Cuộc Sống Sau Khi Ly Hôn Của Nhân Thê

Chương 6



“Em đã làm gì Lăng Kình?”

Tả Thượng Hiền ngắt điện thoại, Tập Vũ tiếp lời hỏi cậu, câu nói nghe như anh còn nhớ nhung quyến luyến chồng cũ, cũng may Tả Thượng Hiền đủ hiểu Tập Vũ đã hoàn toàn buông bỏ quá khứ thậm chí đưa Lăng Kình vào quên lãng.

“Như anh vừa nghe được, làm cho hắn phá sản không còn xu nào.”

Tả Thượng Hiền ném điện thoại di động đi quay sang ôm Tập Vũ, một tay vòng qua cổ một tay sờ vào mông anh.

“Chỉ một mình em?”

Tập Vũ không tin nổi Tả Thượng Hiền có bản lĩnh này, dù sao trong nhận thức của anh, Tả Thượng Hiền chính là một thanh niên nổi loạn, ăn chơi trát táng.

“Nếu không thì sao?” Tả Thượng Hiền hơi cúi xuống hôn lên đỉnh đầu Tập Vũ.

“Em rốt cuộc là ai? Không phải là ăn chơi trát táng hay sao? Không phải playboy?”

Tập Vũ đẩy Tả Thượng Hiền ra một khoảng, ánh mắt thâm trầm nhìn cậu.

Tả Thượng Hiền thở dài, ôm Tập Vũ giống như cũ:

“Gia đình em không ở thành phố, tới nơi này vốn là muốn đầu tư một khu dân cư, đến xem phòng ốc xây như thế nào. Bởi bà có ý định sau này về thành phố an dưỡng tuổi già, em muốn mua ngôi nhà tốt nhất cho bà. Còn phần biệt thự này, cũng là vì gần khu dân cư, tạm thời mua ở lại thuận tiện cho em tuỳ ý qua lại xem xét.”

Tập Vũ đối với câu trả lời của Tả Thượng Hiền nhất thời không tiêu hóa được, cậu không phải là playboy, cậu cũng biết đầu tư kiếm tiền không phải là người sẽ xòe tay đòi tiền người nhà.

“Những thứ anh tưởng tượng đều khác xa thực tế, em không phải dựa vào người trong gia đình mua nhà mua xe thể thao, đều tự tay kiếm tiền mua được. Sau 18 tuổi em đã bắt đầu tự lập, ra ngoài tìm việc tiết kiệm được ba tháng lương thì lập tức đi *mua quỹ kiếm được một khoản nhỏ, rồi lại tiếp tục mua thêm và một ít cổ phiếu. Trong thời gian đó cũng từng bị thua lỗ, cũng từng dốc hết tiền bạc vào việc chơi cổ phiếu, trên người chỉ còn vỏn vẹn hơn một trăm đồng. Nhưng khi ấy cũng chưa từng ngửa tay xin tiền của gia đình, em đã hứa một khi đã 18 tuổi sẽ không bao giờ đòi tiền cha mẹ nữa, về sau thật sự là không hề. Có lúc không chống đỡ tiếp tục vay tiền bạn học. Sau khi từ bỏ thị trường chứng khoán, em không còn mua cổ phiếu và quỹ, bắt đầu đầu tư vào một số công ty nhỏ đầy triển vọng, tất nhiên cũng đã mất một chút đỉnh, nhưng cuối cùng vẫn kiếm được kha khá.”

Tả Thượng Hiền rất kiêu ngạo nói với Tập Vũ về lịch sử oanh liệt của mình, anh nhìn vẻ mặt lộ đầy sự hưng phấn của cậu, khóe môi bất giác khẽ cong lên.

“Bác ruột em làm chính trị, ba em là người làm ăn bình thường, muốn đối phó với một Lăng Kình nhỏ bé còn không phải dễ như trở bàn tay.”

Tả Thượng Hiền nói đến đây nhướng mày, ném một cái mị nhãn, Tập Vũ chủ động nhướng người tới hôn lên, bị Tả Thượng Hiền ấn lại tiếp tục triền miên.

