Giữa cả một bàn tiệc rộng lớn với rất nhiều các món ăn khác nhau được bày biện, Tống Minh Tuệ lại chỉ ngồi ngẩn ngơ, đến cả một chiếc đũa từ lâu đã tuột ra khỏi tay cũng chẳng hề hay biết.
Một người thuộc ban lãnh đạo bên công ty đối tác khẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt, thăm dò hỏi cô.
“Tống tổng, cô đang cảm thấy có chỗ nào trên người mình không khỏe sao?”
“À, đâu! Tôi ổn lắm. Không sao không sao. Mọi người nói chuyện đến đâu rồi? Cứ tiếp tục đi chứ.”
Chỉ có kẻ mù mới không nhìn ra được cái phản ứng giật mình thon thót ấy của cô.
Tuy ai cũng có thể nhìn ra được sự rối bời của cô hiện tại nhưng chẳng ai dám nói gì cả, cứ thế mà nâng lên chén rượu mừng ngày hợp đồng hợp tác thành công toàn phần.
Tống Minh Tuệ vì để không làm bầu không khí vui vẻ ấy nhạt đi nên cũng cầm lấy cả một cốc rượu mạnh cụng li với mấy người khác rồi ngửa cổ uống cạn một hơi.
Thấy mọi người đã bắt đầu ngà ngà say, một cô nhân viên thuộc ban quản lí ở phía công ty kia liền cao hứng đề xuất mọi người hãy cùng nhau chơi trò “Sự thật hay thử thách”.
“Nào nào nào! Anh em ơi! Quây lại đây! Chúng ta cùng chơi một trò chơi nhé! Nếu chai rượu này xoay đúng vào người nào thì người đó phải trả lời thành thật một câu hỏi hoặc thực hiện một thử thách được đưa ra! Ai không thể trả lời hoặc thực hiện thử thách được thì sẽ bị bắt phạt uống năm li rượu mạnh!”
“Suýt-hà! Nghe kịch tính thế nhờ! Chơi luôn!”
“Chơi!”
Thế là lượt xoay đầu tiên được thực hiện, tất cả mọi người đều hồi hộp nhìn chai rượu rỗng quay tròn trên mặt bàn rồi dần dần giảm tốc lại, chĩa thẳng về phía ông tổng giám đốc bên phía công ty đối tác.
“Ối! Sao lại là tôi?”
“Ha ha ha! Giám đốc dính chưởng rồi! Giờ thì chọn đi! Sự thật hay thử thách?”
“Tôi chọn thử thách.”
“Được được được, quả là giám đốc quyết đoán của chúng ta. Tôi thách ngày bây giờ gọi điện về cho phu nhân và nói rằng ngài mới là nóc nhà chân chính!”
“Trời ơi! Nếu nói vậy thì bà ấy sẽ xẻo thịt tôi mất!”
“Giám đốc không làm được chứ gì? Đã thế thì phải uống thôi!”
Thế là năm ly rượu mạnh ngay lập tức được rót đầy ở trước mặt của tổng giám đốc kia.Ông ta nhìn mà nuốt ực xuống một ngụm nước bọt, trán toát cả mồ hôi.
Đây là loại rượu vô cùng mạnh, vừa nãy mưới chỉ uống có vài ngụm mà ông ta đã cảm thấy cả người mình lâng lâng mất cảm giác rồi. Năm cốc thế này thì chắc chắn sẽ nằm lăn xuống dưới sàn nhà mà bất tỉnh mất.
Nhưng thân là lãnh đạo cao cấp nhất của công ty, đương nhiên ông ta phải lấy le trước mặt cấp dưới của mình rồi, không thì từ nay về sau sẽ bẽ mặt đến chết mất.
Thế là ông tổng giám đốc kia liền nhắm tịt cả hai mắt lại, dứt khoát cầm từng ly rượu lên miệng, một hơi cạn sạch tới đáy.
Tất cả mọi người đều ồ lên đầy phấn khích, vỗ tay như sấm để cỏ vũ cho ông ta.
“Cạch!”. Khi cốc rượu cuối cùng được đặt cộp lên bàn, vị tổng giám đốc kia đã không thể giữ vững được thăng bằng cơ thể nữa mà lảo đảo ngồi phịch xuống dưới ghế ngồi, khuôn mặt đỏ bừng lên mơ màng.
Rượu quá mạnh! Hình phạt thật nặng quá nha!
Trò chơi tiếp tục. Sau khi nhận ra được độ nguy hiểm của hình phạt, tất cả nưhxng người tham gia trò chơi đều hồi hộp hơn hẳn, cả người bồn chồn nhìn đăm đăm xuống cái chai đang xoay vòng vòng ở giữa chiếc bàn lớn.
Tốc độ xoay của nó chậm dần chậm dần... rồi dừng lại ở trước mặt của Tống Minh Tuệ.
“Ồ, lần này tôi bị dính rồi sao?”
“Tống tổng, cô chọn sự thật hay thử thách ạ?”
“Ừm... Sự thật đi. Mọi người muốn moi gì từ tôi nào?”
Tất cả mọi người đều trầm ngâm nghĩ ngợi. Kể cả là nhân viên bên phía MasterWorld hay là bên công ty đối tác, ai cũng rất tò mò muốn được nghe những tin tức xoay quanh vị tổng giám đốc huyền huyền bí bí này.
Ai cũng biết hiện tại cô là Tống nhị tiểu thư danh giá nhà họ Tống, nhưng trong một khoảng thời gian trước đó, đến cả cái tên của cô họ cũng chưa từng nhìn thấy bao giờ, giống như nhà họ Tống bỗng nhiên xuất hiện thêm một người con gái khác vậy.
Tống Minh Tuệ tài giỏi, quyến rũ và tính cách có phần hơi quái gở, nhưng tuyệt nhiên không phải là người xấu. Cô rất đẹp, ai cũng công nhận, còn cô đẹp như thế nào sao?
Tống Minh Tuệ xinh đẹp và hấp dẫn trong mắt của mọi người là bởi vì cô quá bí ẩn. Cô khiến cho người ta có cảm giác rằng mình hiểu cô nhưng rồi lại chẳng hiểu cái gì cả.
Họ tò mò về đời sống của cô.
“Tống tổng, cô đã có đối tượng nào để yêu chưa?”
Một cô gái đã nhanh chóng cất tiếng, nói ra câu hỏi mà bất cứ ai cũng đều đang vô cùng tò mò.
Đúng rồi! Chính là câu hỏi đó!
Phản ứng của Tống Minh Tuệ là thoáng sững người lại, đôi mắt mở lớn rồi lại khép hờ vào với nhau.