Cưới Trước Yêu Sau: Mặc Thiếu Sủng Vợ Thành Nghiện

Chương 452



Chương 452:

 

“Anh không có nghịch, anh đang hôn vợ anh, em ngủ tiếp đi, không cần để ý đến anh.”

 

Mặc Tu Trần nói năng hùng hồn có lý lẽ, còn đưa tay che mắt cô để cô tiếp tục ngủ, Ôn Nhiên buồn cười lấy tay anh ra, chu cái miệng nhỏ nhắn: “Anh như thế này thì làm sao em ngủ được? Anh về sớm mà sao không nói với em một tiếng thế?”

 

“Không ngủ được thì tốt, chúng ta làm máy chuyện nên làm, lát nữa sẽ nói cho em biết!” Mặc Tu Trần nói xong, cúi đầu trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô…

 

Ngày thứ năm Mặc Tu Trần trở về, công ty mở cuộc họp thường niên.

 

Đối với nhiều người mà nói, sự náo nhiệt của cuộc họp thường niên khiến Ôn Nhiên gần như kiệt sức, từ sáng đến tối không có chút thời gian nghỉ ngơi.

 

Ngay cả bữa trưa cũng vội vội vàng vàng ăn xong.

 

Buổi tối còn phải mặc trang phục lộng lẫy đến tham dự, đứng bên cạnh Mặc Tu Trần, tiếp nhận các loại ngưỡng mộ, ánh mắt bàn tán nghị luận, trong các cuộc họp thường niên trước đây, cô chỉ có nhiệm vụ ăn và chơi, hôm nay cô thật sự có ý định trốn vào hang.

 

Mặc Tu Trần thỉnh thoảng lại hỏi han: “Nhiên Nhiên, em mệt không?”

 

“Nhiên Nhiên, em đói không?”

 

Nhìn thấy anh thành thạo ứng đối với đủ loại người, trong lòng cô vô cùng tự hào, lại tự nhủ với bản thân kiên trì thêm một chút nữa, đi cùng anh đến cuối cùng.

 

“Nhiên Nhiên, nếu mệt quá thì em lên phòng nghỉ trên lầu nghỉ ngơi đi.”

 

Mặc Tu Trần lợi dụng khoảng trống sếp của một công ty nào đó đang xoay người nói chuyện với người khác, cúi đầu nói nhỏ với Ôn Nhiên bên cạnh, anh biết hôm nay cô phải bận rộn từ sáng đến tối, nhát định đã mệt lả.

 

“Không sao, em có thể kiên trì.”

 

Ôn Nhiên dịu dàng cười với anh, vừa dứt lời thì có người đi tới chào hỏi: “Sếp Mặc, xin chúc mừng…”

 

Mặc Tu Trần nâng cốc với đối phương, nói mấy câu khách sáo liền nghe đối phương kiêu ngạo nói: “Ban đầu tôi đề cử Trình Giai ra nước ngoài huấn luyện đúng là không nhìn nhằm người, sếp Mặc, lần này Trình Giai vì tập đoàn kiếm được khách hàng lớn như thế, đóng góp vô cùng quan trọng vào việc mở rộng thị trường phát triển ở Châu u của tập đoàn chúng ta. Chờ bọn họ quay lại anh nhất định phải thưởng hậu hĩnh đấy.”

 

Người này là một trong những giám đốc đã đề cử Trình Giai ra nước ngoài huấn luyện, anh ta thực sự rất vui mừng, thực ra không phải vì Trình Giai kiếm tiền cho công ty mà là thời gian ba tháng đã trôi qua một nửa, Trình Giai sắp trở về.

 

Đến lúc đó, anh ta lại có thể thưởng thức mùi vị của Trình Giai, người phụ nữ kia khiến anh ta không thể nào quên.

 

“Nhiên Nhiên.”

 

Sau lưng có người gọi tên, Ôn Nhiên quay đầu nhìn thì thấy là Bạch Tiểu Tiểu được Thẩm Ngọc Đình đầy xe, bên cạnh còn có Cố Khải đi theo.

 

Cô nói một câu với Mặc Tu Trần rồi xoay người đi tìm Bạch Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, anh Cố, sao mọi người lại đến đây?”

 

Cuộc họp thường niên của tập đoàn MS thường mời rất nhiều người, vốn dĩ Ôn Nhiên muốn Bạch Tiểu Tiểu cũng tới chơi, nhưng nghĩ hôm nay cô rất bận, sợ không có ai chăm sóc nên cô mới không gọi cô ấy đến.

 

“Là chị dẫn cô Bạch đến đây, cô ấy ở một mình trong phòng buồn chán đến hoảng, lại nghĩ có ông Bạch và bà Bạch cũng ở đây nên chỉ liền tự ý dẫn cô ấy theo.”

 

Thẩm Ngọc Đình mỉm cười giải thích, kể từ sự việc lần trước, cô ấy chưa từng gặp lại Mặc Tu Trần, một là vì hơi lúng túng, hai là không có cơ hội.

 

Hôm nay tranh thủ cuộc họp thường niên của công ty bọn họ, tình cờ cô ấy lại đang rảnh rỗi nên kêu Cố Khải và Bạch Tiểu Tiểu đi cùng.

 

“Mọi người uống gì không, chúng ta qua bên kia đi.”

 

Ôn Nhiên tiến lên đầy xe lăn cho Bạch Tiểu Tiểu, có người chào hỏi Cố Khải, anh ấy xoay người nói chuyện, Thẩm Ngọc Đình liếc nhìn Mặc Tu Trần ở bên kia rồi đi cùng Ôn Nhiên đi đến khu ẩm thực.

 

“Vừa rồi đúng là hơi đói bụng.”

 

Ôn Nhiên đưa món bánh ngọt yêu thích cho Bạch Tiểu Tiểu, chính mình cũng ăn mấy miếng, vừa rồi cô luôn đi theo bên cạnh Mặc Tu Trần nên muốn ăn cái gì cũng hơi xấu hỗ.

 

“Làm vợ chủ tịch cũng không tốt đẹp đúng không? Tớ đặc biệt có ý đến cứu cậu đó.”

 

Bạch Tiểu Tiểu cười nói, Thẩm Ngọc Đình hỏi cô ấy có muốn tới hay không, vốn dĩ cô ấy muốn từ chối lại cảm thấy có lẽ Thẩm Ngọc Đình muốn đi là để gặp Mặc Tu Trần, cô là bạn tốt của Nhiên Nhiên, sao có thể cho Thẩm Ngọc Đình cơ hội này được.