“Em từ nhỏ cũng cùng một số con nhà quyền thế kết giao, cho đến bây giờ giữa hai bên đều duy trì mối quan hệ rất tốt. Vì thế nhờ bọn họ hỗ trợ, điều tra lai lịch của Lăng Kình một chút, gần đây làm những gì, sau khi tìm được một người (chương trước cho nhắc tới) cùng hắn đầu tư, cho hai vợ chồng bọn họ vé máy bay ra ngoài chơi để không gặp mặt Lăng Kình. Chẳng ngờ người kia cũng không muốn vé máy bay của em, chỉ nói trước kia Lăng Kình nhìn trông rất thành thật, không ngờ lại làm ra chuyện tồi tệ như vậy mà tổn thương anh, ông ta khẳng định chắc chắn sẽ không bao giờ cùng hắn hợp tác nữa, sau đó liền rời đi. Em lại sai người đi tìm tiểu tình nhân kia của hắn, đưa cho cậu ta năm triệu, để cậu ta biến mất khỏi thành phố này, bất luận thế nào cũng không được trở về, nhận được cậu ta cầm lấy rời đi ngay. Về chuyện tài sản của hắn chỉ còn lại hai, ba triệu cũng là em sai người đi dụ dỗ hắn đầu tư, cho hắn lỗ nặng.”

Sau khi nghe Tả Thượng Hiền đứt quãng nói nhiều như vậy, Tập Vũ lặng lẽ nuốt nước bọt, bây giờ có đánh chết anh cũng sẽ không nghĩ đến Tả Thượng Hiền bề ngoài giống như giang hồ này thì ra là người có năng lực lớn thế này! Anh còn nghĩ về sau phải kiếm thêm tiền nuôi bạn trai nhỏ của mình, kết quả dám chừng người ta còn phải nuôi ngược lại anh, căn bản mình không cần lo lắng nhiều.

“Thượng Hiền, em thật lợi hại.”

Tập Vũ bĩu môi nằm trong ngực Tả Thượng Hiền, môi cọ vài cái vào cằm cậu.

“Anh nói em lợi hại như thế nào?”

Tả Thượng Hiền nhéo mông Tập Vũ nhưng cũng chẳng nỡ dùng sức, tiếp theo ở trước huyệt của Tập Vũ đỉnh một chút, lưu manh hỏi anh. Tập Vũ dán lên môi Tả Thượng Hiền, hàm hồ nói:

“Chỗ nào của em cũng lợi hại.”

Tả Thượng Hiền vươn đầu lưỡi mút đôi môi Tập Vũ, ngay khi anh vừa há miệng nghênh đón, đầu lưỡi đi vào quấn lấy trong tức khắc.

Lúc hai người đang hôn lưỡi đến ướt át, Tập Vũ đột nhiên nghĩ đến một chuyện, đẩy mạnh Tả Thượng Hiền bối rối hỏi:

“Lăng Kình có biết những chuyện này đều là em làm không?”

Tả Thượng Hiền mắt giật mấy cái, lắc đầu:

“Không biết cho dù biết em đoán, hắn không có lá gan gây sự với em.”

“Sao lại tự tin như vậy?”

Tập Vũ cũng không phải sợ Lăng Kình biết những chuyện sau đó đến tìm Tả Thượng Hiền gây phiền toái, chính là vì nhìn dáng vẻ tràn đầy thần thái phi dương* của cậu, cảm thấy đặc biệt đẹp trai.

“Em sai những người làm chuyện này cũng đã sớm giữa kín miệng,anh không cần phải lo, những người này vốn dĩ Lăng Kình cũng đâu thể trêu nổi.”

Tả Thượng Hiền đặt Tập Vũ ở dưới thân, chim lớn cọ tới cọ lui ở huyệt khẩu, nhìn tư thế liền biết lại nghĩ tới chuyện làm thêm hiệp nữa.

“Ai ai, em không thấy mệt sao?” Tập Vũ từ trong ngực đẩy cánh tay chắn giữa thân thể hai người, nhưng kỳ thực chả có tác dụng là bao.

“Nãy sớm nghỉ ngơi đủ rồi, chúng ta làm một lần nữa đi.”

“Này…”

Lăng Kình không biết gần đây đắc tội với ai, khiến mọi chuyện đều không thuận lợi, tiền tài cũng tổn thất hơn phân nửa, nếu không phải còn có khách sạn Feather có lợi nhuận, hắn thật sự sẽ biến thành một kẻ nghèo túng. Buổi tối Lăng Kình tìm bạn bè cùng đi uống rượu, nhìn bộ dạng tiều tụy xơ xác của hắn có chút không đành lòng mở miệng:

“Lăng Kình cậu đừng nghĩ đến việc kiếm nhiều tiền nữa. Rời khỏi Tập Vũ, cậu cái gì cũng không có được, từ nhân mạch cho đến tiền tài chậm rãi đều bay mất. Tôi nói, nếu không cậu vẫn nên quay đầu là bờ tìm Tập Vũ đi, hắn yêu cậu như vậy chỉ cần cậu nói thêm vài câu dỗ ngọt, tôi nghĩ cậu và hắn ta đều sẽ trở về được như trước đây.”

