Bọn họ gần đến nỗi khuôn mặt gần như sắp chạm vào nhau.
Cả hai thở hổn hển như cá mắc cạn nằm giữa đầm lầy.
Nam nhân ngồi trên giường khom lưng.
Đây là một tư thế thuần phục.
Hắn không dám nhìn vào mắt Tần Nguyệt Oánh, kể cả khi bọn họ gần như trần trụi kề sát nhau.
Lần đầu tiên Oánh Oánh đáp lại hắn.
Hắn sợ vào lúc này mình sẽ sinh ra ý nghĩ xằng bậy không nên có, làm ra chuyện quá phận khiến nàng hoàn toàn ghét bỏ.
Bây giờ vẫn chưa phải lúc. edit by Lạc Rang
Hắn nhìn chằm chằm hai cánh môi anh đào kia.
Tiếng thở dốc mê người phát ra từ đó, quanh quẩn bên tai hắn, cào cho cả người hắn tê dại, dương vật sưng to cực đại.
Thật muốn cắm vào nơi đó.
Hắn say mê ảo tưởng.
Chính vào đêm đó, Oánh Oánh bị hắn nửa dỗ dành nửa lừa gạt, há miệng ngậm lấy dương vật căng đầy mẫn cảm của hắn, vừa mút vừa liếm.
Cái lưỡi nằm sau đôi môi kia đã tinh tế liếm qua quy đầu và lỗ tiểu của hắn, câu dẫn hắn bắn hết tinh dịch trắng đục đặc sệt lên mặt và miệng nàng.
Vậy mà ánh mắt của nàng lại thật đơn thuần sạch sẽ.
Nàng mút dương vật cho hắn như đang thưởng thức một cây kẹo.
Hắn phải kiềm chế rất lâu mới nhịn xuống được ham muốn đụ thấu cái miệng nhỏ của nàng.
Nhưng lúc này, cái miệng nhỏ của Oánh Oánh đang kề sát mặt hắn...
Hắn muốn hôn nàng, ôm lấy đầu nàng mà hung hăng liếm mút chiếc lưỡi nhỏ kia.
Phượng Quan Hà thật sự làm vậy. edit by Lạc Rang
Hắn nghiêng đầu, đuổi theo cái miệng nhỏ ở gần mình.
Khát cầu trong mắt hắn quá rõ ràng.
Nhưng lại bị Tần Nguyệt Oánh né tránh.
Đáy mắt Phượng Quan Hà xẹt qua một tia mất mát —— Oánh Oánh không muốn.
Phải làm sao để nàng thích hắn?
Có lẽ hắn phải nỗ lực hơn để làm hài lòng nàng.
Hai bầu vú bự kia còn vung vẩy trước mặt hắn, núm vú sưng to, một bên lấp lánh nước miếng của hắn, bên còn lại thì không.
Phượng Quan Hà cúi đầu, không đợi dạy đã hiểu chuyện ngậm lấy một núm vú rồi mút nhẹ.
Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng ngâm nga của nữ nhân, đầu hắn lại bị ôm lấy.
"Hừ... chó con ngoan."
Nghe Oánh Oánh gọi mình một tiếng chó con, cơ thể Phượng Quan Hà run lên. edit by Lạc Rang
Hai chân nàng giạng ra quỳ bên sườn hắn, nhẹ nhàng đung đưa mông đẩy núm vú vào miệng hắn.
Âm hộ múp thịt ướt sũng cố ý dán lên bụng dưới của hắn, nơi đó đã nhớp nháp một mảng.
Phượng Quan Hà cảm nhận được nước ấm trong âm hộ nàng không ngừng trào ra, chảy xuống tận hai túi tinh sưng tấy nóng bỏng của hắn.
Nhưng dương vật cương cứng vẫn không được ai vỗ về.
Hắn rất muốn đi vào.
Rất muốn vào trong cái âm hộ nhỏ đó.
Bộ ngực thơm ngọt rời khỏi miệng hắn, Tần Nguyệt Oánh bị liếm đến nỗi mềm nhũn chân, vô lực ngồi trên đùi hắn.
Phò mã hiện giờ trông thật đáng thương. Trên trán lấm tấm mồ hôi, y phục bên trong bị nàng xé rách, thở hồng hộc đỏ mắt nhìn nàng, dương vật cương đến độ chảy cả nước.
Tần Nguyệt Oánh sờ hai núm vú trước ngực hắn, khiến cho chó con bị nàng cưỡi dưới thân run run.
Tần Nguyệt Oánh trông thấy rõ các thớ cơ dưới eo hắn co lại.
Thân thể bọn họ quá khác biệt khiến Tần Nguyệt Oánh không khỏi tò mò. Cánh tay trắng muốt của nàng đặt trước lồng ngực màu mật của phò mã, vậy mà lại cảm thấy bọn họ có chút tương hợp. edit by Lạc Rang
Tần Nguyệt Oánh nhìn dương vật cứng ngắc của hắn rồi lại nhìn lên mặt hắn.
