Cuộc Sống Của Thiên Thần Chán Đời Tại Dị Giới

Chương 54: C54



Tác thực sự xin lỗi, chap này đăng chậm 1 ngày.

Tác vì mãi chơi game nên quên luôn.

Game đó chơi khó kinh khủng biết không, tựa game là Onmyoji Arena.

Mọi người chơi thử đi.

À quên, ăn mừng 15k view muộn nào.

____ Pov main ____

Ngày hôm qua chuyện xảy ra lớn thật đấy.

Chỉ vì một tên nhóc sắp chết mà cả trường như rộn cả lên.

Binh lính tập trung ở rất nhiều nơi, đi đâu cũng thấy cả.

Giáo viên thì luôn đề cao cảnh giác, chỉ có học viên là an nhàn vì không biết thôi.

Mà hôm nay cũng là ngày quan trọng mà, hoàng thất sẽ đến xem trận bán kết và chung kết của lễ hội.

Họ sẽ được ngồi ở vị trí quan trọng, và Bahamuth sẽ ngồi cạnh bọn họ để bảo vệ an toàn.

Hiện tại là vài tiếng trước khi trận đấu đầu tiên bắt đầu, El và Kai sẽ đánh trận cuối cùng vì thế còn nhiều thời gian.

Tôi đang ở lâu đài của vua, hay nói chính xác hơn là trên hành lang của lâu đài.

Không hiểu vì cái lí do gì mà thằng nhóc này nó dẫn tôi theo. Đáng lí tôi phải ở trong trường cùng với tụi nhỏ để bảo vệ sự an toàn của chúng.

Người lính đưa chúng tôi tới một cánh cửa lớn, phần trang trí hoàn toàn làm bằng vàng, tôi tự hỏi nó tốn hết bao nhiêu tiền.

Người lính thông báo với ai đó ở trong rồi cánh cửa đó mở ra.

Nói thật tôi thấy tội cho những ai phải mở nó ra đó.

Bên trong là ngai vàng của nhà vua và có lẽ ông già đang ngồi ở đó là vua. Xung quanh là khoảng 5 quý tộc

Bahamuth và tôi đi vào, hành lễ rồi đức vua nói.

"Miễn lễ...Bahamuth ta đã bảo là cậu không cần phải hành lễ với ta mà"-đức vua

Tôi và Bahamuth đứng dậy, Bahamuth nói với nhà vua

"Đâu có được, dù cho chúng ta là bạn đi chăng nữa thì cấp bậc của tớ vẫn nhỏ hơn."-Bahamuht

"Phải, chỉ trong trường thôi, nếu cậu không phải là hiệu trưởng thì quyền hành của cậu có thể ngang bằng cả tớ đấy Bahamuth"-đức vua

"Thôi làm ơn đừng tám chuyện nữa, chúng ta có vài việc cần làm. Phải không?"-Bahamuth

"Đúng thật nhỉ? Mà nhóc bên cạnh cậu là ai thế?"-đức vua

"Đây à?...Chúng ta có thể nói chuyện riêng một chút được không?"-Bahamuth

"Được. Các khanh cảm phiền lui một ra ngoài được không?"-đức vua

"Nhưng..."-một quý tộc nào đó


"Có cổ long Bahamuth ở đây ai dám giết ta."-đức vua

"...Vâng"-các quý tộc

Họ ra ngoài, Bahamuth dù nguyên tố Phong bọc cả căn phòng lại để không ai nghe lén.

[Dò tìm] cũng không phản ứng gì với xung quanh nên chúng tôi an toàn.

Nhưng Bahamuth không lẽ nó định nói ra thân phận thật của tôi cho nhà vua à?...Cũng được, lần này tôi tạm chấp nhận, vì nếu quen biết với nhà vua thì biết đâu sau này sẽ có việc cần nhờ.

Tôi có phần không đồng ý nhưng Rei đã nói là nên làm thì tôi cũng chiều theo ý cậu ta một lần đi.

Dù sao lâu lắm rồi cậu ta cũng không được ra ngoài vì tôi phải dạy tụi nhỏ, vì thế phải giữ kín thân phận của Rei, không phải ai cũng nói được.

"Được rồi, cậu hãy chắn chắn là không để lộ ra ngoài"-Bahamuht

"Chuyện này nghiêm trọng đến thế cơ à"-đức vua

"Đúng vậy, vì thế hãy thề trên cái tên của mình đi"-Bahamuth

Bahamuth nói bằng giọng và khuôn mặt rất nghiêm túc.

