Cuộc Sống Của Thiên Thần Chán Đời Tại Dị Giới

Chương 26: C26



Chương này ngốn 3000 chữ đó, tác up sớm 1 ngày nè.

Tặng cái video nè, trong vocaloid chỉ có Mafumafu và Soraru là mình thích hơn cả Rin và Len, Miku thì thua Rin len rồi, đây chỉ là ý kiến cá nhân làm ơn đừng phẫn nộ.

Chúc mọi người vui vẻ.

***

____ Pov Rei ____

Cuối cùng Yuki cũng để tôi ra ngoài, ở trong căn phòng đó với Shuu cũng không hẳn là chán vì chúng tôi có cùng kí ức với Yuki, mà nếu cậu ta ở dạng này thì phải gọi là Nico chứ nhỉ.

"Trả lời tôi đi, nếu tôi thấy có gì bất thường thì cậu..."-Albert

Albert không nói tròn câu chỉ để tay lên cổ rạch một đường.

"Bình tĩnh đi Albert, tôi và hai nhóc không có gì thật đó"-Rei

"Vô lễ, sao mi dám nói với Albert-sama như thế"-lính hộ vệ 1

"Xin lỗi mau không thì chết"-lính hộ vệ 2

"Dừng lại, các ngươi đứng yên đó, đừng manh động nếu muốn sống"-Albert

Ồ ~ hắn nhận ra rồi à, mình lục nghề thật rồi có lẽ lâu quá không vận động.

"Albert anh giỏi thật đó, lưỡi kiếm vô hình đó mà nhìn cũng ra à"-Rei

"Tất nhiên, từ nhỏ việc cảm nhận ma lực của ta đã hơn người bình thường rồi."-Albert

Albert cười lạnh.

"Trước tiên trả lời ta mục đích của ngươi đến đây là để làm gì?"-Albert

"Làm gì à?...Tất nhiên là để vui chơi rồi, ở nhà chán lắm...cả ở trong không gian linh hồn"-Rei

Tôi có tình nói nhỏ đoạn cuối để không ai nghe thấy.

Huh...hai nhóc kéo tôi xuống thì thầm vào tai tôi...chúng biết rồi, thật là nhục nhã, chúng biết tôi là Rei chỉ sau vài câu.

Biết chúng nói gì không.

"Anh Nico đã dặn bọn em phải ngăn anh lại nếu anh làm gì quá trớn"-El

"Và nếu Rei-nii lấy cơ thể của Nico-nii phải báo cho bọn em một tiếng chứ"-Kai

"Đi chơi à...cái đó thì ta không phản đối, ta cũng đã từng như vậy, nhưng ta phải đảm bảo cậu không phải là mối hại đối với thành phố."-Albert

Anh ta vẫn nghi ngờ à, tôi chỉ muốn đi chơi thôi mà nếu tôi muốn gây hại cho thành phố này cũng khó nữa vì hai lí do, một là sức mạnh của tôi đã bị hạn chế rất nhiều bởi cái vòng cổ cùng phong ấn thứ hai, lí do thứ hai là nếu tự nhiên một thành phố bị phá hủy thì thiên thần sẽ được điều xuống và bla bla các thứ nên hành tung của tôi sẽ bị lộ.

"Vậy nếu tôi thề trên cái tên của mình sẽ không gây hại đến thành phố All này thì sao và anh cũng không được làm hại đến chúng tôi"-Rei

"Thề trên cái tên à...được ta chấp thuận"-Albert


Thề trên cái tên là một giao ước phổ biến nhưng nguy hiểm, nó giống ma thuật nhưng không cần cái gì phức tạp, chỉ cần thề trên cái tên thật của mình là được. Nếu có ai vi phạm quy ước thì sẽ có vài thứ ngăn người vi phạm lại ví dụ như màn chắn,...thậm chí có thể đột tử đó.

Vì thế không nhiều người sử dụng nó nhưng hầu như ai cũng biết đến nó.

