Mỗi ngày dậy sớm đi làm nhân viên cafe, ở thành phố nhộn nhịp kia mỗi sáng thức dậy đều có người bên cạnh thối húc nhưng giờ đây Mỹ Lệ cảm thấy thật nhẹ nhàng giản dị “ Thật tốt "
Công việc mới này rất tốt, ngày ngày làm phục vụ. Chủ quán là một chàng trai trẻ, lần trước cô hỏi vậy chàng trai có hơi bất ngờ. Đến khi xem được thông tin của cô anh ta rất sốc “ Cô chính là Mỹ Lệ ”
“ Anh biết tôi sao? ” Mỹ Lệ ngạc nhiên
“ Cũng không hẳn, tôi chỉ nghe được vài tin tức về cô trên mạng ”
“ Nếu tôi đoán không nhầm chắc là mấy tin không hay về tôi ”
Anh ta không nói gì nữa “ Chào cô tôi là Lục Minh ”
…..
Vậy là cô thành công trở thành nhân viên của chàng trai Lục Minh này, ngày ngày đến làm việc hết giờ làm Mỹ Lệ tiện đường đi bộ ra mấy cửa hàng cây cảnh mua một ít về trồng cho ngôi nhà nhìn đỡ cô quạnh.
Tối về nhà làm mấy món ăn nhẹ, dọn dẹp một chút rồi làm vệ sinh cá nhân và đi ngủ. Trước đây khi còn làm nghệ sĩ chị Thanh cũng giúp cô có thêm mấy khoản thu nhập, số tiền lãi vẫn sẽ được gửi về hàng tháng vào tài khoản.
Đang nằm suy nghĩ linh tinh nghe thấy tiếng điện thoại “ Bảo bối em dạo này sao rồi ” đầu dây bên kia là chị Thanh
“ Em rất ổn, dạo này cũng không có chuyện gì xảy ra đấy chứ ”
Chị Thanh hơi ngập ngừng “ Ông Lý đang lên kế hoạch để về nước, mọi chuyện ở dây vẫn ngày càng rối. Thêm chuyện trước lúc đi em còn tung thêm mấy tấm ảnh đó lên ông ta cũng bị trì hoãn một thời gian ”
“ Vâng, lúc ông ta về được nước em đã không còn tồn tại trên thành phố đó nữa, sẽ là Mỹ Lệ một cô gái nông thôn quê mùa ”
“ Em đi làm công việc đấy thật sao? ”
“ Vâng ”
Hai người nói chuyện cả đêm
…..
Mới đây cô đã về quê được một tháng rồi, mọi chuyện trên thành phố cũng dần nguôi đi. Ở quê cũng không có mấy người biết cô là ai vì họ không quan tâm lắm.
Nhưng rồi chuyện gì đến cũng phải đến, hôm nay có một vị khách nam đến quán gọi cafe anh ta quan sát cô một hồi lâu. Cô vừa bưng được cốc cafe ra bàn anh ta bắt đầu có ý định xấu với cô anh ta kéo tay cô.
Mỹ Lệ cố gắng kéo tay lại khiến cốc cafe đổ vào người anh ta, cốc cafe nóng làm anh ta đứng bật dậy. “ Cô làm cái gì vậy? ”
Anh ta đẩy cô ra lực cánh tay mạnh khiến cô đứng loạng choạng không vững mà ngã, chiếc cốc vì thế mà bị rơi vỡ ra sàn, Lục Minh đi qua liền thấy vậy đỡ cô vào lòng theo đà nên bị ngã xuống đất tay va vào mảnh cốc vỡ.
“ Lục Minh anh không sao chứ ”
Cánh tay bị mảnh vỡ đâm vào bắt đầu chảy máu nhưng Lục Minh lại đưa tay còn lại bảo vệ cô trước người đàn ông kia “ Tôi không sao ”
“ Cậu là ai? ”
“ Tôi là chủ quán anh có chuyện gì sao? ”
“ Cậu xem lại nhân viên cậu đi làm ăn kiểu gì mà đổ hết cốc cafe nóng vào người tôi giờ cậu tính sao? ”
Mỹ Lệ liền nói “ Chính ông định sàm sỡ tôi, tôi làm vậy là phản kháng ”
Người đàn ông gân cổ phản bác lại những lời cô nói “ Cô nói bậy bằng chứng không có đừng có ngậm máu phun người ”
Lục Minh cắt ngang cuộc cãi nhau giữa người đàn ông đó và Mỹ Lệ, “ Mỹ Lệ đi kiểm tra camera? ”
“ Nhớ báo cảnh sát ” giọng nói ngày càng cứng hơn khiến người đàn ông trước mặt bắt đầu đổ mồ hôi.
