Cuồng Cung Xuân Thâm

Chương 28: Bị thao phun đầy người hắn



“A... Phò mã...thật xấu xa, gạt người……”

Trưởng công chúa cứ như vậy bị phò mã ôm trong tay đụ cắm kịch liệt, toàn thân không có lấy một chút sức lực, chỉ có thể ôm chặt cổ hắn phòng ngừa ngã xuống.

Chưa từng thử qua tư thế này, một mình nàng cũng không chơi được như thế...

Hậu huyệt bất ngờ bị xỏ xuyên nỗ lực kẹp chặt, nhưng vẫn không thể ngăn cản dương vật thô dài xâm nhập.

Nàng đã quá ướt, so với lần trước bị đâm còn ướt hơn, hậu huyệt bị dạy dỗ càng mẫn cảm, chăm chỉ bú mút dương vật, khoái cảm sướng tê người truyền lên não nàng.

Chó lớn được thuần hoá ngoan ngoãn lại bất ngờ nhe răng nanh, tùy lúc có thể cắn nàng một ngụm.

Kỳ lạ là, lúc này nàng cũng không hề muốn kháng cự. edit by Lạc Rang

Hai bàn tay to nâng mông nàng, nam nhân không nói một lời, từng chút một đẩy eo.

Lại một cú đâm sâu, quy đầu cứng rắn cách một lớp thịt đâm thẳng đến tử cung, ánh mắt Tần Nguyệt Oánh tan rã.

“Nhẹ… đâm nhẹ thôi... Oánh Oánh sắp hỏng rồi……”

Phượng Quan Hà không nói gì, nâng cơ thể hơi ngã xuống của nàng lên.

Dương vật được lỗ thịt mềm ướt mút lấy thật thoải mái, cơn co thắt vừa rồi khiến toàn thân hắn run lên.

Hắn thật ra đã rất muốn bắn. Bị tiểu dâm phụ này tra tấn cả buổi trưa, nàng đã đạt cao trào nhiều lần, nhưng hắn một lần cũng không có.

Nhưng ở trước mặt Oánh Oánh, dù sao cũng phải nhẫn nại một chút, ít nhất cũng phải cắm nàng đến mềm nhũn, không dám làm bậy thêm lần nào nữa…

Hắn nghĩ ngợi, vỗ nhẹ mông nàng.

“Oánh Oánh buông tay ra, để ta ôm.”

Tần Nguyệt Oánh ban đầu có chút sợ, nhưng khi đôi tay dày rộng kia chầm chậm xoa eo nàng, lo lắng trong lòng nàng như dần được xua tan, vòng tay ôm cổ hắn.

Thân thể nàng được đôi tay to đó đỡ lấy, nằm trên hai cánh tay hắn, cả người lơ lửng treo giữa eo hắn.

Đôi chân treo bên eo hắn không khỏi kẹp chặt hơn, hai tay nắm chặt cánh tay cứng như sắt thuộc về hắn.

Nhưng cảm giác không trọng lượng lại càng thêm rõ ràng, tư thế giao hợp này làm nơi kết hợp càng thêm chặt chẽ, nội tâm nàng có chút bất an.

Quá thẹn thùng, nàng giống như một món đồ bị ấn vào dương vật kia. Cực lạc hay thống khổ, ôn nhu hay phóng đãng, nàng đều phải thừa nhận, hoàn toàn không có quyền cự tuyệt.

Càng bất an hơn là, tư thế như vậy có thể nhìn rõ biểu cảm trên mặt nàng.

“Đừng... đừng làm tư thế này…… Ít nhất cũng lên giường……”

“Oánh Oánh đừng sợ, sẽ không ngã.”

Nam nhân an ủi cũng vô dụng, Tần Nguyệt Oánh không khỏi bắt đầu hoài nghi, hắn từ đâu mà học được tư thế càn rỡ như vậy?

Dương vật kẹp trong lỗ hậu bắt đầu nhúc nhích, lần đầu tiên Tần Nguyệt Oánh cảm nhận được cảm giác được cắm rõ ràng như vậy.

Đúng vậy, rất rõ ràng.

Toàn thân mất đi điểm tựa, trong thế giới của nàng chỉ còn lại hai cánh tay cường tráng đang đỡ eo, cùng dương vật thô cứng từng tấc từng tấc đâm vào da thịt mình.

Nàng bị hắn giữ trên tay đâm.

Rõ ràng nhìn nàng bằng ánh mắt trân quý như bảo vật, nhưng sức lực dưới thân lại không hề thương tiếc.

Trước mặt phò mã lúc này, nàng không còn là công chúa cao cao tại thượng, mà chỉ là một món đồ chơi ngậm dương vật nam nhân để hầu hạ hắn.

Cảm giác hổ thẹn vô cớ khiến Tần Nguyệt Oánh hưng phấn run lên.

