Phượng Quan Hà lạnh mặt nhìn bụng nhỏ của nàng co rút, môi anh đào gian nan thở dốc càng lúc càng nhanh, còn cái gì mà hắn không hiểu nữa?
Hắn cũng không định buông tha nàng. Bằng không dâm phụ trước nay chỉ lo vui sướng cho mình, hàng đêm câu dẫn dương vật hắn phát đau, những cái đó tính thế nào?
Lúc này hắn mới hiểu, trưởng công chúa không chỉ có thân thể phong tao và âm hộ dâm tiện, mà bản chất cũng là một con đĩ đê tiện! Trên giường chỉ dám bắt nạt kẻ yếu, giả bộ ngây thơ, sợ người khác phát hiện bí mật của nàng liền đem nàng đụ!
Hắn tát một cái vào đùi nàng: "Chổng mông lên! Âm hộ ngươi không phải thèm được liếm sao? Vậy cho ngươi toại nguyện." edit by Lạc Rang
"Không muốn...... phò mã, Oánh Oánh không muốn nữa......" Trong giọng nói của Tần Nguyệt Oánh lộ ra chút run rẩy.
"Không phải do ngươi quyết định!" Phượng Quan Hà lại tát vào đùi nàng, hai đùi trái phải lúc này đã cân xứng "Nếu trưởng công chúa không nghe lời, thần sẽ dùng dương vật của mình đụ cái âm hộ dâm tiện của người!"
Tần Nguyệt Oánh hừ nhẹ, mặt đầy nước mắt rất đáng thương.
Dương vật ư...... nàng nghĩ đến khối căng phồng mà mình nhìn thấy ở suối nước nóng, trong lòng sợ hãi.
Cái thứ hèn mọn bẩn thỉu như vậy xứng cắm vào thân thể của nàng sao?
"Phò mã, ngươi không thể làm vậy với ta," Hai mắt Tần Nguyệt Oánh đẫm lệ lên án, "Ngươi làm vậy...... ta liền nói cho hoàng huynh biết!"
Khóe môi Phượng Quan Hà câu lên, hắn trước giờ sao lại không phát hiện trưởng công chúa còn có một mặt ấu trĩ đáng yêu như vậy? edit by Lạc Rang
"Trưởng công chúa nên tự ngẫm lại, vì sao Hoàng Thượng trong tiệc trung thu lại ban sơn trang Phi Tuyền cho người, còn nói muốn ta đi cùng người?" Hắn từ tốn nhắc nhở.
"Trưởng công chúa còn nhớ ba tháng trước có nạn trộm cướp ở Sơn Tây, Hoàng Thượng đã phái ai lãnh binh đi bình định không?"
Đôi mắt đẫm lệ của Tần Nguyệt Oánh mở to, biểu tình trên mặt trông càng đáng thương.
Nàng bị Hoàng Thượng bán đứng! Đây chẳng phải là lấy nàng ra để trấn an Phượng đại tướng quân sao!
Nhưng đáng thương thay, phò mã của nàng tuyệt đối sẽ không vì vài giọt nước mắt mà thương tiếc nàng. edit by Lạc Rang
Lúc trước ở suối nước nóng nàng cưỡi lên mặt hắn mà hắn còn dám đè eo nàng xuống liếm đến mức nàng tiết ra, hiện giờ còn gì có thể làm hắn bận tâm nữa?
Tần Nguyệt Oánh cam chịu số phận nâng mông lên, vẻ mặt xả thân vì nghĩa vô cùng ủy khuất, hoàn toàn quên mất chính mình đã cưỡi lên mặt phò mã trước.
Phượng Quan Hà nhìn biểu tình của nàng, trong lòng không khỏi thở dài.
Nếu hắn thật sự không quan tâm nàng,l thì đêm đại hôn đã sớm động tay động chân, hiện giờ nhi tử của bọn họ có khi cũng đã biết cưỡi ngựa, còn phải chờ tới bây giờ mới ở giai đoạn này sao? edit by Lạc Rang
Nhưng trưởng công chúa lại ghét...... xuất thân của hắn, cả đời này hắn cũng không thể thay đổi điều này.
