Cuộc Sống Hiện Đại Của Hoàng Hậu Hera

Chương 48



Dựa theo kế hoạch, sợ rằng Poseidon còn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể hoàn toàn đả thông hoàn toàn con đường dẫn đến Olympus. Vì giúp Poseidon tranh thủ thời gian cũng như là đồng thời làm Zeus mất cảnh giác để hắn không nghĩ đến Ares, lần đầu tiên tôi đã làm ra loại chuyện mà trước đây bản thân khinh thường, đó chính là tranh sủng.

Sự kiện tôi cùng với Athena và Aphrodite tranh đoạt quả táo vàng đã sớm lan truyền từ lâu. Kết quả, tên ngu ngốc Paris kia không quan tâm đến lời hứa ban tặng quyền lực của tôi cũng như lời cam kết uy vọng của Athena, mà lại bị mê hoặc bởi lời nói ngon ngọt của Aphrodite, vì muốn giành được người phụ nữ đẹp nhất làm vợ mà đã dâng quả táo vàng đến trước mặt ả ta. Kết quả thế nào thì không chỉ ở thần giới mà cả trần gian cũng đã biết. Song có điều, cũng chỉ vì… chuyện này, con người luôn cho rằng Aphrodite mới là nữ thần đẹp nhất, tôi và Athena tuyệt đối không đẹp, nếu có đẹp thì cũng kém hơn so với ả nữ nhân kia.

Thực sự là chuyện cười. Nếu tôi không đẹp, năm đó Zeus sẽ nguyện cưới tôi làm vợ sao? Hắn chính là một kẻ chỉ nhìn vào nhan sắc, cái gì mà tâm hồn đẹp đối với hắn chỉ là gió thoảng mây bay. Nếu không phải hắn luyến tiếc dung mạo của tôi, lúc tôi xử lý nhiều tình nhân của hắn như vậy, hắn đã sớm nổi giận. Nói cho cùng, tình nhân hắn tìm được, không có lấy một kẻ đẹp hơn tôi. Đàn ông chính là như vậy, dù vợ có đẹp đến mức nào đi nữa, thì cũng phải ra ngoài nếm thử một chút. Vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng vụng trộm, vụng trộm không bằng không có được. Những lời này thực sự tóm lược khá chính xác về cánh đàn ông. Có đôi khi tôi cũng cảm thấy kỳ quái, Zeus đi tìm nữ tư tế, công chúa hay hoàng hậu gì gì đó, tôi còn có thể lý giải, nhưng ngay cả thiếu nữ quê mùa chăn dê hắn cũng để mắt tới? Có lẽ, điều hắn thích chính là cảm giác kích thích do lén lút vụng trộm mang lại.

Cho tới tận bây giờ, tôi đều khinh thường thể loại đàn bà vì chiếm được sự để ý của hắn mà khúm núm tùy ý hầu hạ. Trừ một số ít quá kiêu ngạo mà chọc giận tôi, đại đa số tôi không thèm để vào mắt. Tôi có thân phận gì, mà các ả lại có thân phận gì, để tôi cùng đám yêu ma quỷ quái này tranh giành tình cảm, không phải quá mức mất mặt. Phụ nữ loài người ưa thích việc dẫn người đến tận cửa đập cho tiểu tam một trận, nhưng chuyện này trong mắt tôi quả thực quá mức buồn cười. Còn những loại chuyện mất mặt như dùng thủ đoạn quyến rũ lấy lòng Zeus, tôi càng không muốn làm. Tôi không phải nữ nhân có địa vị thấp kém gì, tôi đường đường là thần hậu, là vợ cả của Zeus.

Nhưng trải qua cuộc sống của con người, xem quá nhiều phim truyền hình cẩu huyết vớ vẩn, cũng như tiểu thuyết và các chương trình hôn nhân trên ti vi thay phiên đánh phá, tôi hiểu được một đạo lý. Đàn ông sẽ không thích một phụ nữ quá nghiêm trang, bọn họ đều thích vợ mình bên ngoài là một phụ nữ đoan chính, nhưng trên giường lại dâm đãng, không chỉ biết cách hỗ trợ bọn họ đạt được công danh sự nghiệp, mà còn am hiểu các thủ đoạn tranh giành tình cảm.

