Trương Tấn Phong ấn điếu thuốc xuống bàn ở đầu giường, vẻ mặt lạnh lùng: “Sao, tôi hẹn hò với vợ tôi, còn cần phải chơi một trận lớn như vậy à?”
“Không không không!” Người đàn ông hói đầu xua tay, sau đó trừng đám phóng viên: “Chụp cái gì! Cút!”
“Nếu đống ảnh bị truyền ra ngoài dù chỉ một tấm, thì các người cũng biết tính khí của tôi rồi đấy” Trương Tấn Phong nhàn nhạt nói.
Không có scandal lớn mà họ mong muốn, lại còn đắc tội với Trương Tấn Phong, hiện tại đám phóng viên này hận không thể cứ cúi đầu mà chạy đi, ai cũng đều biết thủ đoạn của nhà họ Trương, bọn họ ghét nhất người khác dòm ngó chuyện nhà bọn họ, một khi bị bắt nhất định sẽ chết chắc.
“Từ từ, tôi có thể cho các người một chút tin tức” Trong mắt Trương Tấn Phong hiện lên ý cười: “Tôi nhìn thấy Hạ Ngọc Hà vào phòng của Lê Thành Danh”
Gần như ngay sau khi Trương Tấn Phong nói xong, đám phóng viên ào ra ngoài Người đàn ông hói thở hổn hển chạy theo sau, lần này thật sự bị dọa: “Không được chụp!”
Võ Hạ Uyên nghe thấy vậy cũng ngạc nhiên, tại sao Lê Thành Danh cũng bị lôi vào?
Lễ nào….
“Vợ, em thật thông minh” Thấy biểu hiện của Võ Hạ Uyên, Trương Tấn Phong trầm giọng nói: “Bữa tiệc hôm nay rất quan trọng với một số người, sau này có thể nổi tiếng được không, còn tùy thuộc vào ai là người nâng đỡ, anh biết những quy tắc này của bọn họ, nhưng không ngờ rằng bọn họ dám ra tay với anh.”
“Ai?” Võ Hạ Uyên hỏi.
“Tất cả” Trương Tấn Phong tổng kết: “Có lẽ ai cũng có phần, đều muốn anh nâng đỡ Hạ Ngọc Hà nổi tiếng”
Anh dừng lại một chút: “Còn về phần Lê Thành Danh, có lẽ cũng vui mừng khi nhìn thấy thành quả, hy vọng cuộc sống của anh xảy ra chuyện.”
“Anh ta cũng tham gia?”
“Ai biết được” Trương Tấn Phong mơ hồ nói, cố ý để Võ Hạ Uyên suy nghĩ: “Đứng dậy, chúng ta đi xem một chút.”
Hai người mặc quần áo ra khỏi phòng, đúng lúc nhìn thấy Hạ Ngọc Hà bị một đám phóng viên vây quanh, trên người cô ta quấn một chiếc chăn, có lẽ bên trong không mặc quần áo, cô ta khóc nức nở trước ống kính, không lâu sau, Lê Thành Danh từ trong phòng đi ra, trong phút chốc đám người ào ào lên.
Trên mặt Lê Thành Danh không hề có ý cười, khi anh ta định đi xuống cầu thang, thì nhìn thấy Trương Tấn Phong và Võ Hạ Uyên đang đứng một bên.
Trương Tấn Phong đã sớm chuẩn bị, anh lịch sự gật đầu với Lê Thành Danh, vẻ mặt đắc thắng.
Võ Hạ Uyên yên lặng, Lê Thành Danh cũng tham gia, trong lòng cô có chút chán ghét.
“Làm sao mà anh thoát được vậy?” Võ Hạ Uyên nhỏ tiếng hỏi.
“Tuy là anh không ngờ rằng bọn họ bỏ thuốc, nhưng cũng cảm thấy có gì đó không đúng, nên anh bảo Phùng Bảo Đạt gọi em đến, chỉ cần em xuất hiện, mọi chuyện sẽ trở nên rất đơn giản, bà Trương đang ở đây ai dám đưa phụ nữ đến cho anh, vậy không gọi là bắt gian, gọi là bao trai” Trương Tấn Phong chỉ cần dăm ba câu đã nói rõ ràng.
Nghĩ lại lúc Trương Tấn Phong vừa vào phòng, bộ dạng toàn thân không thoải mái, ‘Võ Hạ Uyên không nhịn được nắm tay anh: “Sau này ít đến mấy chỗ hội họp như này thôi”
“Tất nhiên Tâm trạng Trương Tấn Phong đang rất tốt, dẫn Võ Hạ Uyên xuống dưới Bữa tiệc trong đại sảnh vẫn còn tiếp tục, nhìn thấy Trương Tấn Phong mọi người mang rượu đi đến, lại nhìn thấy Võ Hạ Uyên bên cạnh Trương Tấn Phong, tất cả đều lộ ra vẻ thâm thúy khó lường, Trong đám đông có một người phụ nữ mặc chiếc váy dài màu xanh nước biển đi ra, trông rất cô độc, lông mày và mắt như được phủ lên một lớp băng giá, Võ Hạ Uyên nhận ra đây là một ngôi sao nữ nổi tiếng, được gọi là “Nữ hoàng băng giá”, tên Lý Dư Nhiên.
Lý Dư Nhiên không thận trọng như người bên cạnh, cô ta bước tới, cười nhẹ với Trương Tấn Phong: “Tổng giám đốc Trương, đây là…
Cô người tình mới của anh?”