"Tôi thề trên cái tên Rei Ryuuto của mình sẽ không gây hại đến thành phố All và mọi người trong đó"-Rei

"Tôi thề trên cái tên Albert de Mi Gradula của mình sẽ không làm hại đến <Bạch miêu đẫm máu> và <Hắc bạch song sát>"-Albert

Giao ước đã được thành lập.

"Khoan đã <Bạch miêu đẫm máu> lúc đầu cậu giới thiệu cậu tên là Nico sau này cậu thề là Rei Ryuuto, vậy Rei là tên thật của cậu à"-Albert

Bị nghi ngờ rồi, Rei là Rei không phải Nico hay Yuki, tức là tôi mới là người không làm hại đến thành phố còn nếu là Yuki hay Shuu thì vẫn được đó. Đây là lỗ hỏng của giao ước.

"Phải, tên thật của tôi là Rei"-Rei

"Vậy Rei-san xin lỗi đã làm phiền cậu, giờ cậu có thể về được rồi."-Albert

"Chuyện đó để tí nữa đi, bây giờ tôi có việc cần bàn"-Rei

"Việc cần bàn"-Albert

Vì tôi, Yuki và Shuu có chung kí ức, vì một lí do nào đó, nên tôi biết được ý đồ của Yuki khi đến đây hôm nay.

"Phải, ngài có biết trại <Trăng bạc> ở ngoại thành không, gần đây nguồn trợ cấp của viện không được đưa tới nữa, cuộc sống của họ khá tệ và giờ họ đang sống dựa vào tiền trợ cấp của hai nhóc này."-Rei

"Làm sao có chuyện đó được, tôi vẫn gửi hằng tháng mà"-Albert

"Anh có chắc là đã gửi bằng chính đôi tay mình không"-Rei

Nói đến đây, sắc mặt của Albert xuống sắc trầm trọng.

"Không, tôi giao cho một quý tộc dưới quyền"-Albert

"Vậy tôi nghĩ trong nội bộ có vài-chuyện-không-thể-để-lộ-ra"-Rei

"Tôi sẽ điều tra ngay lập tức, cậu và hai nhóc có thể về và cho tôi gửi lời cảm ơn đến mọi người"-Albert

"Vâng, cảm ơn"-Rei

Tôi và hai nhóc đi khỏi phòng, tôi bật [Bản đồ] lên vì bản thân tôi cũng là đứa mù đường giống Nico.

Tôi và hai nhóc đi khỏi dinh thự trong khi những người làm ở đây nhìn chằm chằm vào chúng tôi, Yuki vẫn thích mặc đồ với màu chủ đạo là màu trắng mà trong khi ở Gin người ta chuộng màu đen hơn.

Thôi thì cứ mặc kệ. Chúng tôi đi ra đại lộ số 3, tôi hỏi hai nhóc

"El-chan, Kai-chan Yu...Nico có dặn dò hai em gì nữa không"-Rei

"Có ạ, nếu anh đã xuất hiện rồi thì hãy dạy cho bọn em phép thuật phi nguyên tố"El

"Anh ấy còn nói là bọn em phải tận dụng thời cơ vì Nico-nii giỏi về phép thuật và ma thuật hơn là Rei-nii, còn Rei-nii thì giỏi về phép thuật phi nguyên tố, cận chiến, đối kháng và chiến đấu tầm xa và kiếm thuật hơn Nico-nii"-Kai


Huh...Yuki không dặn gì thêm à, ví dụ như hỏi về thân thế của tôi hay tại sao tôi và Yuki lại ở cùng một thân thể.

Và tại sao hai nhóc không tò mò hỏi chuyện nhỉ.

"Hai nhóc không tò mò về bọn ta à"-Rei

Chết lỡ tuông khỏi miệng rồi.

"Anh nói gì vậy, tại sao bọn em phải tò mò"-El

"Nico-nii nói sau này sẽ giải thích mọi chuyện và bọn em biết Nico-nii đủ lâu để mất hứng tìm hiểu về những điều thần bí của anh ấy"-Kai

Hai nhóc này thật là...thú vị.