Tôi vẫn luôn cho rằng những chuyện như vậy thật sự quá mất mặt, thế nhưng thời điểm này tôi không thể để Zeus rời ánh mắt khỏi người tôi. Vì vậy, lần đầu tiên tôi thực hiện một hành vi mà bản thân cho là đê tiện vô sỉ, cố ý ngoan ngoãn lấy lòng. Tôi không dùng hình tượng đoan trang như trước đây, mà là từ trang phục cho đến cử chỉ ánh mắt đều mang tính khêu gợi. Từng khoảnh khắc tôi đều cố ý quyến rũ Zeus, dụ dỗ Zeus, khiến cho hắn không thể rời ánh mắt khỏi tôi.

Người vợ bảo thủ nghiêm túc bỗng nhiên nghĩ thông, Zeus vô cùng vui vẻ. Chuyển biến lớn của tôi thỏa mãn lòng ham muốn chinh phục của hắn. Trong nhất thời, bên cạnh hắn không hề có bất cứ người phụ nữ nào xuất hiện. Chúng tôi quả thực giống như trở về thời điểm còn chưa kết hôn, bất cứ lúc nào cũng dính nhau như sam, ân ái không để ý đến ánh mắt của người khác. May mắn, hắn còn nhớ rõ hiện tại bản thân đã không còn là thiếu niên lúc đó, mà tôi cũng không phải là thiếu nữ kia, nên luôn tách đám thần lắm chuyện ra, chúng tôi cùng nhau trốn trong cung điện tối tăm, khiến Zeus quên hết mọi thứ bên ngoài kia.

“Hera, ra chưa bao giờ cảm thấy nàng đẹp như lúc này. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, nàng của của bây giờ.”

Tôi như một con rắn uốn lượn trên người hắn. Tôi ôm chặt lấy cổ của hắn, nét mặt tươi cười như hoa, lời nói mềm mại đáng yêu: “Lẽ nào ngài không vui? Ta làm tất cả việc này là vì ngài, chỉ cần ngài cảm thấy vui vẻ, là ta đã cảm thấy thỏa mãn.”



Hắn quên hết tất cả những khắc khẩu không vui giữa hai người, cũng quên hết rào cản là những cuộc chiến tranh lạnh kéo dài đến mấy ngàn năm, tâm trí hoàn toàn vị mê hoặc. Đương nhiên, điều này một phần cũng phải cảm ơn thái độ tư tin thái quá đã ngấm sâu trong xương tủy của hắn. Dù sao toàn bộ Olympus đều không nghi ngờ một việc là Hera yêu Zeus một cách điên cuồng, vì giành được trái tim của hắn mà không từ thủ đoạn.

“Thật kỳ quái, vì sao trước đây ta lại đối xử với nàng lạnh lùng như vậy, rõ ràng nàng quyến rũ lại mê người như vậy.” Hắn vừa vuốt ve lưng của tôi, vừa lẩm bẩm nói.

“Phải không? Vậy ngài hãy chỉ nhìn ta mà thôi. Đừng rời tầm mắt đi, mọi thứ của ta sẽ thuộc về ngài, người chồng của ta.”

Ta nhẹ nhàng nói bên tai hắn. Trong ánh mắt của hắn, tôi nhìn thấy ảnh ngược của bản thân, một người phụ nữ xa lạ không phải tôi của trước đây. Tôi đã hoàn toàn không nhận ra người phụ nữ kia là Hera.

Vì đạt được nguyện vọng, ngay cả việc đáng khinh như vậy tôi cũng làm được. Linh hồn của tôi có lẽ đã sớm vặn vẹo bất kham, biến thành một thứ xấu xí. Những điều tôi từng lấy làm niềm kiêu hãnh của bản thân, rốt cuộc đã biến mất ở nơi nào?

Tôi ôm lấy đầu của Zeus, nắm lấy mái tóc vàng mềm mại của hắn, mờ mịt suy nghĩ.

