Giang Cung Tuấn có hơi không tin. Tu vị cao nhất của thần thông cảnh tầng thứ tám lại có thể mạnh như vậy sao? Anh đã giao chiến với cường giả thần thông cảnh tầng thứ chín rồi. Cho dù là anh có chút yếu thế nhưng dựa vào thân thể mạnh mẽ thì anh vẫn có thể đánh bại, thậm chí là đánh chết.
“Quả thật là như thế?
Cô gái nhàn nhạt mở miệng.
“Tôi nói vậy thì chính là như vậy.”
“Vậy được, cô tiếp tôi một chiêu nữa”
Giang Cung Tuấn không tin, tầng cao nhất của thần thông cảnh tầng thứ tám lại có thể mạnh như vậy sao? Có thể đánh anh tới mức bản thân không còn sức đánh trả chút nào sao?
Giang Cung Tuấn giơ hai tay lên, bên trong hai bàn tay liền xuất hiện chân khí có thuộc tính khác nhau, hai chân khí này từ từ dung hợp. Giang Cung Tuấn định sử dụng Càn Khôn Tịch Diệt, nếu ngay cả Càn Khôn Tịch Diệt cũng không thể đánh bại cô gái này thì có nghĩa là anh vô duyên với tiên phủ.
Cô gái chỉ lẳng lặng nhìn. Vào thời khắc này, một quả cầu năng lượng mang theo sức mạnh đáng sợ xông tới, cô không để lộ biểu cảm gì trên gương mặt mà chỉ thể hiện chút ít nghiêm nghị, chân mày hơi nhíu lại. Ngay một khắc này, cô giơ tay lên, sau đó trong lòng bàn tay xuất ra chân khí, chân khí này nhanh chóng hội tụ lại với nhau. Tiếp đó, cô chợt ra tay, một luồng sóng chân khí với khí thế cuồn cuộn lao tới nghênh đòn tấn công của Giang Cung Tuấn.
Đùng đùng đùng!
Chân khí của cả hai va chạm vào nhau bùng nổ trong nháy mắt. Sự bùng nổ này tạo ra một sự chấn động cực kỳ mạnh mẽ khiến thân thể Giang Cung Tuấn trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đến cô gái cũng phải lùi lại mấy bước. Nơi này là thành phố bên trong tiên phủ, có trận pháp cực kỳ mạnh mẽ, nên những tòa nhà bị sự chấn động ảnh hưởng đến không bị phá hủy, dư âm của sức mạnh biến mất vô hình. Thân thể Giang Cung Tuần ngã mạnh xuống đất, tới mức anh phải nằm dưới đất một lúc lâu mới chật vật đứng lên được.
Những khi anh nhìn thấy cô gái không bị thương thì trong nháy mắt sửng sốt. Chiêu thức này có thể khiến cho Thần Bảo Lang ở cảnh giới Siêu Phàm bị thương nặng, vậy mà hiện tại nó lại không đả thương được cô gái.
Anh đi tới chỗ cô gái nói: “Cô, cô đang lừa tôi”
Cô gái cười nhạt, nói: “Dù anh có tý bản lĩnh là ít nhất anh cũng có thể đẩy lùi tôi lại mấy bước. Nhưng cho dù như vậy thì còn lâu anh mới trở thành đối thủ của tôi được, anh trở về tu luyện thêm mấy năm nữa đi nhé”.
Biểu hiện của cô thản nhiên nhưng Giang Cung Tuấn lại nhíu mày. Trở về tu luyện mấy năm sao? Vài năm sau quay lại thì tiên phủ này đã sớm là của người khác mất rồi.
Giang Cung Tuấn không để ý hình tượng ngồi dưới đất, anh nhìn cô gái đẹp như tiên, mặc đồ trắng thánh thiện đứng ở trước mắt mà trong lòng suy tư, đến cùng anh phải làm như thế nào mới có thể đánh bại cô gái này. Nhưng suy nghĩ một hồi lâu mà Giang Cung Tuấn vẫn không nghĩ ra biện pháp, bởi vì ngay cả Càn Khôn Tịch Diệt cũng không thể gây tổn thương đến cô. Trong khi Càn Khôn Tịch Diệt này là tuyệt học có uy lực mạnh nhất trong các tuyệt học mà Giang Cung Tuấn đang nắm giữ. Giang Cung Tuấn muốn rời đi nhưng anh vẫn nán lại. Bởi vì còn có một vài người ở phía sau nên anh cũng muốn nhìn một chút, xem xem người chạy tới ở phía sau có thể đánh bại cô gái này để có được tiên linh hay không.
