Cuối Cùng Anh Cũng Tìm Thấy Em

Chương 30: Ánh trăng tình yêu



Từ sau khi đưa cô về nhà an toàn, anh mới trút bỏ hơi thở nặng nề của mình, làm anh sợ chết rồi. Anh thề là sau đêm hôm nay anh sẽ khiến cho tên già Hàn Tôn Đông đó sống không bằng chết, dám động vào người phụ nữ của anh à.

- Anh đừng lo nữa, giờ tôi đi tắm qua nước lạnh là sẽ tỉnh táo ngay. À mà anh tránh xa tôi ra đi, tôi không biết là tôi sẽ làm gì nếu anh còn ở gần tôi đâu. Từ lúc trên xe đến giờ tôi đang nhịn đấy.

- "..." em có thể giải tỏa lên cơ thể anh mà

Cô tắm sạch sẽ xong liền đi ra ngoài, thấy anh đang ngồi trên giường cùng với một cốc nước trên từ đầu giường. Nhưng...cô không hề có ý định sẽ ở lại đây tối nay

- Tôi nghĩ tôi nên về thôi. Cảm ơn anh rất nhiều chuyện tối hôm nay, khi nào đó tôi sẽ mời anh một bữa cơm

Cô vừa nói xong thì gập lưng xuống 90 độ để bày tỏ thành ý cảm ơn. Cô liền đi ra cửa phòng thì rầm một tiếng, anh không biết đã từ lúc nào đã đứng trước mặt cô đóng cánh cửa lại

- Anh muốn gì đây Mạc thiếu? _ cô thờ ơ hỏi anh

Trời ạ! Giờ cô còn kêu anh là " Mạc thiếu " rồi cơ đấy? Nhìn thái độ của cô mà anh ngày càng bức bối không biết nên làm thế nào. Rốt cuộc anh đã làm gì sai mà lại khiến cô xã cách anh thế này?

- Hôm nay em ở lại đây đi, cũng muộn rồi

Cô nghe xong liền bật cười. Cô ấy cười cái gì chứ?

- Thôi, vậy làm phiền Mạc thiếu quá. Nhỡ đâu tối nay có ai đó đến đây, tôi không muốn trở thành " bóng đèn " mà cản trở chuyện tốt của anh đâu

Anh nghe xong mà không hiểu cô đang nói gì. Chuyện tốt gì chứ?

- Rốt cuộc là anh đã làm sai điều gì mà khiến em ghét anh thế này? Hay là do tối hôm đó anh đã hành xử có lỗi với em? Hạ Linh, anh thực lòng xin lỗi, tối hôm đó anh không kiềm chế được cảm xúc của mình, anh hứa lần sau sẽ không có chuyện như thế xảy ra nữa

Cô càng ngày càng thấy khó hiểu về anh rồi. Anh xin lỗi cô làm gì trong khi cô chỉ là một người thay thế?

- Đó chỉ là một phần nhỏ mà thôi, tôi thực sự không muốn thành tiểu tam đâu, tôi là người ăn ở tích đức. Vậy nên tối nay tôi nghĩ tôi không nên ở đây

Tiểu tam? Cô hiểu lầm gì anh rồi sao?

- Hạ Linh, em có lẽ đang hiểu nhầm anh một số chuyện rồi. Những điều em vừa nói...anh thực sự không hiểu gì cả

Ở trên thương trường anh luôn bày bộ mặt lạnh băng của mình ra, rất kiệm lời. Nhưng hôm nay ở trước mặt cô, anh Mạc Thiếu Quân lại có thể ấp úng bối rối, giải thích nhiều như vậy

- Hiểu lầm gì chứ? Anh ở trước mặt tôi thì bày ra vẻ quan tâm các thứ, hôm đó chính mắt tôi đã nhìn thấy anh cùng với một cô gái ngồi trong quán cafe cười nói vui vẻ mà

Ra là như vậy. Giờ anh hiểu tại sao cô lại tránh mặt anh rồi.

- Hạ Linh, em nhầm rồi. Đó chỉ là người mà mẹ anh đã sắp xếp cho anh xem mặt mà thôi. Hôm đó anh ở đấy là để giải thích rõ ràng với cô ta, rằng...anh đã có vợ rồi

Cô đang trong trạng thái cực kì tức giận với thái độ của anh, nghe xong câu nói đó, cô trợn tròn cả mắt lên vì ngạc nhiên. Cô nghe nhầm rồi à?

- Anh nói cái gì cơ? Vậy có nghĩa là anh không có người khác, hôm đó chỉ là tôi hiểu lầm thôi sao?

Anh phì cười trước phản ứng đáng yêu của cô

- Em...ghen đấy à?

Cô đang ngưởng cổ lên mà hỏi anh thì đỏ hết cả mặt vì câu hỏi " lạc đề " của anh

- Tôi...tôi...

Anh vốn chỉ hỏi đùa cô thôi, nhưng nhìn thấy cô ấp úng thì anh lại có chút hi vọng là cô đang ghen thật

- Em ghen thật sao?

- Ừ đấy, tôi ghen đấy thì sao? Là vợ trên danh nghĩa của anh thì tôi cũng phải có những cảm xúc của một người vợ chứ, ghen cũng chỉ là một trong những cảm xúc đó thôi

Cô vừa dẩu môi lên giải thích xong thì anh liền ôm cô thật chặt

- Này! Anh làm gì thế?

Cô toan đẩy anh ra, nhưng anh ghì lại

- Cho anh ôm em một chút thôi, được không?

Cô liền ngừng động tác, buông hai tay xuống. Cô cũng muốn vòng tay ra ôm lấy anh, nhưng...cô không dám

Ánh trăng sáng ngoài cửa sổ chiếu vào, hai bóng người dài đang ôm nhau cứ thế để đêm hỗn loạn này trôi qua một cách bình yên và hạnh phúc nhất.