Mặc dù cũng không thể mong vào việc từ nay về sau tôi sẽ là yêu nữ quyến rũ Zeus quên hết tất cả. Nhưng chỉ bốn ngày ngắn ngủi sau, Apollo mang đến một tin tức, hắn đã tìm được Dionysus “Mất tích” hoặc phải nói là Dionysus tự mình quay về Olympus. Vừa đặt chân đến cửa, việc đầu tiên Dionysus làm là yêu cầu được cầu kiến Zeus. Thời điểm thị nữ mang đến tin tức, tôi đang lười biếng ghé trên người của Zeus, ngón tay đang di di trên ngực của hắn.

“Muốn gặp ta sao? Bảo nó chờ, hiện tại ta đang rất bận.”

Dù cách tầng tầng màn che vẫn có thể thấy được cảnh tượng trên giường, Zeus mặt không đỏ tim không đập nói, vẻ mặt của thị nữ cũng bình tĩnh. Dionysus là đứa con trai được Zeus vô cùng sủng ái, cho nên hắn chỉ mất hứng nhíu mày. Nếu đổi thành tên khác, đã sớm bị hắn mắng cho một trận.

“Việc này, việc này…” Thị nữ ấp a ấp úng, quỳ ở nơi đó không chịu đi.

“Việc gì?”

Tâm tình của Zeus quả thực không tệ, gần đây tâm tình của hắn đều tốt đến mức không thực, khó tìm được lúc hắn phát hỏa.

“Thần Dionysus nói rằng, nói rằng…”

Tôi ngồi dậy, với lấy trường bào ở bên cạnh mặc vào, vừa thắt lại đai lưng vừa lạnh lùng cười hỏi: “Hắn nói cái gì?”

“Ngài ấy nó là muốn lên án một nữ thần, nàng ta đã phản bội chồng của mình, không chỉ ám muội với một con người… mà còn cấu kết với Thần biển, âm mưu tạo phản…”

Giọng nói của thị nữ càng lúc càng nhỏ, vẻ mặt bất an. Tôi kéo màn che ra, thấy nàng ta sợ hãi cúi đầu, không dám đối mặt với tôi. Không cần phải nói cũng biết, một thị nữ bình thường sao có can đảm nói những lời như vậy, trừ khi nàng ta là người phụ nữ của tên Dionysus kia. Làm con trai của Zeus, Dionysus kế thừa hoàn hảo dòng máu phong lưu của cha mình. Mọi người đều nói là Zeus rất sủng ái hắn, thậm trí còn có lời đồn đãi là Zeus chuẩn bị truyền ngôi vị thần vương lại cho hắn, nên có rất nhiều nữ nhân quyến rũ hắn, hy vọng có thể trở thành thần hậu kế nhiệm.

“Cái gì? Dionysus đã nói như vậy?”

Zeus ngồi dậy, dù cho đang trầm mê trong sắc dục đi nữa, chỉ cần nhắc tới vấn đề này, trong nháy mắt hắn tỉnh táo ngay lập tức.

“Hừ, Dionysus tung ra một niềm vui bất ngờ thật lớn. Zeus, ngài có thể không rời đi được không?”

Mặt tôi không đổi sắc mà hỏi. Tôi hoàn toàn không hoảng loạn, ngược lại có một thứ cảm giác nhẹ nhõm đại loại như: “Rốt cuộc cũng đã tới lúc.” Ngày nào mà Dionysus vẫn không lộ mặt thì ngày đó tôi cảm thấy bất an không yên. Những lúc như vậy tôi luôn cảm thấy hắn như đang ẩn nấp từ nơi nào đó trong bóng tối theo dõi tôi, lúc nào nào cũng có thể bất ngờ nhảy ra cắn tôi một cái. Nhưng bây giờ, rốt cuộc hắn đã không nhẫn nhịn được nữa mà ra mặt. Mặc dù, không biết hắn đã chuẩn bị những gì để đối phó với tôi, hơn nữa còn có thể rất khó đối phó, nhưng tôi không bận tâm điều đó, ngược lại trong lòng tôi đang vô cùng chờ mong.

“Dionysus sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời như vậy. Mất tích lâu như vậy … nó sẽ không đi làm những việc ngốc nghếch.”