Hắn cứ như vậy đòi hỏi nàng, mỗi lúc một sâu hơn, mạnh hơn, như thể muốn nàng tan chảy thành máu thịt của mình.

“Đau không?”

Tần Nguyệt Oánh lắc đầu.

Nàng bị thọc đến hai mắt đẫm lệ mông lung, đầu óc cũng bắt đầu mơ hồ.

Hai người đều không thể với tay ra vuốt ve giúp nhau, chỉ có dương vật cùng lỗ hậu gắn kết một chỗ, nhưng nàng vẫn ướt vô cùng.

Hậu huyệt lấp đầy nước, âm hộ nhỏ phía trước lại bắt đầu phát ngứa.

“Phò mã... Phò mã sao lại cắm ta như vậy…” Tần Nguyệt Oánh bắt lấy cánh tay hắn, hai vú tròn trịa bị đâm nhảy loạn, miệng ấp úng không thành câu, “Oánh Oánh…… Oánh Oánh sắp biến thành… cái bao cho dương vật...a a!”

“Con mẹ nó ai dạy ngươi nói như vậy!”

Phượng Quan Hà thật sự nổi giận, chịu đựng khoái cảm tê cả da đầu, đâm thẳng đến tận cùng.

Nữ nhân trong lòng hắn run lên, hai mắt khẽ trợn, không kìm được vẻ mặt mê muội cùng hưng phấn.

“Ha a…… nhẹ……”

Thịt huyệt mềm mại quấn quanh dương vật co giật dữ dội, Phượng Quan Hà biết nàng sắp đến, không khỏi nhìn xuống phía dưới nàng.

Hai môi âm hộ căng mọng chưa được chơi còn hồng nhuận, dính đầy nước trong suốt như pha lê, khẽ co bóp. Phượng Quan Hà biết nếu mình vạch cái miệng đó ra, bên trong sẽ là mị thịt dâm mỹ, đỏ tươi co giật, tràn đầy dịch dâm. Hắn còn chưa đụ đến cái âm hộ này, nhưng vẫn không khỏi suy nghĩ xa xôi, nhịn không được rút một tay ra sờ xuống thân dưới của nàng.

Ngón tay thô ráp sờ soạng âm hộ mềm mại, nữ nhân bị hắn ôm trong ngực lập tức khóc nức nở cầu xin.

“Ô... đừng sờ mà... không cho sờ…… Nơi đó lạ quá…”

Phượng Quan Hà vốn không quan tâm, dáng vẻ vừa phun triều vừa tiểu của nàng hắn cũng đã thấy, còn cái gì kì quái hơn nữa?

Duỗi hai ngón tay, hắn tách cánh môi ướt át ra, hột le sưng phồng hoàn toàn lộ ra trước mắt. Hai bàn tay nhỏ đang ôm cánh tay hắn theo đó cũng vô thức siết chặt.

Hắn chưa kịp nhìn kỹ thì chợt thấy lỗ nhỏ dưới hột le cùng lỗ hậu đồng loạt phun ra luồng nước trong suốt, giống như lũ bắn tung toé, tất cả đều tụ lại nơi giao hợp. Lỗ nhỏ phía trên giần giật mấy cái, trực tiếp bắn vào cằm và môi hắn, hạt nước nhỏ li ti văng khắp mặt, cuối cùng chậm rãi phun xuống khắp ngực!

Phượng Quan Hà tùy ý lau qua, nhìn thấy nước trong suốt, còn thoang thoảng mùi tanh ngọt trên cơ thể nàng, trong lòng hắn đã hiểu.

Tiểu dâm phụ này bị cắm đến hưng phấn, phun đầy đầu đầy cổ hắn!

Sao nàng có thể phun nhiều như vậy?! Không biết còn bao nhiêu nước tích trong âm hộ kia, phun nhiều đến nỗi toàn thân hắn không có lấy một chỗ sạch sẽ.

Lát nữa hắn còn phải ra ngoài gặp người!

Phượng Quan Hà nhìn tiểu mỹ nhân trong lòng phun đến sảng khoái, ngửa cổ không nhìn hắn, cũng không nói lời nào, trong lòng bỗng nhiên phát giận.

Hắn ôm nàng, đi hai ba bước vào trong buồng, đem người ném lên giường.

Người nọ vùi đầu vào trong chăn, giả làm con đà điểu.

“Oánh Oánh, nhìn ta.”

Bất động.

Hắn tát một cái lên mông nàng: “Ta bảo ngươi nhìn ta!”

Tần Nguyệt Oánh lúc này mới rụt rè từ trong chăn ngẩng đầu lên, nhìn thấy cả người hắn ướt sũng, quanh miệng còn rất nhiều nước, cả người nàng càng thêm run.

“Oánh Oánh …Oánh Oánh không cố ý…”

Có thể không trừng phạt nàng được không?

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~