Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 40: Đánh cuộc cô thổi sáo cho tôi.




- Tôi muốn hỏi cậu đặt cược thế nào tôi nhất định sẽ theo.
Hứa Diễm thản nhiên nói đồng thời dùng tay làm ra tứ thế mời. Đám người vây xung quanh cũng biết ý dạt sang hai bên.
- Đánh cược gì?
Tiêu Thần ngẩng đầu lên nghĩ một lát kế đó ánh mắt đoan chính nhìn thẳng Hứa Diễm nói:
- Mượn lợi thế trước mắt này đánh cược tối nay chị thổi sáo cho tôi. Thế nào?
- Ặc...
Đám người xung quanh bật lên tiếng kêu sợ hãi. Hứa Diễm này làm quản lý sòng bạc tại Hắc Lang đã vài năm, dưới tay cũng có vô số tài sản. Thằng nhóc này không ngờ có gan lớn như vậy. Thêm nữa sòng bạc bề ngoài hào nhoáng nhưng có quỷ mới biết phụ nữ ở đây đã bị bao nhiêu người cưỡi. Vì một phụ nữ tại đây bỏ ra trăm vạn đánh cuộc hắn nhất định là điên rồi. Chẳng qua đám người cũng bội phục tên Đại Pháo ca này. Dùng một trăm vạn đặt cược nữ quản lý thổi sáo cho mình. Ha ha. Quá mạnh.
Vài gã mặc đồ đen bên cạnh Hứa Diễm nghe được những lời này của Tiêu Thần muốn xông tới đánh người lại bị nàng ngăn lại. Lăn lộn tại sòng bạc vài năm Hứa Diễm cũng không phải ngồi không, trường hợp này cô nàng cũng không phải thấy lần đầu.

- Ha ha. Quả nhiên Đại Pháo Ca rất có ý, muốn cùng tôi vui đùa có gì không được? Đại Pháo Ca muốn thế nào tùy cậu chọn.
Hứa Diễm cười nói. Đám người xung quanh nghe được lựa chọn của cô vô cùng ngạc nhiên cùng thán phục, không thể tưởng tượng cô nàng thật sự nhận lời.
Tiêu Thần cười ha hả ôm Hà Tú ngồi lên, một bụng tà hỏa cũng nổi giữa mông cô nàng, chẳng qua thân thể cô nàng che dấu nên không ai biết được giữa hai người có tình huống này. Bất quá Hà Tú cảm nhận rõ ràng giữa khe mông mình một khúc thịt nóng như lửa không khỏi cảm thấy vô cùng cao hứng. Được chủ nhân cao ngạo như vậy không chê, còn vì mình đắc tội chủ quản hộp đêm này nếu có thể nhất định phải phục vụ hắn hết mình.
Tiêu Thần đương nhiên biết được suy nghĩ của Hà Tú, tà hỏa bị cô nàng gợi lên hắn đương nhiên muốn ôm cô tiến vào phòng nào đó xử lý. Chẳng qua đây là thời điểm quan trọng hắn không có tâm trí yêu đương vụng trộm, đành phải đè chặt vai nàng ý bảo Hà Tý không cần lộn xộn nữa.
- Ha ha. Giọng điệu rất cứng. Xem ra cô nắm chắc tuyệt đối sẽ thắng tôi sao?
Tiêu Thần nhìn Hứa Diễm thầm nghĩ. Nếu không nay không phải ông mày có việc sẽ để mày thổi tiêu cho ông tới chết.
- Chút tài mọn mà thôi. Đại pháo ca chọn kiểu chơi nào?
Hứa Diễm ra dấu.
- Chọn Cửu điểm bán đi, đỡ phải phiền phức đổi bàn.
Tiêu Thần thản nhiên nói đồng thời quay sang người chơi bên cạnh nói:
- Ông chú này. Có thể đi lấy dùm tôi mấy cân nho không?
Dứt lời hắn đưa ra một đống tiền, người chơi kia lập tức thực hiện mệnh lệnh của hắn.
Người kia giây lát kiếm được hơn 1000 đồng khiến những con bạc xung quanh lập tức chen chúc lại hi vọng vị Đại pháo Ca này muốn ăn kem hay vật gì nữa mà sai khiến họ.
- Được. Đại Pháo ca muốn chơi vậy chúng ta bắt đầu.

