Trì Tảo Tảo nhấc chân đá vào anh ta: “Đường Hoàn Quân, anh tránh ra!”
Anh ta không đứng dậy, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn bằng lòng bàn tay của cô, đôi môi phấn hồng, hận không thể hôn lên.
Nhưng vào lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nữ.
“Quan hệ của hai người, khi nào thì đã phát triển đến trình độ này rồi?” Đường Vãn Nguyên nói.
Đường Hoàn Quân ngẩn người, ngẩng đầu nhìn lên.
Nhân cơ hội này, Trì Tảo Tảo đá văng anh ta ra, chạy nhanh ra cửa sửa sang lại quần áo của chính mình: “Chị nói bậy gì thế, tôi và anh ta đang đánh nhau.”
Trì Tảo Tảo giải thích.
Đường Vãn Nguyên lại không cho là đúng: “Phải không, nhưng chị thấy bộ dạng của hai người rất ân ái.”
“Ai ân ái với anh ta chứ, tôi chướng mắt anh ta thì có.”
Trì Tảo Tảo trừng mắt nhìn Đường Hoàn Quân, anh ta đang mặc quần áo nhưng bởi vì câu nói của Trì Tảo Tảo, bỗng nhiên động tác cứng đờ.
Anh ta quay lại nhìn Trì Tảo Tảo: “Nếu như em chướng mắt anh vậy còn tới tìm anh làm gì?”
Trì Tảo Tảo cảm thấy mình đến xin người khác giúp đỡ, không nên nói như vậy, trong nháy mắt, thái độ xoay chuyển 180 độ, nhìn Đường Hoàn Quân nói: “Chúng ta không nói đến chuyện này nữa, hôm nay em đến đây là muốn nhờ anh giúp một chuyện, nếu như anh không giúp em thì thôi, em đi nhờ người khác.”
Nhờ anh ta giúp?
Đường Hoàn Quân cười lạnh: “Muốn nhờ anh giúp mới nghĩ đến anh, Trì Tảo Tảo em không thấy mình quá đáng hay sao?”
Trì Tảo Tảo nhướng mày, quá đáng? Cô có sao?
Cô chỉ hơi thẳng thắn mà thôi.
“Anh không giúp em?” Cô hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Đường Hoàn Quân không nhìn cô, chuyên tâm mặc quần áo.
Trì Tảo Tảo thấy anh ta không để ý đến mình, tâm lạnh, xoay người rời đi.
Nhưng vừa mới đi đến cửa, Đường Hoàn Quân đã gọi cô lại: “Này, em không nói, sao anh có thể giúp em?”
Trì Tảo Tảo cong môi cười, xoay người, ân cần giúp Đường nhị công tử cài cúc áo.
“Trên bài thi của em, em không có viết tên mình, em nghe mẹ nói nhà anh có mối quan hệ với người của Bộ Giáo dục, cho nên em muốn nhờ anh giúp em phúc khảo lại bài thi.”
“…”
Hành động của cô, khiến Đường Hoàn Quân hơi sửng sốt, tim đập có chút không bình thường, rũ mắt nhìn cô, cô thấp hơn anh ta một cái đầu nhưng anh có thể ngửi thấy mùi thơm của phái nữ trên cơ thể cô.
Thật mê người!
Cho dù đứng đối diện với cô nhưng thân thể anh ta không nhịn được cảm thấy xao động.
Anh ta tham lam hưởng thụ mùi hương của cô
“Này, em đang nói chuyện với anh đó, mắt anh đang nhìn cái gì vậy!”
Trì Tảo Tảo quát.
Đường Hoàn Quân lập tức phản ứng lại, xoay người tránh khỏi tầm mắt cô.
“Trên bài thì, vì sao em lại không viết tên mình? Em cố ý ư?”
“Ừ!” Trì Tảo Tảo không hề phủ nhận nhưng cũng không nói lý do, lại nhìn Đường Hoàn Quân: “Anh giúp em phúc khảo có được không, anh biết chữ của em mà, chắc chắn anh có thể tra được.”
Đường Hoàn Quân thực bất đắc dĩ, chuyện này với anh ta mà nói thật đúng là dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà, anh ta cũng sẽ không dễ dàng đồng ý giúp cô.