu Hi"Ừ" một tiếng, tắt máy sau đó đi tìm túi cho mèo rồi cần thận cho bé mèo vào trong túi.

Thịnh Minh Dịch đã gửi địa chỉ sang.

Cố Triêu Hi sờ sờ đầu chó, nói với nó: "Ngoan ngoãn ở nhà chờ." Sau đó đeo túi mèo lên lưng rồi đi ra ngoài.

Nơi được gọi là bệnh viện thú cưng nằm ngay bên trong tiểu khu, mấy tiểu khu xa hoa như này thứ gì cũng không thiếu, điều kiện của bệnh viện cũng rất tốt.

Cố Triêu Hi sau khi đến thì báo tên của Thịnh Minh Dịch, ngay lập tức nhận được sự tiếp đón nhiệt tình.

Sau khi kiểm tra xong, kết quả giống như Thịnh Minh Dịch đã đoán trước đó, bị lây bệnh ngoài da từ con mèo khác.

Bác sĩ cạo hết lông trên bụng của Nãi Tích, sau đó lấy thuốc, có thuốc uống, cũng có thuốc bôi.

Sau khi tắm xong Nãi Tích được đeo một cái vòng phễu trên cổ, nhìn đáng thương vô cùng.

Cố Triêu Hi mang mèo về nhà, Hermes ngay lập tức chạy ra liếm nó.


"Không được!" Cậu quát một tiếng, chú chó ngay lập tức dừng lại.

Cũng may Cố Triêu Hi cũng đã từng nuôi mèo nên cũng coi như là có kinh nghiệm, không đến mức tay chân luống cuống.

Cậu nói tình hình của mèo cho Thịnh Minh Dịch, bên kia không thấy trả lời, chắc là đang bận.

Bữa trưa Cố Triêu Hi tự mình nấu cơm ăn, sau đó cậu một mình sống trong ngôi biệt thự này, đồ ăn đồ dùng đều có người mang đến, cậu chỉ cần chăm sóc một mèo một chó thôi, cũng coi như là thoải mái.

Nhưng rất nhanh cậu không thể nghĩ như vậy nữa.

*
Thịnh Minh Dịch thật sự quá đáng ghét, phiền phức.

Tối đến anh yêu cầu gọi video, Cố Triêu Hi làm, vốn tưởng anh chỉ cần nhìn chó với mèo là xong, không nghĩ đến cái tên này thế mà lại không cho cậu tắt máy, bắt cậu phải lộ mặt ra trước camera.

Mà bản thân anh ta vẫn còn làm việc với máy tính.

"Anh có nhìn đâu?"
Điện thoại đặt trên bàn trà, Cố Triêu Hi ngồi dưới thảm bôi thuốc cho bé mèo nằm trên sofa.

Hermes ngồi bên cạnh cậu, vẫy vẫy đuôi với Thịnh Minh Dịch trong màn hình điện thoại.

Thịnh Minh Dịch vừa mới tắm xong tóc vẫn còn ướt, anh ngồi trên giường, trên người mặc áo choàng tắm của khách sạn, cổ áo hơi mở lộ ra cơ ngực rắn chắc.

Anh ngẩng đầu liếc điện thoại một cái sau đó lại cúi đầu nhìn máy tính, tay vẫn lạch cạch lạch cạch đánh chữ: "Nhìn rồi.

Cậu Cố à, nói thật nhé tôi nghĩ cậu nên thêm vài phần nhẫn nại với khách hàng của mình."
"Vâng vâng vâng, anh nói đúng."
Cố Triêu Hi cảm thấy anh nói rất đạo lý, là một người chuyên nghiệp, cậu đúng là không nên vì đây là bạn tra cũ mà tỏ thái độ không tốt.

Sau này sẽ chú ý.

wattpad-camduongquytmat
Sau khi bôi thuốc xong cho mèo thì cậu đi tắm, sau đó mặc lên người bộ đồ ngủ hình khủng long dễ thương mà mình mang đến.

Đến lúc cậu quay lại trước điện thoại, quả nhiên Thịnh Minh Dịch lại thuận miệng khen một câu: "Rất đáng yêu."
Cố Triêu Hi cực kỳ ngại, cậu vốn muốn dỗ bạn nhỏ ngủ nên mới mang bộ đồ này theo......!
Thịnh Minh Dịch nhìn ra cậu đang ngượng ngùng, còn nói: "Nếu cậu không ngại có thể mặc đồ ngủ của tôi."
Cố Triêu Hi đương nhiên không mặc đồ ngủ của anh rồi, nên chỉ có thể chấp nhận mặc bộ đồ khủng long nhỏ.

Cách thời gian đi ngủ còn rất sớm, nhưng điện thoại gọi video nên không thể chơi được nên cậu mở ti vi ra ngồi cạnh bé mèo xem mấy chương trình giải trí.


Trong TV hi hi ha ha, nhưng nội tâm cậu lại không hề dao động, một lúc sau lại lo lắng quá ồn làm phiền đến Thịnh Minh Dịch làm việc, thế nên cậu tắt TV đi.

