Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Chương 41: Hạ Ngọc làm mai



Mắt trời đã lên cao, Tăng Thụy Tường định đến lão phòng, Tử Tình cũng muốn theo, nàng thật sự tò mò nam nữ cổ đại coi tướng nhau thế nào, có sẵn cơ hội thì sao bỏ lỡ được. Hai người cùng nhau đi đến lão phòng, Điền thị thấy Tử Tình thì có chút mất hứng, nhưng chưa nói cái gì, huống chi con trai mình còn ôm ba quả dưa hấu to lại đây, số dưa hấu của Tử Tình không còn mấy, hôm trước Chu chưởng quầy đã kéo đi lứa cuối cùng, Tử Tình chuẩn bị xới đất để trồng khoai tây, cho nên phân chia hết những quả con lại.

Thấy người còn chưa đến, Tử Tình ôm một quả nói muốn tặng bác chồng, nàng còn nhớ rõ ơn nghĩa của một cái trứng gà kia, còn có Tiêu Tú

Thủy nữa. Nhưng Tử Tình ôm không nỗi, Chu thị chạy nhanh tiếp nhận lấy, "Tử Tình, nhà đại nương quá khó khăn, cho ta một quả để làm giống, nghe nói ngươi đã chọn cho nhà đại cô ngươi một qủa rồi còn gì."

Tử Tình không đợi nàng nói xong, đã đem quả đó cho nàng.

Tăng Thụy Tường ôm quả khác, dắt Tử Tình đến sau phòng, Tử Tình thấy trong nhà gỗ có rất nhiều giấy vàng mã, có màu xanh, màu tím, màu vàng, Tử Tình nhìn thấy Từng thị, nói tặng dưa hấu cho bà ăn, không ngờ Từng thị đang lau nước mắt, nói với Tăng Thụy Tường rằng sắp đi viếng mồ mã trượng phu, còn nói bây giờ Bành thị quản gia, muốn xử lý chuyện hôn nhân của con trai cả, con trai cả lại không chịu lấy di sản mà cha hắn để lại, trong nhà loạn cả rồi.

Tử Tình không muốn nghe, nhưng lại có chút không hiểu, cổ nhân rất chú trọng việc giữ đạo hiếu ba năm mà (để tang 3 năm)? Liền đi tìm Tiêu Tú Thủy, Tú Thủy đang ở nhà bếp chiên bánh nướng, Tử Tình nói: "Thủy cô cô, ta mang một quả dưa hấu đến, ta để ở chỗ bác chồng, lát nữa ngươi đến đó ăn nha. Ta có việc đi trước ." Chủ yếu là Tử Tình thấy nàng rất bận, mà chủ đề quan trọng hôm nay là xem thân.

Trở lại phòng trước, Tăng Thụy Tường đã ngồi ở kia. Còn có một lão bà bà nhà hàng xóm, hai người phụ nữ trung niên xa lạ, một người chắc là bà mối, không trang điểm tục tằng như trong phim, mặc bộ đồ gọn gàng sạch sẽ, biết ăn nói. Còn có hai nam tử tuổi trẻ, không cao, chưa được mét sáu, Tử Tình thấy hắn có nét hiền hòa hàm hậu, còn tương đối khẩn trương, chắc là nam chính của ngày hôm nay, người thì cao hơn chút, nhưng không đến 1m7, là người tương đối khôn khéo, không đánh giá mọi thứ chung quanh. Bên cạnh hai người còn có một nữ nhân tầm bốn mươi tuổi, chắc là mẫu thân của họ.

Điền thị gọi Hạ Ngọc, để nàng đi vào, đây là để hai người nhìn mặt nhau, bà mối không ngừng giới thiệu hoàn cảnh nhà trai, họ Chu, ở Kiều thôn cách nơ đây 20 lí, còn xa hơn nhà Xuân Ngọc, không biết hỏi thăm thế nào mà đến được đây. Tổ tiên trước kia giàu có, là tiểu địa chủ, nhưng mấy năm trước Chu lão cha bị bệnh, trị liệu nhiều chỗ, ruộng đất trong nhà không ít, Chu gia tổng cộng có năm đứa con, hai nữ đã xuất gả, ba đứa con trai thì đã có hai người thành thân, chỉ còn mỗi lão đại, vì không yên lòng Chu lão cha, luôn luôn chạy khắp nơi tìm đại phu, nên mới chậm trễ, năm nay đã hai mươi hai tuổi. Tiểu nhi tử (con trai út) mới thành thân vào đầu xuân năm nay, Chu lão cha tự biết mình không còn sống được bao lâu, sợ cứ kéo dài thời gian của con mãi, vì thế nhờ người đi cầu hôn cho con, cũng nhận lời sau khi thành thân sẽ lập tức ở riêng, tuyệt đối không để liên lụy con.

Điền thị không vui là vì đối phương tuổi hơi lớn, 2 là trong nhà có người bệnh, ai biết liên lụy tới khi nào. Nhưng lão gia tử tương đối đồng ý, một người con hiếu thuận như vậy rất khó tìm, tương lai khẳng định sẽ đối xử tốt với con mình, huống chi sức khỏe nhị nữ nhi không tốt, không tìm được người thành thật phúc hậu thì khó sống tiếp.