"Hiếm khi thấy cậu như thế này...thôi thì...Tôi thề trên cái tên của mình sẽ không để lộ ra ngoài mọi thứ tôi nghe ở đây ra ngoài...Được chứ"-đức vua

"Cậu lúc nào cũng dễ tính như thế nhỉ Alex"-Bahamuth

"Chúng ta là bạn mà"-Alex

"Phải là bạn"-Bahamuth

Xem ra 1000 năm của thằng nhóc này không phải chỉ để chơi đùa không, có một người bạn thế này cũng tốt lắm rồi.

"Rồi, giờ kể tớ nghe về cậu bé này nào"-Alex

"Cậu bé mà nãy giờ cậu gọi thực ra lớn tuổi gần bằng tớ rồi đó"-Bahamuth

Bahamuth cười rồi chỉ tay vào tôi.

"Bahamuth thằng nhóc này, nếu lấy tuổi của cổ long thì mi nhỏ hơn ta đến 1000 tuổi lận đây"

"Thật ư"-Alex

"Đúng vậy, cậu có bao giờ thấy tớ nói dối chưa"-Bahamuth

"Chưa, chưa bao giờ"-Alex

"Vậy thì cậu nghe cho kĩ nhé, cậu bé của cậu là một bán thiên thần 4103 tuổi, chúng tôi gọi cậu bé này là Nico, danh xưng trên thiên giới là All, cậu bé của cậu chính là chủ nhân của tôi ngài ấy chính là người đã lập giao ước của triệu hồi trận với tớ."-Bahamuth

"..."-Alex

Nhà vua chết lặng rồi kìa, Bahamuth mi thật biết trêu chọc người già, lỡ ông ấy đau tim chết thì sao.

Dù sao nhìn bề ngoài ông ta cũng phải gần 60 rồi.

"Alex nghe rồi chứ, làm ơn đừng để lộ nó ra ngoài"-Bahamuth

"Được...nhưng tớ có thể hỏi một câu được không"-Alex


"Cứ hỏi đi"-Bahamuth

"Tớ nghe nói đại thiên thần là người rất cao lớn, mang theo mình 3 đôi cánh màu trắng tinh, mang theo mình một thanh kiếm với chiều dài quá khổ mà."-Alex

"Vì ngài ấy đã sáng tạo ra ma thuật có thể biến đổi chủng tộc để biến bản thân thành một á nhân, còn về ngoại hình là do tác dụng phụ của [vòng kìm hãm]"-Bahamuth

[Vòng kìm hãm] là tên của cái vòng cổ của tôi, cũng giống như mấy cái vòng mà ba nhóc đeo.

"Được rồi, xử lí được thông tin rồi. Đúng là sống với cậu thì cái gì cũng đầy bí ẩn nhỉ"-Alex

Câu này nghe quen quen sao ấy.

Sau đó hai người này trò chuyện thêm một tí nữa thì có tiếng người yêu cầu mở cửa.

Nói là có hoàng tử và công chúa đến.

Chắc họ đến để chuẩn bị mà. Dù sao thì hôm nay hoàng thất cũng phải đi.

Những người đi vào gồm có một chú già khoảng 40 tuổi, Albert, một chàng trai nhìn trẻ bằng Albert và một cô bé chạc tuổi ba nhóc...có thể lớn hơn vài tuổi.

"Tôi xin được kính chào ba vị"-Bahamuth

Bahamuth làm lễ nghi, tôi cũng làm theo, dù sao tôi trước giờ cũng không ưa gì giới chính trị nên tôi không biết lễ nghi của họ là gì.

Và chỉ có Rei là biết cách chào hỏi thôi, cậu ta dù gì cũng có kinh nghiệm khi còn là con người.

"Ai cần ngươi ở đây, biến đi"-???

Chú già mở miệng cộc cằn với Bahamuth.

Ông ta gan thật, Bahamuth ghét nhất là bị đối xử như người thừa, trừ tôi ra, nếu có ai làm vậy thì thằng nhóc này sẽ cho họ nhừ đòn.

"Đừng đùa vậy chứ hoàng tử Amel, tôi đến đây với tư cách là hộ vệ của hoàng thất mà"-Bahamuth ( Tác : nói cho nghe nè, Amel tác sửa từ Amen đó, có ai hiểu ý tác không)

Bahamuth cười gượng, thằng nhóc này giận rồi...mà ông chú già đó là hoàng tử à? Chắc tại nhà vua chưa thoát vị nên ông ta mới còn là hoàng tử.