Không nói tới việc Võ Hạ Uyên có phải hay không, chỉ riêng ba từ “người tình mới” đã khiến Võ Hạ Uyên thấy khó chịu, sau đó bình tĩnh lại: “Xin lỗi, tôi là vợ anh ấy”
Lý Dư Nhiên ngạc nhiên, vẻ mặt không ngờ tới.
*Ây da, hóa ra đây là bà Trương, thật làm người khác ngạc nhiên! Ngồi cùng nhau nhé?” Có người nịnh nọt.
Trương Tấn Phong xua tay: “Thôi, vợ tôi đến đón tôi về, mọi người tiếp tục đi”
Lý Dư Nhiên cười nói: “Không ngờ tổng giám đốc Trương lại là một người sợ vợ?”
Người bình thường không dám nói như vậy với Trương Tấn Phong, Võ Hạ Uyên không nhịn được nhìn Lý Dư Nhiên.
Nhưng Trương Tấn Phong không quan tâm đến Lý Dư Nhiên, anh đã quen với việc phớt lờ người khác, đưa Võ Hạ Uyên rời khỏi tiệc rượu.
Đêm hôm đó, chuyện của Hạ Ngọc Hà và Lê Thành Danh gần như phủ khắp trên mạng, mấy năm nay Hạ Ngọc Hà không nổi cũng không chìm, công ty cũng rất nóng lòng, mặc dù lần này việc ra tay với Trương Tấn Phong thất bại, nhưng Lê Thành Danh cũng rất tốt, cho nên hai người họ bị trói lấy nhau trong hai ngày, thường xuyên được tìm kiếm, trong lúc này Lê Thành Danh bị chụp lén mấy lần, vẻ mặt rất khó chịu.
Lê Thành Danh cũng không đến quán cà phê nữa, có lẽ chuyện của Hạ Ngọc Hà khiến anh ta sứt đầu mẻ trán.
Nhưng cho dù phía Hạ Ngọc Hà có ầm lên đến cỡ nào, nhà họ Lê cũng đều không chấp nhận, Lê Kiến Quốc thậm chí còn trả lời phỏng vấn rằng: “Sao người phụ nữ đó lại ở trên giường con trai tôi? Bọn nó đã phát sinh quan hệ gì chưa?”
Quả thật, tối hôm đó khi phóng viên ập vào phòng, Lê Thành Danh ăn mặc chỉnh tê ngồi ở phòng khách, Hạ Ngọc Hà ở trên giường của anh ta, lúc nhìn thấy Hạ Ngọc Hà, Lê Thành Danh cũng rất kinh ngạc.
Cuối cùng Lê Kiến Quốc nói: “Loại phụ nữ này, đừng nghĩ bước vào nhà họ Lê chúng tôi”
Cho dù bên phía Hạ Ngọc Hà có la hét thế nào, nhà họ Lê cũng không phản ứng lại Mà trong những loại tình huống như này, phụ nữ luôn luôn bị chỉ trích hơn đàn ông, không lâu sau tin tức Hạ Ngọc Hà được bao nuôi bị lộ ra.
Võ Hạ Uyên theo dõi toàn bộ câu chuyện, lần đầu tiên cô thấy được hai từ “độc ác” trên người Lê Thành Danh, không hề để ý đến danh tiếng của người phụ nữ kia, mà trực tiếp đổ cho cô ta một xô nước bẩn.
Đồng thời, Trương Tấn Phong nói với Võ Hạ Uyên, nên ngừng việc kinh doanh quán cà phê, anh luôn lo lắng rằng những chuyện này sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của Võ Hạ Uyên Những điều này Võ Hạ Uyên đều đã nghĩ tới, không chỉ giới truyền thông, còn có Lê Thành Danh, hiện tại anh ta đã trở thành chủ đề của các tay săn ảnh, nếu anh ta có suy nghĩ muốn tới quán cà phê một chuyến, bọn họ sẽ bị chụp chung vào, lại bị những người có ý xấu lợi dụng, lúc đấy làm sao có thể giải thích rõ ràng được?
Cuối cùng cô chuyển nhượng quán cà phê cho Trương Viên, Trương Viên không đủ tiên, Võ Hạ Uyên nói rằng đợi bao giờ đủ tiền thì trả cô, cô rất thích cô gái Trương Viên này, chân thành lương thiện, là người trung thực.
Võ Hạ Uyên tin tưởng cô ấy, đương nhiên Trương Viên rất biết ơn Võ Hạ Uyên.
Võ Hạ Uyên tìm được một công việc phiên dịch tiếng Đức tại công ty phiên dịch, gần công ty Phong Thiên.
Võ Hạ Uyên không hối hận khi làm những việc này, cô là vợ của Trương Tấn Phong, luôn phải đặt lợi ích của gia đình lên hàng đầu, đây là lời mà bố Trương đã dạy cô.
Hôm nay Võ Hạ Uyên lái xe đến công ty, ai biết được đường cao tốc đột nhiên tắc đường, cô lo lắng nhìn đồng hồ, đúng vào lúc này, một tiếng “rầm” vang lên, Võ Hạ Uyên \y người ra, bên tai vang lên một tiếng kéo dài, cô ngẩng đầu lên, thấy chiếc xe phía trước đang bốc cháy.
Có người đang đập cửa kính xe cô, lúc này Võ Hạ Uyên mới phản ứng lại, mở cửa xe xông ra ngoài Các phương tiện lần lượt bị nổ tung, đám đông lao xuống đường cao tốc, Võ Hạ Uyên cũng lao theo.
Cô nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ, vô thức quay đầu lại, thấy một bé gái đang ngồi xổm một góc, bị mọi người chen chúc, mọi người đều không để ý đến bé gái, chỉ lo cho bản thân.
Võ Hạ Uyên cắn răng, từ từ tiến lại gần bé gái.