Xem ra cuộc sống sau này của tôi sẽ rất vui cho mà xem.

____ Pov Albert ____

Hôm nay là ngày cuộc thảo phạt hàng tháng, bình thường mọi người sẽ đi ít nhất một tuần nên khả năng thành phố bị tấn công bởi các thế lực khác thường khá cao bởi họ lợi dụng lúc chủ guild không ở thành phố.

Với tư cách là một lãnh chúa, là một quý tộc tôi phải bảo vệ thành phố.

Tôi điều thêm binh lính vào thành phố vì dù gì công việc của họ ở trong dinh thự của tôi sáng và trưa đơn giản chỉ là luyện tập và canh phòng, tối thì đánh bài với tôi mặc dù họ luôn thua.

Thế nhưng chuyến đi 1 tuần của mạo hiểm giả lại kết thúc sớm hơn, tôi khá bất ngờ.

Theo như bản báo cáo của Taylor-san thì đội <Tam nhân hành> gồm <Bạch miêu đẫm máu> và <Hắc bạch song sát> đã giúp rất nhiều trong việc tiêu diệt ma thú, 1/2 ổ ma thú định sẵn là do họ diệt.

Thế quái nào chỉ với 3 người mà 1/2 số lượng ma thú là do họ giết, không một mạo hiểm giả nào đủ trình để làm việc đó trừ Taylor-san nhưng ông ấy sẽ hạn chế ra tay để cho mạo hiểm giả rank thấp có thêm kinh nghiệm cho việc thảo phạt ma thú.

Và theo như thông tin thu thập được bọn họ chỉ mới đến thành phố này hơn 10 ngày và đã làm một số chuyện động trời khác.

Bọn họ có thể là mối hại đối với thành phố nếu theo <Phantom> một tổ chức muốn lật đổ ta để lên nắm quyền điều khiển thành phố, hành tung của bọn chúng như bóng ma ấy, không thể xác định được hang ổ của bọn chúng và cũng như người đứng sau.

Tôi gửi đến guild thư mời bọn họ đến dinh thự mà nếu họ không đến thì tôi sẽ đến tìm họ, tôi rảnh mà (mặc dù một nửa số việc của tôi là do hộ vệ của tôi làm, họ đáng tin cậy lắm đó).

Tôi viết trong thư là phải để họ vào không là người gác cổng phải mặc đồ con gái đi tỏ tình.

Tất nhiên là tôi biết họ có người trong mộng chứ, tôi thuộc hết tên, tuổi, quê quán, ngày sinh, lịch làm việc, cũng như thói quen của hơn 100 lính tinh nhuệ trực thuộc dinh thự của tôi(phần lớn lính đã được điều động đi bảo vệ người dân rồi)

Hơn nữa, nếu chủ nhân hiểu rõ tính cách và điểm yếu của cấp dưới thì sẽ dễ dàng điều khiển họ hơn.

Từ nhỏ trí nhớ của tôi đã rất siêu phàm rồi, có thể nói tôi là một trong những người thông minh nhất và có nhiều kiến thức nhất Mi, mặc dù tôi là con người, tuổi thọ rất thấp chỉ và khoảng 100 tuổi thôi nhưng tôi chắc ăn mình có thể đấu trí với một elf đã 500 tuổi đời.

Đúng như mong đợi bọn họ đến đúng giờ, tại sao tôi biết à bởi vì tôi đã phát ra sóng ma lực trên mặt đất nên ai ở trong dinh thự này, làm cái gì hay ở đâu tôi để biết hết.

Từ nhỏ khả năng cảm nhận ma lực và điều khiển chúng của tôi đã rất phi thường rồi, sau nhiều năm tập luyện tôi đã phát triển nó trở nên mạnh hơn nữa.

Bọn họ đã đứng trước cửa phòng tôi rồi bỗng một đợt sóng ma lực đi vào phạm vi cảm nhận của tôi, nó rất nhẹ rất mỏng nhưng chắc chắn và chuẩn xác, ai có thể làm được điều này, tôi gần như không cảm nhận được nó nếu tôi không tập trung ma lực của mình lại trong phòng này.