“ Không phải chứ chỉ là chuyện nhỏ có cần làm lớn vậy không? ” người đàn ông hạ giọng
“ Được chuyện nhỏ không tính toán, bên tôi sẽ lo chi phí tiền giặt chiếc quần kia còn đâu ông xin lỗi nhân viên tôi ”
Người đàn ông không làm gì được vì đang bị nắm thóp “ Cho tôi xin lỗi cô”
Mỹ Lệ chỉ gật đầu nhẹ, ông ta liền chạy nhanh ra ngoài. “ Lục Minh anh không sao chứ, mau lại đây tôi băng vết thương lại cho ”
“ Không sao không đáng ngại ”
Mỹ Lệ vẫn cứ nắm tay Lục Minh dẫn vào trong băng bó vết thương “ Anh chịu khó chút, sẽ đau đấy ”
Thuốc sát trùng vừa đi qua vết cắt giọng nói Lục Minh bị líu lại “ Cô … cô … kh… ông… sao chứ! ” giọng nói lắp bắp vì bị thuốc sát trùng làm cho đau
Dáng vẻ của anh ta thật sự rất buồn cười, cô bỗng cười nhẹ “ Ấy cô cười rồi ” Lục Minh vui vẻ nói
“ Kì lạ lắm sao? ” Mỹ Lệ thắc mắc
“ Từ lúc cô làm ở đây chưa thấy cô cười bao giờ gương mặt lúc nào cũng ảm đạm còn có chút đượm buồn ”
“ Ồ ”
…..
Chiều đến dọn xong quán Lục Minh nhất quyết đưa cô về nhà “ Thôi để tôi đưa cô về nhà, cô đi bộ về vậy tôi thấy không an toàn ”
“ Không sao đâu tôi vẫn đi như vậy thường ngày đều không sao hết ”
“ Để tôi đưa cô về đi, nếu cô sợ tôi sẽ làm gì cô thì có thể đi bộ cũng được tôi sẽ đi cách cô xa chút ”
“ Không phải chuyện đó, chỉ là …… Thôi được vậy cảm ơn anh ”
Đóng cửa hàng, Lục Minh đi cùng Mỹ Lệ về nhà trên đường đi khung cảnh thật thơ mộng. Chiều hoàng hôn là đẹp nhất nhìn mặt trời từ từ lặn xuống, không khí hai người có chút căng thẳng “ Cô là người ở đây sao? ” Lục Minh đành bắt chuyện
“ Đúng vậy, quê tôi ở đây ”
“ Vậy trước đây cô làm gì? Tôi đến đây cũng phải được ba năm rồi mới gặp cô gần đây ” Lục Minh vui vẻ hỏi thăm
“ Tôi cũng giống bao bạn trẻ khác rời quê nhà lên thành phố kiếm tiền, giờ thì về với người thân dưới này ”
“ Ừ ”
Kết thúc cuộc nói chuyện đã đến trước cửa nhà Mỹ Lệ, “ Cảm ơn anh đã đưa tôi về, tôi xin phép vào”
“ Được mai gặp lại ”
Mỹ Lệ không nghĩ ngợi nhiều đi vào nhà mà không biết rằng chàng trai kia nhìn ngắm cô đi vào nhà bật đèn một hồi lâu mới quay lưng đi.
Dạo gần đây cô cũng ít khi mơ về những chuyện trước đây, trong lòng cũng thấy nhẹ nhõm hơn hẳn. Mai là ngày nghỉ Mỹ Lệ chuẩn bị một số thứ để mai ăn và chăm sóc cây cối trong vườn.
Sáng sớm dậy chuẩn bị đồ đạc, mang chiếc xe điện cũ ra sửa. Ngồi chờ sửa xe Lục Minh nhìn thấy cô liền gọi “ Mỹ Lệ là cô sao? ”
“ Lục Minh anh làm gì ở đâu vậy ”
“ Tôi mang xe ra sửa, cô cũng vậy à ”
Mỹ Lệ gật đầu, xe sửa xong cô liền ngồi lên định đi về “ Tối nay tôi ăn nướng có mỗi một mình anh có muốn ăn cùng không, coi như cảm rơm chuyện hôm qua anh giúp tôi ”
“ Được vậy tối gặp ”
Bất giác khi nghe thấy lời đồng ý của Lục Minh trong thâm tâm cô lại vui như vậy, suốt đoạn đường về nhà cô không ngừng cười tủm tỉm một mình.