Hứa Diễm lấy bộ bài mới trong hộc bàn kế đó xua tay để đám người lui ra xa hơn, nhường không gian cho cô nàng thi triển kỹ thuật.
Hứa Diễm lấy bài ra khỏi hộp đưa tới trước mặt Tiêu Thần ý bảo hắn kiểm tra một chút. Tiêu Thần khoát tay ý nói không cần kiểm tra. Lúc này người chơi khi nãy đã trở lại mang theo đĩa nho lớn đặt trước mặt hai người Tiêu Thần cùng Hà Tú.
- Tốt. Đại Pháo ca không cần kiểm tra. Chúng ta bắt đầu đi.
Hứa Diễm thản nhiên nói. Kế đó ngồi đối diện Tiêu Thần hai tay bắt đầu xào bài. Sau vài giây Hứa Diễm ngừng lại đặt bộ bài trước mặt Tiêu Thần ý muốn hắn kiểm tra nàng không đè bài.
Tiêu Thần cũng không có hứng thú với việc này, ngược lại hắn lột vỏ một quả nho xấu xa nhìn Hà Tú trong lồng ngực:
- Chị Tú. Há miệng tôi đây lột vỏ nho cho rồi.
- Chết tiệt. Người này quá kiêu ngạo. Bà sẽ khiến mày để mạng tại đây.
Hứa Diễm thầm nghĩ trong đầu. Cô nàng chưa từng gặp đối tượng như vậy, quá trình này đối với cô nàng thật sự khó chịu. Đặc biệt với hành động làm nhục của đối phương chính là trắng trợn khiêu khích.
- Hả. Bắt đầu đi. Không cần chú ý tới tôi. Cứ chia bài đi.
Tiêu Thần ngẩng đầu nhìn Hứa Diễm đang nhẫn nhịn nói.
- Tốt. Bài tới.
Hứa Diễm gật đầu ngón tay giữa gõ gõ. Quân bài dường như có linh tính, hơn mười giây sau những quân bài tốt đã được lựa chọn.
- Tới rồi chị Tú. Lại một quả nữa nào.
Tiêu Thần miệng ngậm một quả nho đã lột vỏ dùng lưỡi đẩy tới miệng Hà Tú. Hà Tú đón nhận trái nho tình yêu này khuôn mặt phủ đầy một vẻ ngượng ngùng, khẽ há miệng tiếp nhận khiến môi hai người thoáng tiếp xúc.

- Một ván phân định thắng bại đi. Đại pháo ca tôi có kim thương đã cứng lắm rồi. Mau kết thúc lên lầu thổi nó. Thật sự đã rất khó chịu.
Tiêu Thần đút nho cho Hà Tú xong bèn cười ha ha nói. Đám người vây xung quanh sắc mặt xám đen. Người trẻ tuổi tên Đại Pháo ca này thật sự cường hãn, thật sự là anh hùng. Hơn một trăm vạn cũng không thèm quan tâm, ở thời khắc quan trọng như vậy còn cố gắng hôn môi nữ nhân trong lòng.
- Được.
Hứa Diễm mỉm cười gật đầu, khóe miệng lộ rõ vẻ đắc ý. Cô nàng nhẹ nhàng tráo bài kế đó chia ra đặt hai phần.
- Mở bài đi Đại Pháo Ca.
Hứa Diễm mang theo vẻ tươi cười đắc ý nói. Hai ngón tay gõ nhẹ trên mặt sau lá bài. Tuyệt kỹ này cô đã luyện nhiều năm vô cùng có lòng tin sẽ thắng trăm vạn kia trở lại.
" Khiến cho mày thua không còn manh giáp bà đây sẽ chụp lại thân thể trần truồng của mày xem mày còn dám kiêu ngạo ở đây không?"
Hứa Diễm thầm nghĩ trong đầu, còn liếc mắt nhìn Hà Tú trong lồng ngực Tiêu Thần như muốn tưởng tượng bộ dạng thân thể trần truồng của hắn lẩn trốn tại Hồng Lâu/
- Đại Pháo ca. Xem bài đi...
Hà Tú kéo tay Tiêu thần. Tổng giá trị ván bài hơn trăm vạn dư sức mua một căn nhà tại Lĩnh hải này lại bị Tiêu Thần một lần đem ra đánh cược hết. Hà Tú không dám nối thêm chỉ có thể vì Tiêu Thần mà cảm thấy khẩn trương.