Tôi bất ngờ nhưng rồi gật đầu để hai hộ vệ của tôi và vị trí chuẩn bị phục kích để xác nhận sức mạnh của bọn họ.

Cánh cửa mở ra, có ba á nhân đang đứng ở đó, hai hộ vệ của tôi lao vào, hy vọng họ tránh được nếu không họ chỉ là hạng tôm tép không có là mối hại cho thành phố.

Thế nhưng ngoài cả tưởng tượng hai á nhân nhìn trẻ hơn á nhân còn lại đã phản lại đòn tấn công của hộ vệ của tôi, hơn nữa chúng còn triệu hồi cả ma pháp sơ cấp trong tích tắc, não bộ của chúng bằng gì thế, phản xạ quá nhanh. Nếu là tôi thì tôi chỉ kịp đỡ chứ không triệu hồi được ma pháp lại còn là vô niệm nữa chứ.

"El, Kai đủ rồi, thu lại sát khí đi, họ không làm hại anh đâu"

Chỉ một lời nói đơn giản là cậu ta sẽ không bị gì thì hai nhóc đó dừng lại, bạch miêu ấy không thể động vào nếu không muốn gây sự với hai nhóc quái vật này, cậu ta có lẽ là người đã phát ra sóng ma lực lúc nãy.

Chúng tôi giới thiệu lẫn nhau rồi tám một số chuyện, lại là thói quen xấu ấy.

Vào chuyện chính nào.

 "Nico mục đích của cậu là gì"-Albert  


Phải xác nhận bọn họ không theo phe của <Phantom> không là thành phố này nguy mất.

"Mục đích?"

Cậu ta hỏi ngược lại rồi trầm ngâm trong giây lát, cậu ta định làm gì vậy.

 "Trả lời tôi đi, nếu tôi thấy có gì bất thường thì cậu..."-Albert  


Cuối cùng thì cậu ta cũng ngẩn đầu lên và mở mắt

"Bình tĩnh đi Albert, tôi và hai nhóc không có gì thật đó"-Rei  


Huh...Thái độ, cử chỉ và cách ăn nói của cậu ta thay đổi, lúc nãy cậu ta nói năng rất lịch sự cơ mà, sao giờ lại có chút...tùy tiện.

Hai hộ vệ của tôi mất bình tĩnh rồi kìa.

"Vô lễ, sao mi dám nói với Albert-sama như thế"-lính hộ vệ 1

"Xin lỗi mau không thì chết"-lính hộ vệ 2

Cái gì vậy, lượng ma lực lớn thế này từ đâu ra, nó đang tập hợp lại thành hình một cái lưỡi liềm to và dài kề ngay sát cổ của hai hộ vệ của tôi, nó dường như không thể thấy bằng mắt thường vì nó cấu tạo từ lượng lớn ma lực cô đặc lại thành hình.

Cái này khá tốn ma lực vì người đó phải vận ma lực của bản thân ra ngoài trộn với ma lực từ không khí và nó đòi hỏi sự tập trung cao độ và khả năng điều khiển ma lực siêu hạng.

Chỉ một vài pháp sư trung cấp hoặc cao cấp hay ma kiếm sư hoặc võ sư lành nghề và một số nghề đặc thù khác thì mới sử dụng được ở trình cao thế này.

Không được phải cảnh báo họ.

"Dừng lại, các ngươi đứng yên đó, đừng manh động nếu muốn sống"-Albert  


Người này...rất nguy hiểm, bằng mọi giá phải kéo cậu ta về phe mình.

 "Vậy nếu tôi thề trên cái tên của mình sẽ không gây hại đến thành phố All này thì sao và anh cũng không được làm hại đến chúng tôi"


Thề trên cái tên à...phương thức này khá nguy hiểm nhưng vì thành phố ta chấp nhận.

Đã thề xong, vậy ra cậu ta tên là Rei chứ không phải Nico.