Thế này lại càng chán, đành phải mắt to trừng mắt nhỏ với bé mèo và chú chó.

Thịnh Minh Dịch không để ý hỏi: "Kể một chút chuyện của cậu và người yêu cũ đi."
Cố Triêu Hi: "Tôi nghĩ những thứ này không nằm trong phạm vi phục vụ của tôi.

Có phải ngài đang nhiều chuyện quá không, Thịnh tổng?"
"Sorry, " Thịnh Minh Dịch giải thích một cách chân thành, "Tôi chỉ sợ cậu cảm thấy nhàm chán thôi."
"Vậy ngài có thể chia sẻ một chút câu chuyện của mình đấy." Cố Triêu Hi vừa vuốt mèo vừa nói, "Tôi nghĩ chuyện của ngài và người yêu cũ so với chuyện của tôi càng đặc sắc hơn đấy."
"Tôi mất trí nhớ." Thịnh Minh Dịch nhăn mày nói, "Cậu không thể bắt nạt một người mất trí nhớ được."
"Quên hết sao?"
"Cũng không hẳn, chỉ có một chút ấn tượng mơ hồ thôi." Dưới ánh đèn, vẻ mặt Thịnh Minh Dịch vô cùng bình thản, anh tuấn, tay anh đang lật một tập văn kiện, ngữ khí không hề gợn sóng nói, "Em ấy giống cậu, tính tình hơi khó chiều nhưng rất đáng yêu.

Mềm mại luôn khiến người ta rung động.

Tuy không nhớ ra được gương mặt em ấy nhưng vừa nghĩ đến em ấy tim tôi lại trở nên mềm mại hơn."
Cố Triêu Hi rùng mình một cái, nhịn không được xoa xoa hai cánh tay mình: "Sến quá đi mất......"
Thịnh Minh Dịch không để ý đến cậu đang khó ở, dừng lại động tác trên tay, nhìn cậu, cực kỳ nghiêm túc nói: "Tôi cảm thấy, em ấy rất giống một vương tử nhỏ."
Cố Triêu Hi đứng lên: "Ngại quá, tôi vào nhà vệ sinh một chút."
Nếu còn nghe nữa chắc cậu sẽ nôn ra mất thôi.

wattpad-camduongquytmat.

Truyện Phương Tây
Lúc cậu quay lại, Thịnh Minh Dịch nhắc cậu: "Bến dưới bàn trà có sách."
Cố Triêu Hi lấy ra xem, có mấy quyển sách 《 Những câu chuyện kể trước khi đi ngủ 》, 《 Cổ tích toàn thư 》, 《 Truyền thuyết thần tình yêu》, 《 Những bài thơ tình chưa viết xong và những chuyện tình chưa viết hết》.

Thịnh Minh Dịch nói: "Kể chuyện này đi."
Cố Triêu Hi ngẩng đầu nhìn anh, vẫn bảo trì mỉm cười: "Thịnh tổng à, cài này hình như cũng không thuộc phạm vi phục vụ của tôi thì phải."
"Không phải cho tôi, " Thịnh Minh Dịch nâng cốc uống một ngụm cà phê, "Bé mèo của tôi đang bị cơn đau dày vò, tôi nghĩ nó chắc cũng muốn nghe kể chuyện trước khi đi ngủ đấy, ngài cảm thấy thế nào?"
Cố Triêu Hi gật gật đầu: "I think so."
Cậu không mở sách ra, cụp mắt xuống nhìn bé mèo, vừa gãi gãi cằm cho nó vừa nhẹ giọng nói: " Một con thỏ nhỏ đến đồng cỏ, một con thỏ nhỏ khác đến, con thỏ nhỏ thứ hai cầm lấy tai của con thỏ thứ nhất và đứng trên lưng của nó, sau đó con thỏ nhỏ thứ ba đến, con thỏ nhỏ thứ ba nắm lấy tai của con thỏ thứ hai và đứng trên lưng nó...!con thỏ thứ tám đến, nó nắm lấy tai của con thỏ thứ bảy và đứng trên lưng nó, và sau đó con thỏ thứ chín đến, nó cầm lấy đôi tai của con thỏ thứ tám và đứng trên lưng nó, cuối cùng bạn hãy đoán xem?"
Bên kia màn ảnh Thịnh Minh Dịch dừng lại động tác đánh máy, ngẩng đầu ánh mắt mang theo ý cười nhìn cậu, nghiêm túc trả lời: "Sau đó con thỏ thứ mười đến? Cuối cùng bọn nó đều ngã lăn quay?"
Ánh mắt Cố Triêu Hi dịu dàng vô cùng, nhưng không nói gì cả.

Đây là câu chuyện Thịnh Minh Dịch kể cho cậu nghe, trước kia trước khi đi ngủ bọn họ rất thích vùi mình vào ổ chăn kể câu chuyện này, bất luận là do ai mở đầu, mỗi lần kể đến cuối cùng người còn lại sẽ hôn đối phương, hôn xong sẽ kể nốt kết cục của câu truyện.

"Sau đó, nó hôn hươu cao cổ một cái."
09/09/2021.