Âm thanh khá lớn vang bên tai cô, cái lọ hoa đó đập vào người hắn... nếu đổi ngược lại là cô thì có lẽ sẽ ngất đi mất.
Lúc nãy bảo vệ xông đến túm lấy Dương Quân Quân, bà ta không ngừng la thét:
" Lý Uyên, mày đối với cha và anh trai mày như thế không sợ bị báo ứng hay sao?".
Cô nhìn hắn, có hơi lúng túng:
" Có... có sao không?".
Triệu Thần Hy xoay đầu về nơi người phụ nữ điên kia đang gào, ánh mắt không chút tiếc thương:
" Rõ ràng là chồng bà cùng với con trai vi phạm pháp luật, còn muốn vợ tôi phải giúp đỡ? Các người đối với cô ấy tệ bạc mà còn muốn nhận được sự giúp đỡ, dám lấy huyết thống để ràng buộc hay sao?".
Hắn đỡ cô đứng lên, miệng thì hỏi nhân viên nhưng ánh mắt dán chặt lên người cô:
" Có nhân viên y tế ở đây không?".
" Có ạ".
Xác nhận được điều cần biết, hắn đỡ cô đi ra khỏi đó dưới sự ngỡ ngàng của mọi người, Dương Quân Quân vẫn không ngừng gào thét. Lúc này, Kiều Uyển Nhi mới đứng ra rồi lên tiếng:
" Tôi sẽ hỏi thử Lý Uyên xem cô ấy có muốn kiện bà vì tội cố ý gây thương tích hay không, tạm thời hãy báo cảnh sát".
" Bỏ ra, các người dám động vào tôi? Vì giúp cái đứa không ra gì đó mà dám báo cảnh sát giam giữ tôi sao?".
Kiều Uyển Nhi nhìn Dương Quân Quân bằng gương mặt lạnh lùng:
" Giúp? Mọi người ở đây đều biết tôi và cô ấy không thân thích gì, ngược lại còn có hiềm khích. Kiều Uyển Nhi tôi trước nay chỉ giúp Lý không giúp tình, tôi gọi cảnh sát vì bà gây náo loạn, còn có hành động không tốt. Nếu bà không phục thì kiện tôi đi".
_____________
Lý Uyên được đưa đến một căn phòng, nhân viên y tế xem qua tình hình rồi nói với người đàn ông đang đứng bên cạnh cô:
" Va đập xuống dưới nền đất nên bị trặc khớp, chỉ cần không làm việc nặng trong vài ngày thì sẽ khoẻ thôi, nên không cần phải băng bó ạ".
Người đàn ông thở dài rồi lên tiếng:
" Tôi biết rồi".
" Vâng, nếu không có gì thì tôi đi làm việc...".
Nhân viên lên tiếng chưa xong thì cô chen lời:
" Kiểm tra cho anh ta giúp tôi".
" Không cần đâu, cứ làm việc đi" - Người đàn ông lên tiếng, gương mặt không có chút cảm xúc nào nhưng lại khiến cho người ta không dám đến gần. Nhân viên nhìn sắc mặt của cả hai, ngẫm nghĩ rồi cúi đầu rời khỏi.
Trong phòng giờ đây chỉ còn lại hai người, Lý Uyên xoa xoa khuỷu tay, cảm giác ê ẩm và đau đớn cứ chồng chéo lên nhau khá khó chịu.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ giây lát liền lên tiếng:
" Anh... lúc nãy... không phải nên để nhân viên kiểm tra sẽ tốt hơn sao?".
Triệu Thần Hy kéo ghế đến ngồi đối diện cô:
" Em thế kia thì anh tốt sao được?".
"..........".
Hắn thở dài, đưa tay lên xoa xoa trán cùng với thái dương:
" Còn nhờ đến Kiều Uyển Nhi giúp nữa, lên kế hoạch... cô ta biết tất cả hay em chỉ cho biết được một phần?".
Lý Uyên có chút giật mình, nhưng vẫn lên tiếng hỏi cái câu mà người bị nắm thóp nào cũng sẽ nói:
" Anh... anh nói gì vậy? Kế... kế hoạch gì?".
" Cái kế hoạch để cho Dương Quân Quân phải tự đưa bản thân vào tù".
"......" - Cô im lặng, mồ hôi bắt đầu chảy trong lòng bàn tay, không tự nhiên mà nói:
" Haha, anh nói gì... tôi không hiểu...".
" Lúc nào nhìn thấy Dương Quân Quân đứng ngoài cổng em cũng không thèm quan tâm, khi có việc phải đi ra ngoài thì chẳng khi nào hạ kính cửa. Hôm nay lại chủ động hạ kính xe trước mặt bà ta rồi nói bản thân sẽ đi dự tiệc là có ý gì?".
".........." - Cái tên này... sao lại có thể...
Lý Uyên thở dài, gãi gãi chóp mũi:
" Anh..." - Cô muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Người đàn ông gương mặt vẫn lạnh tanh, nhìn cô vài giây rồi tiếp tục nói:
" Rõ ràng em và Kiều Uyển Nhi đã hoá giải mọi ân oán cùng hiểu lầm, lúc nãy gặp nhau chẳng hỏi han câu nào, em cảm thấy điều này có hợp lý hay không? Khi bị người khác bàn tán cũng không phản ứng".
".........".
Người đàn ông bất ngờ nắm lấy bả vai cô, Lý Uyên có thể nghe được giọng hắn đanh lại:
" Em muốn trả thù, có thể nói với anh mà, có cần thiết pải làm bản thân bị thương như thế hay không?".
Lúc Dương Quân Quân đẩy cửa xông vào, dù Lý Uyên đã diễn rất đạt nhưng hắn biết rõ là do cô cố ý. Cố ý đợi bà ta xông đến, đẩy cửa rồi mượn lực ngã thật mạnh, làm cho bản thân bị thương nhiều nhất có thể.