Ngày diễn ra buổi lễ hấp hôn cũng đến, Thẩm Nhất Đang vốn không định đi nhưng cô buộc phải có mặt tại đó, buổi lễ diễn ra vô cùng náo nhiệt với sự góp mặt của rất nhiều người nổi tiếng, cứ như là một cái đám cưới luôn vậy, Thẩm Nhất Đang đến một mình mà không có Lịch Bắc Dạ vì anh bận công việc gì đó, cô cũng không cần có mặt anh dù sao đến đây cũng chỉ một lúc rồi quay về.
Hôm nay Thẩm Nhất Đang chỉ diện trên người bộ váy rời màu trắng họa tiết đơn giản, vì một buổi lễ hấp hôn của người đàn bà đó ăn diện lộng lẫy cũng chẳng làm được gì, cô tìm đến chỗ ngồi khuất người một chút lướt điện thoại để giết thời gian, lúc này Lục Kỳ có vẻ đã nhìn thấy cô trên tay cầm ly rượu đi tới.
“Chị đến rồi, hôm nay chị thấy thế nào ba mẹ có phải rất hạnh phúc không?”
Thẩm Nhất Đang lườm Lục Kỳ dường như muốn ăn tươi nuốt sống cô ta, cô ngoắt người quay lưng lại với Lục Kỳ không hề tỏ ra chút tôn trọng gì đối với cô ta, Lục Kỳ nắm chặt ly rượu trên tay sau đó đi tới trước mặt Thẩm Nhất Đang.
“không biết chào hỏi nhau một câu sao? vô tình quá vậy?”
Thẩm Nhất Đang đứng dậy mỉm cười một cách gượng gạo với Lục Kỳ sau đó sắc mặt biến đổi nhanh 360 độ quay trở về nét mặt lạnh lùng của mình.
“Chào nhé, được chưa?”
Chào cho có lệ xong rồi quay lưng rời đi ngay lập tức Lục Kỳ đưa tay ra kéo cô lại rồi định dùng ly rượu hất vào người cô chẳng may bị Thẩm Nhất Đang nhanh tay hơn cô lật ngược tình thế làm ly rượu đổ thẳng vào mặt của Lục Kỳ, Thẩm Nhất Đang khoái chí nhếch môi cười đểu.
“Cô chẳng qua cũng chỉ là con tép riu mà đòi chơi tôi sao?”
“Cô.”
Lục Kỳ tức giận đưa tay đập vỡ ly rượu để mảnh vỡ nhọn sắc bén dí về phía Thẩm Nhất Đang, tiếng ẩu đả của hai người làm thu hút sự chú ý của dàn khách mời ngày hôm nay lẫn hai nhân vật chính đứng trên bục kia, Lục diễm và Thẩm Hứa thấy không ổn liền nhanh chóng đến giải quyết vụ việc của hai người.
“Định giết tôi sao? nếu cô làm được thì ra tay đi!”
Thẩm Nhất Đang nói khích một câu, nếu làm được thì Thẩm Nhất Đang đã chết từ lâu rồi làm gì còn toàn mạng mà đứng đây để chơi đùa với cô ta, lúc Lục Kỳ định ném chiếc ly về phía cô thì Lục Diễm từ phía sau giữ chặt tay của Lục Kỳ lại dùng ánh mắt ra hiệu cho cô không được hành động lộ liễu như vậy, còn Thẩm Nhất Đang vẫn nghênh ngang khoanh tay vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
“Nhất Đang...!con thứ lỗi cho con bé, mẹ thay mặt nó xin lỗi con, con đến là vui rồi mau đến đây nào.”
Lục Diễm đi tới ôm lấy Thẩm Nhất Đang giọng nói ngọt ngào, cô cứng đờ như khúc củi vẫn giữ nguyên tư thế của mình hai mắt trừng lớn lườm bà ta một cái, Thẩm Hứa cũng đi tới xoa đầu Thẩm Nhất Đang để xoa dịu cô.
“Ngoan đừng giận nhé con.”
Thẩm Nhất Đang hít một hơi thật sâu rồi đẩy khẽ Lục Diễm ra, ánh mắt vẫn giữ nguyên trên người của Lục Diễm một cách chán ghét, cô đi tới cầm ly rượu lên nâng ly.
“Uống một ly chúc mừng hai người, chúc mãi mãi hạnh phúc, con còn bận việc con phải về sớm.”
Thẩm Hứa cùng Lục Diễm nâng ly cả ba cùng cụng ly một cái sau đó Thẩm Nhất Đang không biết vô ý hay cố tình mà ly rượu đột nhiên rơi xuống làm ướt đẫm váy của Lục Diễm, cô tỏ vẻ lo lắng lấy khăn giấy lau giúp cho Lục Diễm lúc lướt ngang qua mặt của bà ta cô đã nở một nụ cười bí hiểm khiến Lục Diễm tức giận, đây rõ ràng là do cô cố ý làm.
“Con xin lỗi, con sơ ý quá, không còn gì nữa thì con về đây.”
Thẩm Hứa cũng chứng kiến được cảnh cô làm đổ ly rượu lên người của Lục Diễm mà vẫn tỏ vẻ ngây thơ vô số tội, ông tức giận thay đi tới kéo cô lại trách vấn.
“Con cố tình?”
Thẩm Nhất Đang chớp đôi mắt long lanh ngây ngô hỏi ngược lại.
“Ba nói gì vậy? chẳng phải con đã xin lỗi rồi sao?”
“Ba thấy con cố ý, còn bày ra vẻ mặt đó ư?”
Thẩm Nhất Đang liền lật mặt cười lạnh đáp.
“Thì sao? cố ý phá đám đấy, được không?”
Đột nhiên Thẩm Hứa không nhịn được mà tát vào mặt Thẩm Nhất Đang một cái trước mặt dàn khách mời, ai cũng há hốc ngạc nhiên khi chứng kiến cảnh tượng này, Lục Kỳ vô cũng thỏa mãn đi tới cố tình hất vai của Thẩm Nhất Đang một cái, lửa giận dường như đã lên tới đỉnh điểm cô đã cố kìm con thú trong người lại nhưng đám người này thi nhau chọc giận cô, Thẩm Nhất Đang tức giận cầm lấy khăn trải bàn liên tục giật xuống, các món ăn trên bàn thi nhau mà rơi vương vãi trên sàn, cô điên cuồng ném loạn xạ tất cả mọi thứ, tự bản thân phá hỏng buổi hấp hôn của ba mình và người đàn bà kia.
Cô cầm lấy chai rượu liên tục sốc nó lên đợi đến lúc rồi mở nắp ra, rượu phun thẳng hất mạnh vào người của Lục Diễm và Lục Kỳ.
“Hấp hôn vui vẻ nhé, từ nay đừng mời tôi đến những nơi thế này không khéo lại tan hoang nữa đấy.”
“Nhất Đang, con đứng lại mau xin lỗi mọi người ở đây mau lên!”
Thẩm Hứa tức giận quát lớn, cô không để tâm đến cứ thế mà mạnh mẽ rời khỏi đó.
“Con mà rời đi thì đừng bao giờ nhận ta là ba nữa, coi như Thẩm Hứa này không có đứa con như vậy.”
Thẩm Nhất Đang đi được vài bước nghe được câu nói đó, cô liền dừng chân lại quay đầu về phía Thẩm Hứa với ánh mắt hình viên đạn quát lớn.
“Vậy thì tôi cũng xem như chưa từng có người ba như ông, tạm biệt không hẹn ngày gặp lại, tôi chính thức tự do!”.