Hắn vừa tắm rửa xong, lọn tóc trên trán nhỏ xuống giọt nước trong suốt, rơi lên vạt áo tắm trắng tinh. Vòm ngực nửa hở của hắn mang theo hương vị chỉ có ở một người đàn ông trưởng thành, kiêu ngạo mà càn rỡ.
Cửa phòng tắm, lặng lẽ mở ra.
Một bóng dáng xinh đẹp bước ra ngoài, trên khuôn mặt mềm mịn là ráng chiều ửng đỏ nhè nhẹ. Ánh mắt cô nhìn về phía người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa lót da thật kia mang theo vẻ quyến rũ, cũng đầy sùng bái. Hai hàng lông mày của người đàn ông đang cau chặt, như có vẻ đăm chiêu.
“Cởi quần áo ra!” Trịnh Thiên Ngọc kiêu ngạo sai bảo, trong ánh mắt không có lấy một tia dịu dàng.
Nhu lập tức ngẩn ra. Sau khi phản ứng lại, tim cô nhảy lên dữ dội, trong lòng mừng rỡ như điên. Cô vốn chỉ là minh tinh nhỏ tuyến ba, từ lâu đã muốn leo lên cành cao của Trịnh Thiên Ngọc này rồi. Ai mà không biết Trịnh Thiên Ngọc giàu nứt đố đổ vách, trong tay nắm quyền nắm thế chứ, hơn nữa còn rất hào phóng với phụ nữ!
Có thể qua đêm cùng Trịnh Thiên Ngọc, cho dù không thể khiến Trịnh Thiên Ngọc cho cô một suất nữ chính trong phim điện ảnh hắn đầu tư thì chí ít cũng đổi được tình phí qua đêm cao ngất ngưởng!