"Ngươi đến đây để làm hộ vệ hay làm người trông trẻ"-Amel

Hắn vừa nói vừa chỉ tay vào tôi với ánh mắt khinh bỉ.

Bahamuth nổi gân xanh, thằng nhóc này đang kìm chế hết sức rồi.


"Thổi nào Amel-nii, anh biết là Bahamuth không có ý xấu mà, tha cho cậu ta đi. Với lại thằng nhóc mà anh chỉ ấy, nó là vệ sĩ kiêm gia sư của con gái em."-Albert

"Xì...muốn làm gì thì làm"-Amel

Albert vào cứu nguy đúng lúc đấy.

Tôi và Bahamuth đứng dậy, không hành lễ nữa.

Giờ đây tôi mới để ý đến nàng công chúa, cô ấy khá cao đó, nếu xét về tuổi tác thì cô nàng khoảng 15 tuổi, nhưng theo như [Thẩm định] thì cô nàng 18 tuổi rồi.


Cô công chúa này nãy giờ chỉ đứng yên một chỗ, không nói gì. Rồi đột nhiên cô ấy cất lời.

"Albert-nii anh cho em cậu bé này được không"-công chúa

Cho? Sao cô ấy lại nói thế? Không phải nãy giờ cô ấy nhìn tôi chằm chằm vì ghét tôi ư?

Không lẽ...

"Chủ nhân, tôi xin lỗi vì quên báo trước, công của Ann đây là một kẻ cuồng mèo thứ thiệt. Dù là mèo hay á nhân thuộc tộc miêu nhân hay con gì có họ hàng với mèo cô ấy đều mê mệt hết"-Bahamuth

Biết ngay mà, tôi cũng là một kẻ cuồng mèo nên tôi có thể hiểu được, nhưng cho đi bản thân thì hơi quá.

"Ann, Nico-san đây là gia sư của Alice nhà anh, không thể nói cho là cho được"-Albert

Vậy nếu tôi không phải là gia sư thì anh cho tôi đi luôn à?

"Nhưng...nhưng...cậu ấy là mèo hơn nữa lại rất đáng yêu."-Ann

"Không được đâu Ann-sama, Nico là gia sư của công chúa Alice đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm của lớp S khu đặc biệt trường chúng tôi"-Bahamuth

"Mọi người không cho thì tôi giành bằng vũ lực vậy"-Ann

Ann nổi máu, bầu không khí xung quanh cô ấy rất nặng nề.(Tác : có ai để ý là tác cho dòng họ nhà này tên toàn chữ A đứng đầu không, Alex, Amel, Asha là nhị hoàng tử, Albert, Ann, Alice)

"Khoan đã Ann, con không thể hành xử thiếu lễ phép với người khác như thế, xin lỗi ngay đi"-Alex

"Nhưng con muốn nhóc này"-Ann

Xem ra cô công chúa này rất cứng đầu đây và gia đình này có vẻ chiều chuộng cô nàng quá mức rồi.

"Vậy công chúa Ann, nếu tôi thách đấu cô trong một trận chiến và điều kiện nếu cô thắng thì tôi thuộc về cô còn nếu tôi thắng thì cô không được có ý định bắt tôi về nữa."

"Được, cậu chuẩn bị tinh thần để trở thành của tôi đi"-Ann

Phải dùng biện pháp mạnh thôi, mà nhìn cô công chúa này chắc đấu khẩu không bao giờ được đâu.

"Há...mi nghĩ mi có thể chiến thắng đệ nhất kỵ sĩ của vương quốc này sao"-Amel.

"Không, cứ để cậu ta đấu"-Albert

Albert cứu nguy tốt lắm. Lần này phải hành cô ta ra sao cho cô ấy hết tính voi đòi này nào, sinh vật có trí khôn không phải là thứ cứ cho là cho, cứ lấy là lấy.

"Vậy trận đấu sẽ diễn ra ở sân tập huấn của binh lính sau 10 phút nữa"-Alex

------chuyển cảnh------

Tôi hiện tại đang khởi động gân cốt ở sân tập huấn của binh lính.

Xung quanh là những binh lính thuộc tầm tinh nhuệ của vương quốc, tôi và Ann đang đứng trong vòng tròn rộng với bán kính là 10m.