Zeus xoay người xuống giường, bắt đầu mặc quần áo. Tôi giả bộ giúp hắn thay y phục để chặn ánh mắt theo dõi của ả thị nữ kia: “Ngươi còn ở lại nơi này làm gì?”

“Thưa, à, vâng ạ.”

Ả thị nữ vội lui xuống, tôi giúp Zeus chỉnh lại y phục cho ngay ngắn, mỉm cười chải tóc cho hắn, sau đó tự tìm bộ y phục mặc vào, đầu không đội vương miện, cũng không búi tóc, thể hiện ý định muốn cùng Zeus ra ngoài. Ngược lại, hắn hơi sửng sốt.

“Nàng cũng muốn đi?”

“Đương nhiên là ta nên đi. Nữ thần bị Dionysus lên án, nghĩ tới nghĩ lui, trừ ta ra còn có thể là ai? Ta cũng không muốn ở lại nơi này, mặc cho hắn ở trong thần điện thao thao bất tuyệt liệt kê những chứng cứ tội lỗi của ta.”

Zeus có chút dở khóc dở cười: “Nàng hà tất phải tức giận với nó. Dionysus chỉ là một đứa trẻ mà thôi. Hai người đã đấu với nhau mấy vạn năm rồi mà vẫn chưa dừng lại. Nàng yên tâm, ta sẽ không tin nó. Chỉ là đứa trẻ này tính tình có chút cực đoan. Nếu không nói chuyện giảng giải thật tốt, không biết nó sẽ làm loạn như thế nào nữa. Hera, nàng cứ an tâm, chỉ một lát là ta sẽ quay trở lại.”

“Không, ta muốn đi cùng ngài.” Tôi kiên trì nói.

“Nàng cũng biết hắn chỉ nói những lời để chọc tức nàng. Ta không muốn thấy dáng vẻ không vui của nàng.” Zeus nói.

“Sao lại như thế được. Không phải ngài đã nói hắn chỉ là một đứa trẻ sao, ta sẽ không so đo với hắn. Cả hai đã hiểu nhầm nhiều năm như vậy, ngày hôm nay giáp mặt hóa giải không phải tốt hơn sao?” Tôi cười đến mức vô cùng thản nhiên, “Bao nhiêu năm nay, ngài đều đau đầu vì chứng kiến mối quan hệ tồi tệ của hai chúng ta. Ta cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ khó xử do bị kẹp giữa hai người của ngài.”

Zeus có chút cảm động, nắm lấy tay của ta: “Quả nhiên chỉ có nàng mới quan tâm đến ta nhất, một lòng vì ta suy nghĩ, Hera.”

“Đi thôi, ta nghĩ đến tác phong trước sau như một của Dionysus, tuyệt đối hắn đã gọi rất nhiều vị thần đến chứng kiến. Chúng ta không nên để cho mọi người chờ lâu.”

Tôi kéo tay Zeus bước ra ngoài. Zeus vừa đi vừa vừa đi vừa: “Mọi người nhìn thấy nàng bây giờ nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc. Ta tin rằng họ sẽ vì tấm lòng rộng lượng cùng khoan dung của nàng mà cảm động. Vị trí thần hậu, trừ nàng ra, ta thực sự không thể nghĩ đến bất cứ nữ thần nào có thể đảm nhiệm.”

Kéo tấm màn che ngăn ở trước mắt, con đường dẫn đến thần điện đã lộ ra ở trước mắt tôi. Tôi nhìn tòa thần điện trắng tinh được bao phủ bởi ánh sáng vàng chói mắt, mỉm cười.

“Đúng vậy, nhất định mọi người sẽ rất kinh ngạc.”

Chiếc nhẫn Poseidon đưa cho tôi bỗng nhiên nảy lên giống như nhịp đập của trái tim, cọ xát vào da của tôi. Tôi phải đè nó xuống.

Xem ra, thời khắc phải đưa ra sự lựa chọn cuối cùng đã đến. Ngày hôm nay, tôi sẽ khiến cho toàn bộ Olympus đều phải khiếp sợ.