Nhắc tới Tập Vũ, Lăng Kình không muốn nghe những lời sau, nhưng sau khi bạn bè khuyên can xong, hắn nghiền ngẫm một lát, thật đúng là như vậy, hơn nữa hắn nhận ra từ sau khi ly hôn với Tập Vũ, bắt tay vào muốn làm gì đó thì đều sẽ không được thuận lợi.

Trước kia Tập Vũ giới thiệu với hắn những thế bá thế thúc, căn bản không để hắn vào mắt, sau khi Tập Vũ cùng hắn ly hôn, những thế bá thế thúc kia càng sẽ không nể mặt mà gặp hắn, nếu như hắn muốn trở về như trước kia cũng chỉ có thể trở về đi tìm Tập Vũ.

Cuối cùng Lăng Kình nghe bạn bè thuyết phục, quyết định tìm Tập Vũ.

Hắn cũng không muốn trực tiếp nói chuyện, mà lấy lý do tới lấy đồ dùng cá nhân, nhưng hắn cũng không thông báo trước cho Tập Vũ, lúc tới nơi Lăng Kình liền bị chặn ở cửa. Từ khi đuổi Lăng Kình ra khỏi nhà, Tập Vũ thay ngay khóa cửa, dù Lăng Kình giữ chìa khóa cũng không vào được.

Lăng Kình ấn chuông cửa mấy lần cũng chẳng có ai đáp lại, có lẽ Tập Vũ không có ở nhà, hắn còn đang nghĩ xem anh đã đi đâu lập tức xoay người muốn vào trong xe.

Đúng lúc hắn nhìn thấy một chiếc xe phong cách thể thao đi vào, trong chớp nhoáng Lăng Kình nhìn thấy Tập Vũ ở ghế phụ.

Lăng Kình nhíu nhíu mày, nhấc gót chân đi đến, nhìn chiếc xe thể thao kia tiến vào nhà. Không ai khác chính là người hàng xóm cũ của hắn – Tả Thượng Hiền, Lăng Kình nhíu chặt mày, trong lòng dâng lên một cỗ đố kị khó hiểu.

Lăng Kình đuổi theo, lén lút ngó đầu ra sau bức tường góc bên ngoài gara, hai người trong gara ôm nhau như đang hôn môi. Trong đây vốn đã tối tăm, hơn nữa Lăng Kình đứng bên ngoài ánh mặt trời sáng rực nhìn vào nơi tối tăm chỉ thấy một mảng không rõ ràng, cũng chỉ mơ hồ thấy hai bóng dáng họ đang ở cùng một chỗ.

Sau một người trong đó tựa vào cửa xe, người kia quỳ gối trước mặt, tư thế kia vừa nhìn liền biết là đang khẩu giao. Lúc Tập Vũ yêu điên cuồng Lăng Kình cũng chưa từng làm với hắn như vậy. Đương nhiên Lăng Kình cũng không phải chưa từng làm chuyện này, nhưng bây giờ Lăng Kình nhận định người quỳ trên mặt đất kia chính là Tập Vũ, đang chủ động khẩu giao cho Tả Thượng Hiền! Biết được khiến ngực Lăng Kình tức giận không ngừng phập phồng từng hồi thở hổn hển, vừa khinh bỉ Tập Vũ lòng vừa điên cuồng ghen tị không thôi, nhưng cuối cùng hắn chọn nén tức giận xoay người rời đi.

“Gian phu dâm phụ!”

Lăng Kình trở lại xe, trước khi đi còn nghiêng người nhìn một cái, mắng một câu cho bõ tức rồi lái khỏi đó. Hắn về đến nhà càng nghĩ càng cảm thấy nghẹn khuất, dựa vào cái gì Tập Vũ lại tìm được người yêu nhanh như vậy?

Anh ta không phải yêu mình lắm sao? Hẳn phải là thống khổ vạn phần mới đúng, sao lại giao lưu với nam nhân khác sớm như vậy?

“Chẳng lẽ ly hôn với mình kỳ thật chỉ là vỏ bọc bên ngoài, hắn đã sớm tìm được một tiểu bạch kiểm?”