Phượng Quan Hà bỗng cảm thấy chua chát, suy nghĩ đùa cợt cũng dần lắng xuống.
Hắn ngồi ở mép giường thật lâu không nhúc nhích, lâu đến mức Tần Nguyệt Oánh nhịn không được trộm nhìn hắn. Ánh mắt hai người chạm nhau.
Phượng Quan Hà cắn răng, một cái tát rơi trên đùi nàng.
Vậy thì sao, hắn đã thành thân với nàng rồi!
Tuy rằng tốn nhiều công sức, nhưng nàng đã là nữ nhân của hắn, đây là sự thật cả đời không thể thay đổi! edit by Lạc Rang
Nhìn nữ nhân trên giường co rúm lại, hắn cúi người xuống, lạnh lùng nói: "Tự mình vạch âm hộ cho ta xem!"
Hơi thở nóng rực phun vào lỗ tai, Tần Nguyệt Oánh đáng thương nhìn hắn, cuối cùng vẫn làm theo.
Âm hộ rỉ nước nhưng chưa đủ trơn, nàng thử mấy lần mới tách hoa môi ra được, không có hai môi thịt đầy đặn che đậy, hơi thở của phò mã tựa hồ phun vào càng sâu hơn...
Đó là loại cảm giác thẹn thùng chưa từng có, ngực Tần Nguyệt Oánh phập phồng càng nhanh hơn.
Hột le đứng thẳng hoàn toàn lộ ra, bị chủ nhân chơi nhiều mà to lên, run rẩy mời gọi người ta âu yếm.
Phượng Quan Hà cúi đầu ngậm lấy viên thịt nhỏ. Mùi vị thơm ngọt ngập trong miệng, đầu lưỡi hắn áp vào hột le sưng to từ từ nghiền xuống, nữ nhân phía trên liền thở dốc kiều suyễn. edit by Lạc Rang
Hắn cúi đầu nhìn qua 'đôi môi' của Tần Nguyệt Oánh, những nếp thịt nhỏ lúc đóng lúc mở như mời gọi hắn vào, nước đang chảy ra từ lỗ nhỏ.
Dương vật sưng tấy khiến hắn không nhịn được, thừa dịp dâm phụ nhỏ dưới thân ý loạn tình mê, hắn lới lỏng đai lưng, duỗi tay vào xoa nắn, dùng sức toát lộng dương vật sưng vù hai cái.
Hắn oán hận nghĩ. Phải tích cóp, nhẫn nhịn, những thứ này sớm muộn gì cũng cho Oánh Oánh.
Một tiếng Oánh Oánh này khiến Tần Nguyệt Oánh miệng khô lưỡi khô, nàng cũng không rảnh lo giữ thể diện, thẹn thùng thúc giục: "Phò mã mau đút lưỡi vào đi...... đụ âm hộ nhỏ của Oánh Oánh đi."
Phượng Quan Hà coi đó là hiển nhiên, hắn vừa đưa mặt lại gần thì ngoài cửa bỗng truyền đến hai tiếng đập cửa to.
"Phò mã gia, phò mã gia, Từ Vĩ muốn tham kiến."
Phượng Quan Hà hít sâu một hơi. "Cút!"
Hắn ngẩng đầu lên khỏi hai mảnh môi âm hộ trơn trượt, hướng ra ngoài cửa quát to. Hắn muốn liếm trưởng công chúa, không rảnh!
Ngoài cửa nháy mắt an tĩnh.
Tần Nguyệt Oánh lần đầu thấy dáng vẻ này của hắn nên sợ run người, tay vội vàng thả ra, hai đùi ngọc gác trên vai hắn, nét mặt thấp thỏm không yên. Nàng chưa từng thấy phò mã như vậy, không giống với ngày thường, rất...... rất có khí phách.