Anh cứ ngồi đợi một chỗ chưa đứng lên vội.
Ước chừng đợi được hơn một tiếng, Mạch Doanh xuất hiện ở trong thành phố.
“Giang Cung Tuấn”
Mạch Doanh bay xuống từ trên trời, khi nhìn thấy Giang Cung Tuấn ngẩn người ngồi dưới đất thì không khỏi kêu lên. Giang Cung Tuấn nghe thấy ai gọi mình thì đứng dậy.
“Sao đấy sao tự nhiên ngồi đờ ra đó làm cái gì?” Mạch Doanh hỏi.
Giang Cung Tuấn nhìn Mạch Doanh, anh không ngờ Mạch Doanh thật sự có năng lực một mình đấu với tất cả mọi người.
“Cửa ải cuối cùng là gì?” Mạch Doanh hỏi lại lần nữa.
Giang Cung Tuấn nhìn thế đàn ở trước mắt nói: “Tự mình đi xem đi”
Nghe vậy, Mạch Doanh đi lên đến gần thể đàn một chút. Đúng lúc đó thì ánh sáng trắng lóe lên, cô gái mặc đồ trắng lại xuất hiện lần nữa làm Mạch Doanh hơi sững sờ.
Giang Cung Tuấn vừa cười vừa nói: “Cửa ải cuối cùng này cực kỳ đơn giản, đánh bại cô ta là có thể có được tiên phủ”
Nghe vậy, Mạch Doanh thở dài một hơi. Cô gái cũng nhìn Mạch Doanh, trong trong mắt cô bắn ra một ánh sáng màu trắng, ánh sáng này chiếu vào trên người Mạch Doanh.
“A, cũng mạnh đấy, còn trẻ tuổi mà đã đạt đến Siêu Phàm cấp bốn rồi” Trên khuôn mặt cô gái lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Cô được chế tạo ra, năng lực của cô cực kỳ mạnh nên cô có thể biết được tuổi Mạch Doanh, biết được tu vi của Mạch Doanh. Ở cái tuổi này với thực lực này thì tuyệt đối là con của trời rồi, vô cùng giỏi.
“Nếu là Siêu Phàm cấp bốn thì tôi cài đặt cảnh giới của tôi ở Siêu Phàm cấp bốn, anh ra chiêu đi. Đánh bại tôi là có thể có được tiến linh”
Giọng nói của cô gái vang vọng.
“Được.”
Mạch Doanh cũng không thể chờ đợi được, nhanh chóng ra tay. Thân thể Mạch Doanh lóe lên xuất hiện ở trước người cô gái, ngón tay thon dài nắm chặt, biến thành nắm đấm mang theo sức mạnh đáng sợ đập ra ngoài. Cô gái cười nhạt, giơ tay lên, đầu ngón tay biến hóa ra sức mạnh thần kỳ. Vào giờ khắc này, Mạch Doanh chỉ cảm thấy một áp lực vô hình cuốn tới. Sau đó, sức tấn công của Mạch Doanh bị hóa giải trong nháy mắt, sức mạnh vô hình đè ép ở trên người làm thân thể Mạch Doanh trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Thấy Mạch Doanh cũng bị đánh ngã sau một chiều, Giang Cung Tuấn cực kỳ vui vẻ. Anh còn tưởng rằng chỉ có anh là bị đánh ngã sau một chiều, không ngờ Mạch Doanh tới thì cũng bị như thế này. Mạch Doanh bò dậy từ dưới đất, trên gò má trắng nõn lộ ra một vẻ khiếp sợ: “Cô, thực lực của cô thật sự ở Siêu Phàm cấp bốn sao?”
“Đúng.”
Cô gái cất lời: “Thực lực của đối thủ ở cảnh giới gì thì tôi sẽ để thực lực của mình ở cảnh giới đó.”