Mọi việc đã xong họ có thể về được rồi, tôi không nhất thiết phải ràng buộc họ tại đây.


Thế nhưng cậu ta lại nói có chuyện cần bàn là sao...

Cái gì trợ cấp không được đưa đến, tên quý tộc đó ăn xén mất của tôi à, không thể chấp nhận được, nếu bọn trẻ đó có ai chết thì trăm mạng của ngươi cũng đền không đủ.

Phải cho người điều tra ngay, không thể trì hoãn được.

Bọn họ ra về trong lúc hai hộ vệ của ta đi điều tra tung tích của tên quý tộc đó.

Đến chiều thì mọi việc đã rõ ràng, hắn là người đã lấy trợ cấp và hắn còn phạm vào một số tội khác nữa...thế thì hắn tàn đời rồi.

Tối đến, mọi việc vẫn diễn ra như cũ, mọi người vẫn sinh hoạt bình thường nhưng khi ai ai cũng ngủ hết rồi thì đã đến lúc bọn ta hành động.

Ta và hai hộ vệ của ta đột nhập vào nhà của tên quý tộc đó, dò xét từng căn phòng kể cả phòng ẩn, ta phát ra sóng ma lực để phát hiện các căn phòng, rồi bỗng có một thứ làm ta phải dừng lại, căn phòng dưới tầng hầm ấy.

Nơi đó nồng nặc mùi hôi thối...là mùi của xác chết đã phân hủy, trong đó có tới 3 cái xác đều là phụ nữ.

Hắn chắc chắn đã cưỡng hiếp rồi giết họ, không thể tha thứ.

Lần này hắn chết chắc rồi.

Ta và hai hộ vệ lẻn vào phòng hắn, hắn đang ngủ trên giường một mình, ta trói hắn lại rồi dùng [Thủy cầu] bắn vào mặt hắn cho hắn tỉnh ngủ.

"Cái gì...tên nào dám...thích khách...có thích khách"

"Dù mi có kêu khảng giọng cũng không ai tới đâu, căn phòng này đã được cách âm."-Albert

"Mi muốn gì...để ta sống thì cái gì ta cũng cho, tiền bạc, gái gú,..."

"Ngươi hãy thành thật khai báo tiền của trại trẻ là do ngươi ăn xén"-Albert

"Đúng...đúng đó"

...

Sau một hồi tra hỏi hắn khai ra hết mọi thứ, có vài cái phải ép hắn bằng hình thức tra tấn hắn mới nhận.

Giờ hắn hết giá trị lợi dụng rồi, giết hắn nào.

Vĩnh biệt...

Giờ phải dựng hiện trường giả làm như hắn bị ám sát mà tôi ám sát hắn thật mà.

Ngày mai hắn sẽ lên trang nhất.

Tôi và hai hộ vệ lẻn về trong im lặng.

Tôi chưa nói à, hai hộ vệ của tôi từng là mạo hiểm giả nghề nghiệp là sát thủ và tình báo, họ đã từng làm cho một tên thương gia có tiếng ở Mi.

Vì hắn đã gây nên một số chuyện khiến tôi khó chịu nên tôi diệt trừ hắn luôn, còn họ vì thấy tôi thú vị nên đi theo. Đến nay họ đi theo tôi đã được 3 năm rồi, độ trung thành tuyệt đối.

Họ giỏi nhất là đột nhập đó. Còn tôi à, cái này là do được huấn luyện từ nhỏ kèm theo học lỏm hai người kia.

Trên đường về, tại một đỉnh của một tòa nhà nào đó, một cái bóng đen và trắng đang lấp ló dưới ánh trăng.

Người đó nấp ở bóng một tòa nhà cao hơn, dù không nhìn rõ khuôn mặt nhưng có lẽ đôi môi của người đó đã nhếch lên.

Bất an tôi cảm nhận nguồn ma lực của người đó hi vọng không phải là <Phantom>.

Nguồn ma lực này là...Rei.

Cậu ta làm gì giờ này không lẽ có cùng mục đích hay là <Phantom>...cậu ta phải đề phòng.