Lăng Kình lẩm bẩm, càng nghĩ càng cảm thấy chính là chuyện chắc chắn như vậy, ngọn lửa trong ngực càng cháy càng vượng, hắn lại cầm chìa khóa xe ra cửa.

Một lần nữa trở lại khu biệt thự, Lăng Kình đi đến trước cửa nhà Tả Thượng Hiền, cũng không nhấn chuông mà trực tiếp đập cửa, nhưng đập nửa ngày cũng không có ai mở cho hắn, Lăng Kình ngẫm nghĩ một lát xoay người trở về. Ở trước cửa nhà hắn vừa nãy đập cửa ầm ầm, từ bên trong truyền ra một giọng nói không mấy kiên nhẫn:

“Là ai tới đây! Ai vậy? Gõ cửa hay đập cửa! Có bệnh không?”

Người mở cửa là Tả Thượng Hiền đang chỉ mặc vỏn vẹn một chiếc quần hoa, khi cậu nhìn thấy Lăng Kình, chân mày nhíu lại khoanh hai tay dựa vào cửa hỏi:

“Có việc gì?”

Ánh mắt hắn như sắp phun lửa đến nơi, Tả Thượng Hiền lại rất thảnh thơi:

“Không có việc gì thì thôi, đóng cửa đây.”

Vừa dứt lời định khép cửa, Lăng Kình tiến lên đẩy mạnh Tả Thượng Hiền vào trong phòng khách, tiến thẳng lên lầu đẩy cửa phòng ngủ ra, đập vào mắt chính là nhìn thấy một mảng chăn gối lộn xộn cùng dấu vết tinh dịch in lại rõ ràng, bỗng có ý nghĩ thực muốn làm thịt Tả Thượng Hiền.

Lăng Kình đi đến trước phòng tắm đẩy mạnh tay đẩy cửa, đập vào mắt chính là hình ảnh Tập Vũ trần truồng với bờ mông đầy dấu, dấu vết gì cũng có, nhìn chính là bộ dáng được hung hăng yêu thương. Tập Vũ tưởng rằng người mở cửa là Tả Thượng Hiền, mở lời hỏi:

“Có muốn vào cùng hay không?”

Nói xong xoay người nhìn thấy Lăng Kình hai mắt tóe lửa, vội lấy khăn mặt trong tay che thân thể một chút. Theo bản năng nghĩ nếu để Tả Thượng Hiền nhìn thấy tình huống này, phỏng chừng có thể đánh Lăng Kình đến hôn mê bất tỉnh.

Hắn chứng kiến tất cả cho dù có dùng khăn mặt cũng không thể che đi hết những vết yêu thương, nhấc chân đi vào trong phòng tắm, Tập Vũ tự động trốn tránh như bản năng lùi về phía sau.

“Tập Vũ cậu, cái này…”

Lăng Kình mới vừa nhấc chân bước vào bên trong, ngay đó cổ áo sau đã bị người ta xách lên kéo thẳng ra khỏi phòng tắm vứt xuống thảm phòng ngủ. Tập Vũ cuống quít quấn khăn tắm bên hông đi ra, nhìn Lăng Kình nằm trên thảm run rẩy muốn chống người đứng dậy, quay đầu đưa mắt về Tả Thượng Hiền.

“Em cho hắn vào đây làm gì?”

Tả Thượng Hiền vươn tay ôm Tập Vũ, bất đắc dĩ nói:

“Cũng không phải em cho hắn vào, là hắn tự tiện xông vào.”

Tả Thượng Hiền đánh giá Tập Vũ từ trên xuống dưới, từ trên mặt đất nhặt lấy áo sơ mi của mình đưa cho anh:

“Mặc vào, người của em làm sao có thể bị nhìn sạch. Mẹ nó không phải kịp thời kéo tên khốn này ra, nếu có mưu đồ bất chính với anh, em phải thiến thằng khốn này ngay!”

Tập Vũ nghe lời mặc áo sơ mi vào, bất quá khăn tắm bên hông cũng không dám cởi, áo sơ mi này che mông hắn, nếu lột khăn tắm sợ sẽ lộ ra. Lúc này Lăng Kình đứng lên từ thảm lông, trừng mắt nhìn Tập Vũ:

“Tập Vũ, tôi ngoại tình là tôi không đúng, nhưng cậu chẳng phải yêu tôi nhiều lắm sao. A, tôi cũng thật ngu dốt, lúc trước như thế nào lại không nghĩ tới chuyện cậu ở bãi đỗ xe bắt được tôi lại có thêm thằng súc sinh này tới nữa. Bây giờ đã hiểu, hóa ra cậu cũng đi vụng trộm!”