Tần Nguyệt Oánh chột dạ dời mắt đi, âm hộ nhỏ òm ọp chảy xuống một vũng nước dâm. Bên trong nóng hầm hập nhưng tịch mịch.
Đùi nàng bị một bàn tay to đè xuống, hai chân bị giạng rộng, đầu lưỡi ấm áp trơn trượt áp vào, liếm hết dịch ngọt trong lỗ liền xông vào trong. edit by Lạc Rang
"Phò mã... phò mã..." Tần Nguyệt Oánh luồn tay vào tóc hắn dồn dập thở dốc, khóe mắt ứa nước, "A... ngươi đừng... đừng..." Đầu lưỡi bắt chước động tác giao hợp chuyển động trong âm hộ nàng. Âm hộ nàng co giật, môi lưỡi phò mã bao phủ hoàn toàn miệng âm hộ, âm thanh bú nuốt vang vọng trong căn phòng yên tĩnh.
Phò mã... sao có thể uống dịch thể của nàng?!
Tần Nguyệt Oánh nằm ngửa trên giường, mặt nhỏ đỏ bừng dạt dào xuân tình, tay vô lực nắm lấy tóc hắn, tựa như muốn ngăn cản lại như muốn ấn chặt đầu hắn vào thân dưới của mình hơn. Cổ họng nàng không phát ra được tiếng, cơ thể vô thức phập phồng theo động tác lưỡi Phượng Quan Hà, tựa như đang áp vào đầu lưỡi hắn.
"Oánh Oánh, kêu ra." Phượng Quan Hà chôn đầu giữa hai chân nàng khàn giọng nhắc nhở. edit by Lạc Rang
"Không muốn... Oánh Oánh không muốn......" Tần Nguyệt Oánh bị liếm giàn giụa nước mắt, vô lực lắc đầu.
"Tại sao không?" Phượng Quan Hà vô cùng kiên nhẫn thuyết phục.
"Hmm... ha...... đừng liếm chỗ đó......" Tần Nguyệt Oánh đẩy hắn nhưng hai chân lại kẹp chặt lấy đầu hắn, "Oánh Oánh muốn ra...... âm hộ nhỏ dâm tiện của Oánh Oánh sắp bị liếm ra rồi a a a a a a!"
Lần này cao trào còn kịch liệt hơn những lần trước đây nàng từng trải qua, không biết là vì bị phò mã dẫn dắt nói những lời tục tĩu hay vì nàng nhìn thấy phò mã quỳ gối dưới thân mình tuốt dương vật.
Đầu óc đột nhiên trống rỗng, Tần Nguyệt Oánh cong lưng lên, cảm thấy có thứ gì đó sắp phun ra từ trong âm hộ.
"Tránh ra... phò mã, tránh ra..." Nàng cong lưng, cẳng chân đá nhẹ vào người hắn, nhưng người nọ giống không nghe thấy mà lại liếm mút viên thịt dưới thân nàng.
"Đừng... ta tiểu......" Nàng bụm mặt nức nở.
Phượng Quan Hà thở hổn hển, nghe thấy vẫn không tránh mà còn vừa mút hột le nàng vừa cắm thẳng hai ngón tay vào âm đạo.
Mị thịt căng mọng ướt át lập tức co lại, kẹp tay hắn phát đau. Phượng Quan Hà cắn răng, không màng Tần Nguyệt Oánh khóc lóc cầu xin, hai ngón tay hung hăng ấn vào điểm mẫn cảm trên âm hộ nàng.
Trong nháy mắt, ấm áp chất lỏng từ lỗ nhỏ phía dưới hột le phun ra, dâm thủy cũng theo đó trút xuống, xối thẳng vào miệng và mặt Phượng Quan.
Hắn mở mắt, mím môi, cảm thấy hương vị có chút kỳ lạ, lại lau mặt, chất lỏng trên tay là màu vàng nhạt. edit by Lạc Rang
Hắn tưởng nữ nhân này triều xuy, nhưng không ngờ âm hộ dâm tiện này lại vừa phun triều vừa phun nước tiểu lên mặt hắn!