Cô nàng trang bị giáp sắt đầy đủ và còn cầm thêm một tấm khiên nữa. 

Kỵ sĩ là nghề vừa có thể công và thủ, nhưng nghề này lại nghiên về thủ nhiều hơn và thể lực của họ rất trâu bò.

Cô nàng có mái tóc màu hồng dài đến lưng, để mái che hết một mắt, ngoại hình khá ưa nhìn, và hơn hết chiều cao vào khoảng 1m70.(Tác : sao mi ghim mấy đứa cao hơn mi hoài vậy)

(Ảnh minh họa cho Ann)

Ann lấy một thanh kiếm dài màu bạc với hoa văn hình hoa hồng. Thanh kiếm này không tầm thường đâu, nó được yểm 3 loại ma thuật khác nhau gồm [Cường hóa] [Hỗ trợ] [Sắc bén].

Nói là ma thuật nhưng ba phép này chỉ cần vẽ đúng vòng ma thuật với tí máu của ma thú rank A là xong.(Mặc dù cái vòng vẽ khó như cái gì ấy)

Mà thanh kiếm này nhìn quen nhỉ...Bahamuth mi cho cô ta làm gì.

Chỉ có thanh kiếm mà Bahamuth làm mới có họa tiết hình hoa hồng ở cán kiếm thôi.

Cái này dù gì cũng xứng tầm vũ khí cấp cực hiếm đấy...mà thôi, trong [Kho không gian] tôi có đầy, lấy đại một thanh cũng hơn tầm thanh mà Bahamuth luyện ra.


Cô công chúa chuẩn bị tư thế, sẵn sàng chém chết tôi nếu cần...mà chắc cô nàng không dám đâu.

Tôi mở [kho không gian] ra, lấy một thanh katana dài đến cổ tôi, đúng là hơi bất tiện nhỉ, nó dài quá mà.

"Này Nico-chan cậu định dùng thứ đó để đánh nhau à"-Ann

"Đúng vậy...không lẽ cô lo cho tôi"

"Ai...ai lo cho cậu chứ, chuẩn bị chịu thua đi"-Ann

Ann bối rồi, đỏ mặt trả lời. Tsundere à?

Trọng tài của trận đấu này là Alex, tức là nhà vua, Amel và Albert.

Binh lính xung quanh là khán giả để chắc chắn không có gian lận.

"Trận đấu...bắt đầu"-Alex

Sau hiệu lệnh, Ann lao vào tôi như vũ bão. 

Skill tốc biến à? Sao nhanh thế?

Cô nàng vung cây kiếm xuống, tôi né sang một bên, thanh kiếm đâm thẳng xuống đất tạo thành một đường lõm dài.

Đúng là bén thật. Tôi mà ăn một đường không biết có mất luôn cái tay không.

Ann nhấc thanh kiếm khỏi mặt đất, tiếp tục đánh tôi, tôi đỡ đòn.

Lực tay của cô nàng kinh khủng thật.

*keng* *rầm* *bùm*

Sau đòn kiếm tôi triệu hồi ma pháp để phản công.

Cô nàng cứ tránh rồi lại tiến tới. Lấn áp tôi.

Tôi chỉ dám dùng ma pháp cấp thấp, nếu dùng cao hơn thì binh lính xung quanh sẽ bị ảnh hưởng mất.

Trận đánh cứ thế mà tiếp tục...đúng rồi có cái này sao không sử dụng nhỉ.

Rồi cử động của tôi nàng chậm lại một chút, sau 30 phút thì bắt đầu có sơ hở nhưng rất ít.

Tôi đã dùng [Khống chế] toàn lực để hạn chế cử động của cô nàng lại.

May mắn là thanh kiếm này có bổ trợ điều khiển ma lực nên việc khống chế trở nên dễ hơn.

Kết thúc nào.

"Công chúa, tôi thắng rồi nhé"

"Không...không thể nào"-Ann

"Ta tuyên bố trận đấu này Nico-san thắng"-Alex

Sau khi tuyên bố trận đấu kết thúc, tôi bị các binh lính vây quanh đến nghẹt thở.

Họ hỏi nhiều thứ lắm nhưng may mắn là Albert đã cứu nguy.

Vài chuyện đã xảy ra và chúng tôi giờ đang trên đường đến học viện.

Ann thì nãy giờ cuối gầm mặt không nói gì.

Amel thì tỏ vẻ bất mãn.

Thôi thì cứ đến trường đi rồi tính.