Lời này nói làm mặt Tập Vũ càng lạnh hơn, lúc anh yêu Lăng Kình tâm tư đều sẽ đặt ở nơi chỉ có hắn, nếu không phải lúc trước có Tả Thượng Hiền, hiện tại mình phỏng chừng anh còn ngu ngốc khốn khổ sống qua ngày!

“Mẹ nó, mày mở miệng thế nào cho sạch sẽ một chút!”

Tả Thượng Hiền nghe thấy chợt nhận ra hắn rõ là đang vũ nhục Tập Vũ, hao tổn tâm tư vừa được lấp đầy khoảng trống, nếu không phải Lăng Kình ngoại tình, bản thân còn chỉ có thể ngóng trông mỗi ngày khát khao ngắm ngía Tập Vũ.

“Lăng Kình, anh đừng tưởng mình ngoại tình thì tự tiện cho ai cũng giống như anh. Lúc bên anh là toàn tâm toàn ý, tôi không hổ thẹn với bản thân tôi! Nếu tới đây lấy đồ đạc của anh, phiền thu dọn sạch sẽ một lần, nếu cố ý đến tìm chúng tôi gây phiền toái, đừng trách tôi không khách khí.”

Tập Vũ cảm thấy đã dùng hết kiên nhẫn vốn có của mình, bây giờ nhìn lại Lăng Kình đều cảm thấy tại sao lúc trước mắt lại mù đến mức này được cơ chứ, xem thủy tinh rẻ tiền như kim cương mà đối đãi!

Lăng Kình cười nhạt:

“Cậu nhìn xem bây giờ cậu như thế nào, kỹ nữ tao lãng đều cảm thấy không thẹn bằng.”

Ánh mắt Lăng Kình hàm chứa khinh bỉ cùng phỉ nhổ, nhìn Tập Vũ trong cơn giận dữ như thiêu đốt anh đến nơi, vừa định tiến lên thì Tả Thượng Hiền đã vung tay nhắm thẳng vào mặt hắn đấm trước một bước.

“Tao nói cho mày biết, để cho mồm con mẹ nó của mày bớt dơ bẩn đi một chút!”

Tả Thượng Hiền đánh một quyền làm Lăng Kình loạng choạng lui về vài bước. Hắn nếm được mùi máu tươi nhàn nhạt trong khoang miệng, trực tiếp hướng Tả Thượng Hiền vung tay đáp trả một quyền.

Tả Thượng Hiền khó khăn lắm mới tránh được cú này, nắm lấy cánh tay Lăng Kình bắt đầu đánh vào bụng hắn.

Lăng Kình chợt cảm thấy chua xót, ôm khoang bụng lui ra vài bước. Tả Thượng Hiền nhìn hắn ánh mắt chứa đầy sự khinh miệt:

“Lăng Kình, hôm nay tao cũng nói thật, tao đã xem trọng Tập Vũ rất lâu về trước. Nhưng anh ấy kết hôn vì vậy không tính mưa tính kế tiếp cận. Mày là không biết trân trọng ra ngoài tìm người khác, vậy tại sao tao không thể ở bên anh ấy?”

Tả Thượng Hiền khoái trá nhe răng cười, nhìn Lăng Kình tiếp tục nói:

“Gần đây có phải thua lỗ rất nghiêm trọng không? Các giám đốc của Feather có ý định mở cuộc họp hội đồng quản trị trong tương lai gần, để mày có thể đưa ra một lời giải thích về những tai tiếng gần đây hay không? Rõ là mùa du lịch cao điểm nhưng lượng khách còn rất ít? Tao nói cho mày biết, mọi chuyện là tao làm. Mày khiến cho Tập Vũ thương tâm khổ sở, Tả Thượng Hiền này là nam nhân của anh ấy, nhìn rất chướng mắt, muốn thay mặt cho anh ấy ra thả ra ngụm ác khí này.”

HẾT CHƯƠNG 6*Cổ phiếu quỹ: là loại cổ phiếu được công ty cổ phần phát hành và được chính công ty phát hành mua lại bằng nguồn vốn hợp pháp.

*神采飞扬 (thần thái phi dương): là một thành ngữ

Thần thái là vẻ mặt, dáng vẻ.Phi Dương là tung bay, hứng khởi, hưng phấn.Cả cụm là vẻ mặt hưng phấn, dáng vẻ hào hứng. Biểu hiện sự vui vẻ, hào hứng.