Chu gia lão nương nhìn điều kiện nhà nữ, tuy rằng ở riêng nhưng hai ca ca đều làm việc ở An Châu phủ. Một người dạy học ở thị trấn, rất được, của hồi môn cũng không thiếu, tuy rằng thân mình hơi nhu nhược, cùng lắm thì ít làm việc nông. Hạ quyết tâm, ngôn ngữ càng thêm khẩn thiết (khẩn cầu tha thiết).

Lão gia tử, Điền thị, Tăng Thụy Tường, Chu thị vào phòng Hạ Ngọc để thương lượng, ý của Tăng Thụy Tường ý không khác gì lão gia tử, cảm thấy đối phương thành thật, trong nhà còn có vài mẫu ruộng đất, có thể an ổn qua ngày, Chu thị hỏi cho bao nhiêu sính lễ, ở riêng thì được nhiêu mẫu ruộng đất. Quyết định xong cả nhà lại đi ra, Điền thị gọi bà mối lại, hỏi chuyện sính lễ và ruộng đất, bà mối lại nói thầm cho Chu gia lão nương, làm Tử Tình buồn cười, trực tiếp hỏi là được mà còn bày đặt.

Kết quả cuối cùng, Chu gia không có sính lễ, muốn có sính lễ thì phải bán ruộng đất, mà ruộng đất này để của Hạ Ngọc, đương nhiên điều kiện đầu tiên là Hạ Ngọc phải gả qua, cho nên ý Chu gia lão nương là không bán, trong nhà còn có mười lăm mẫu ruộng nước, một con trai được 5 mẫu, ruộng cạn 8 mẫu, con lớn nhất thành thân không cho sính lễ nên được 4 mẫu ruộng cạn, còn hai con trai đã thành thân và có sính lễ thì mỗi người chỉ được 2 mẫu ruộng cạn.

"Lão chị dâu, ngươi cũng là vì muốn tốt cho đứa nhỏ, ngươi định đoạt đi, ngươi muốn sính lễ gì, ta về nhà sẽ lập tức bán , nhưng chúng ta không phải đều vì con cái sao? Bán thì dễ, mua lại thì khó. Lão chị dâu, ngươi muốn sính lễ hay không, nếu sợ Chu gia đổi ý thì bây giờ ta sẽ về thôn tìm lí chính viết khế ước, ngươi thấy thế nào?" Chu gia lão nương nói ra.

Lão gia tử cân nhắc một hồi, nói: "Lý thì có lý, nhưng xem thân, một số bước đính hôn, bái đường, đón dâu không thể thiếu. Thế nào cũng phải may cho đứa nhỏ vài bộ đồ mới."

"Đương nhiên rồi, đồ trang sức thì làm đơn giản một chút, ta vốn là nông dân, bốn mùa quần áo làm 4 bộ, ngươi thấy thế nào?" Chu gia lão nương chạy nhanh đáp ứng.

"Ngày thành thân đừng quá gần, để còn chuẩn bị." Điền thị đưa ra yêu cầu.

"Không thành vấn đề, ta trở về tìm người tính toán, nhưng lão chị dâu à, ta có thể định ngày trong năm nay không, ta sợ lão nhân nhà ta lỡ xảy có chuyện gì thì cũng yên lòng con cái hơn."

"E là không tốt, còn nữa, nhà ta còn chờ cuối năm lấy bạc của con trai mới có tiền chuẩn bị. Cứ vậy đi, ngày khác chọn ngày, chúng ta còn muốn quan nhà ngươi nhìn xem đã, các ngươi về nhà tính toán đi." Điền thị tiễn khách, xem tướng kết thúc. Tử Tình cho tưởng sẽ làm bàn cơm đãi người ta nữa chứ.

Hai ngày sau, Điền thị dẫn Hạ Ngọc cùng Chu thị, Thẩm thị cùng đến Kiều thôn một chuyến, trở về, Điền thị tương đối vừa lòng. Thẩm thị nói, trong nhà điều kiện không sai, nhà cửa có cái sân, nhà giữa là một dãy 6 phòng, còn có nhà kề bên cạnh, Hạ Ngọc gả qua, sẽ được ở nhà kề phía đông.

Việc hôn nhân cơ bản thành công, kế tiếp chính là đính hôn, nghe nói là cuối vụ thu hoạch mùa thu, nhưng trong lòng Điền thị bớt lo lắng, cả ngày cười meo meo, nói muốn bắt đầu chuẩn bị đồ cưới, Thu Ngọc làm châm tuyến tốt, giúp đỡ chuẩn bị.

Chuyện Hạ Ngọc định xuống rồi, Tăng Thụy Tường cũng không ra ngoài, Tử Tình để cha trồng đợt dưa hấu lần 2, khoai tây thì nàng đã chuẩn bị tốt rồi, người một nhà mất hai ngày mới trồng xong, lại có cơn mưa nhỏ kéo đến, ông trời có mắt mà, bên kia dưa chuột đậu đũa cũng lớn, lại vội vàng làm giàn chống mất một ngày, làm xong thì ngày nghỉ của Tăng Thụy Tường cũng kết thúc .