“Không có khả năng, cùng cảnh giới thì làm sao cô có thể đẩy lùi tôi trong một chiêu được?” Vẻ mặt Mạch Doanh không tin.
Cô gái giải thích: “Anh chưa từng thấy, không có nghĩa là nó không tồn tại”
“Lại đi”
Mạch Doanh không tin, anh ta phát động đợt tấn công lần nữa. Tốc độ của anh ta cực kỳ nhanh, nhanh đến mức Giang Công Tuấn không nhìn thấy rõ. Chờ anh nhìn rõ thì Mạch Doanh đã xuất hiện trước mặt cô gái rồi, nhưng anh ta mới xuất hiện thì đã bị cô gái đánh bay ra ngoài. Mạnh như Mạch Doanh mà khi anh ta đánh lại cô gái cũng không có bất kỳ sức đánh trả nào, thậm chí còn không đến gần người cô gái được.
Giang Cung Tuần nhìn đến đây thì cực kỳ thích chí, chí ít thì anh sử dụng Càn Khôn Tịch Diệt còn có thể đẩy lùi cô gái được mấy bước. Mạch Doanh không tin lại tiếp tục thử, nhưng anh ta đánh nhiều lần mà kết quả vẫn giống nhau, không có cách nào đến gần cô gái. Cuối cùng anh ta đành bỏ cuộc.
Cô gái chắp hai tay sau lưng, nhìn Giang Cung Tuấn và Mạch Doanh nói: “Thực lực của mấy người đều cực kỳ tốt, khả năng tiềm tàng rất lớn.
Chỉ là nếu muốn đánh bại tôi thì tạm thời không có cách nào làm được.”
Giang Cung Tuấn cũng buồn bực hỏi: “Vậy phải thế nào mới có thể đánh bại cô?”
Cô gái nhìn Giang Cung Tuấn nói: “Cảnh giới bây giờ của anh cực kỳ thấp, nhưng sức mạnh thân thể lại rất mạnh. Vậy nên nếu anh muốn đánh bại tôi thì phải không ngừng tu luyện, trước tiên anh tăng cảnh giới tới thần thông cảnh tầng thứ tám, sau đó dựa vào điều này mà không ngừng giảm bớt chân khí của mình, giảm bớt cảnh giới của của mình”
“Khi anh có cảm giác mình không có cách nào áp chế thì anh có thể tới thử một chút, như vậy có lẽ sẽ có cơ hội đánh bại tôi”
Nói xong cô gái cũng nhìn Mạch Doanh nói: “Anh cũng giống như vậy, mặc dù tu vi của anh không tệ nhưng cảnh giới của anh vẫn không tính là ổn định, cảnh giới của anh có hơi bất ổn. Điều anh phải làm chính là không ngừng ổn định cảnh giới của mình, chiến đấu cần dựa vào nền tảng vững chắc.”
Cô gái vừa nói xong Mạch Doanh đã hiểu ra.
“Cảm ơn cô đã chỉ điểm, giờ tôi sẽ rời khỏi đây, về sau có cơ hội tôi lại vào tiên phủ khiêu chiến”
“Được”
Cô gài nhẹ nhàng gật đầu rồi nói: “Chỉ cần tiên phủ một ngày chưa có chủ nhân thì lúc nào anh cũng có thể tới khiêu chiến tôi”
Nghe vậy Mạch Doanh kéo Giang Cung Tuấn đi luôn: “Giang Cung Tuấn, chúng ta đi trước, ở lại chổ này cũng không có được tiên phủ.”
“Hả, đi ngay à?”
Giang Cung Tuấn có hơi không cam lòng, anh cất lời: “Phía sau cũng không ít người đầu, cứ như vậy rời đi à. Lỡ nếu tiên phủ bị người phía sau có được thì đây chẳng phải là thua thiệt lớn sao?”.
Mạch Doanh đáp lời: “Không đâu, ngay cả tôi cũng không thể đánh bại cô ta thì người phía sau cũng chẳng đánh bại được. Điều chúng ta phải làm bây giờ không phải chờ đợi ở chỗ này mà là rời khỏi nơi đây trước, chúng ta đi ra ngoài tu luyện, đợi thực lực trở nên mạnh mẽ hơn thì lại tới khiêu chiến.