"Con chó đực của ta muốn đến vậy sao?"
"Muốn."
Câu trả lời thốt ra gần như ngay lập tức.
Tần Nguyệt Oánh chịu đựng cảm giác ướt át giữa hai chân, cười trêu chọc: "Muốn làm gì, nói rõ."
"Muốn...muốn Oánh Oánh," Phượng Quan Hà thở phì phò, "Muốn Oánh Oánh giúp ta...tuốt."
"Tuốt cái gì?"
Phượng Quan Hà liếm đôi môi khô khốc của mình.
"Muốn Oánh Oánh giúp ta tuốt dương vật."
"Hạ tiện!" Tần Nguyệt Oánh đỏ mặt, tiếp tục làm nhục hắn, "Phượng đại tướng quân, mỗi lần quan hệ đều bắt đầu thế này sao?"
Nàng nhìn áo bào nhăn nhúm bên người hắn, cảm thấy nước dâm giữa hai chân lại ồ ạt chảy xuống.
Tất cả đều chảy lên đùi phò mã.
Hắn nhất định cũng phát hiện ra.
Nhưng lúc này nàng cũng không rảnh quan tâm những chuyện đó, nàng cúi đầu, nhìn thứ thuộc về nam nhân dựng đứng giữa hai chân mình.
Lúc trước chỉ mơ hồ nhìn thoáng qua, bây giờ quan sát kỹ còn thấy đáng sợ hơn.
Vật đó to bằng cánh tay trẻ sơ sinh, nhô lên phía trước một độ cong, màu sắc tím đen, xung quanh chằng chịt gân xanh dữ tợn, quy đầu to cỡ quả trứng ngỗng chậm rãi rỉ ra tinh dịch, hai túi trứng dái bên dưới nặng trĩu, kích cỡ rất lớn.
Trong lòng nàng vừa tò mò lại sợ hãi, nhất thời không dám chạm vào.
Nàng rướn người về trước, âm hộ mềm mại cọ lên hắn.
Lớp lông phía dưới khiến nàng ngứa ngáy, Tần Nguyệt Oánh bồn chồn vặn vẹo mông, vẻ mặt ngây thơ hỏi:
"Phò mã, vì sao phía dưới ngươi nhiều lông như vậy mà Oánh Oánh lại không có?"
Phượng Quan Hà thở hổn hển phớt lờ nàng.
Chẳng lẽ muốn hắn nói, âm hộ nhỏ của trưởng công chúa trời sinh trắng trẻo mềm mại, dâm tao múp nước, sinh ra chính là để hầu hạ dương vật nam nhân?
Tần Nguyệt Oánh không nhận được câu trả lời cũng không để bụng, nàng biết đầu óc phò mã hiện giờ không tỉnh táo.
Nàng cúi đầu, dương vật kia cao gần đến bụng nàng, Tần Nguyệt Oánh không khỏi so sánh.
"Thứ thấp hèn này của ngươi sao lại lớn như vậy?"
Như nghĩ đến cái gì, sắc mặt nàng tái nhợt: "Đâm thủng tử cung của Oánh Oánh thì làm sao?"
Phượng Quan Hà sắp điên rồi.
Nếu nàng cứ tiếp tục tra tấn hắn, chỉ sợ còn chưa làm hắn đã cứ vậy mà bắn trên người nàng.
Người hắn hơi nâng lên, dương vật căng to áp vào cái bụng trắng nõn mềm mại, trêu chọc nữ nhân nhỏ phía trên rên ra một tiếng.
"Ngươi làm gì vậy, tiện nhân!" Nàng giơ tay vỗ lên ngực hắn, giả bộ hung hăng, "Chó hoang!"
Tiếng mắng cũng mềm mại.
Phượng Quan Hà không đáp lại, con ngươi tăm tối nhìn nàng.
Giống như một con chó lớn ngoan ngoãn.
Tần Nguyệt Oánh bị nhìn đến mức bối rối, chợt nhớ ra vừa rồi trong lúc không suy nghĩ đã đồng ý sẽ làm cho hắn.
Tuy nàng thật sự sợ hãi, nhưng nuốt lời cũng không hay phải không? edit by Lạc Rang
Hạ quyết tâm, nàng đưa tay sờ lên quy đầu bóng loáng dính dớp.
Chất lỏng ái muội thấm ướt đầu ngón tay.
Nàng tò mò giơ tay lên ngửi.
Mùi tanh lại ngọt, có chút khai, có chút... quen thuộc.
Nàng thực sự muốn ăn.
Tần Nguyệt Oánh nhìn đồ vật to lớn bị mình kẹp giữa hai chân, nuốt nước miếng.
Một thứ thấp hèn như vậy có xứng để bỏ vào miệng nàng không?
Nàng mấp máy môi, đặt ngón tay lên môi phò mã, ra lệnh: "Liếm sạch."