Cường Đại Chiến Y

Chương 1091: Đạt đến đỉnh cao



Tam Hoài Linh vừa mở miệng, liền nói ra lai lịch của hai người họ.

Điều này khiến cho Vân Hoa và Bạch Khuynh ngạc nhiên. Thân phận của hai người họ, tuyệt đối phải giữ bí mật, và không ai trong thời đại này biết được. Vậy mà Tam Hoài Linh lại có thể biết được, rốt cuộc lại lịch của anh ta là người thế nào?

Giang Cung Tuấn trong lòng cũng có chút kinh ngạc.

Thứ nhất là ngạc nhiên về thân phận của Vân Hoa và Bạch Khuynh, anh cũng không ngờ rằng, hai người này, một người đến từ tám vạn năm trước, còn một người từ mười ba vạn năm trước.

Thứ hai là bị Tam Hoài Linh làm cho ngạc nhiên, anh không ngờ Tam Hoài Linh lại có thể biết nguồn gốc của hai người họ.

Mạch Doanh bĩu môi, cười nhạt: “Giang Cung Tuấn, anh đừng bị đại sư huynh dọa sợ, sở dĩ anh ấy biết là vì bộ tộc của tôi ở các giới đều có tình báo. Các giới xuất hiện cao thủ nào, từ thời xa xưa có những tài năng xuất chúng nào được lựa chọn để phong ấn, những thiên tài này được sinh ra và xuất hiện ở nơi nào, bộ tộc của tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay.”

“Vậy à” Giang Cung Tuấn lúng túng sờ lên mũi, hỏi: “Vậy trên hòn đảo này có bảo vật gì sao?”

Mạch Doanh giải thích: “Hòn đảo này xuất hiện vô cùng thần bí, đây là nơi chưa từng bị phong ấn, nó chỉ xuất hiện trên trái đất khi phong ấn được nới lỏng, trên hòn đảo này, đều là những tinh hoa, là máu của các cao thủ để lại sau khi chiến đấu, có thể rèn luyện thân thể, đối với bất cứ tu sĩ nào đều là bảo vật tối cao”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn như được giác ngộ.

Thì ra đây là nơi lưu lại những tinh hoa của các cao thủ từ những thời đại trước.

Tam Hoài Linh không để ý tới Mạch Doanh nh ta nhìn hai người phía trước, cười nhạt: “Hai vị, không cần thiết phải đại khai sát giới, trên hòn đảo này có rất nhiều năng lượng, đủ cho rèn luyện cơ thể, hơn nữa, theo nguồn gốc của hai vị, lợi ích của năng lượng này mang đến cũng không nhiều, nhiều nhất chính là luyện khí cho cơ thể mà thôi.”

Tiếng nói của Tam Hoài Linh vang vọng, hắn ta vì tinh hoa của năng lượng này mà tới đây. Nếu hắn ta có thể ngâm mình trong dòng năng lượng này mấy ngày, sức mạnh cơ thể hắn có thể nâng cao lên một bậc, điều này giúp ích rất nhiều cho việc chiến thắng thiên tại trên trái đất của hắn.

“Việc của tôi cần cậu chỉ tay dạy bảo sao?”

Vẻ mặt Vân Hoa tối sầm đi, thân phận của anh ta bị nhìn thấu, nhưng ngược lại anh ta lại không biết Tam Hoài Linh có lại lịch như thế nào, càng khiến trong lòng khó chịu. Hiện tại, cơn tức trong lòng anh ta bắt đầu nổi lên.

Giang Cung Tuấn chỉ cảm thấy một luồng áp lực đáng sợ đang lao đến, dưới tác động của áp lực này khiến anh thở cũng thấy khó khăn.

Mạch Doanh lập tức rút minh châu ra.

Bên trong minh châu phát lên một sức mạnh thần bí, ngăn cản nguồn áp lực kia.

“Lùi lại”

Tam Hoài Linh hét lớn, hắn ta biết rằng chắc chắn phải đánh một trận.

Nghe vậy, Mạch Doanh lập tức kéo Giang Cung Tuấn lùi về phía sau, thuộc hạ của Tam Hoài Linh cũng lùi lại. Bọn họ lùi về một nơi thật xa ở đằng sau.



Trước mặt chỉ toàn là bầu trời.

Sự giận dữ trên người Vân Hoa càng mạnh lên, ở sau hắn, dường như xuất hiện một thế giới khác, một thế giới hư ảo, có thể nhìn thấy mặt đất, núi đồi.

Cùng với sự xuất hiện của thế giới hư ảo này, Giang Cung Tuấn lại một lần nữa cảm nhận được áp lực, mặc dù đã có minh châu bảo vệ, anh vẫn cảm thấy trong lòng khiếp sợ.

“Thiên Địa Pháp Tướng thật đáng sợ”

Mạch Doanh kinh ngạc đến thốt lên.

Giang Cung Tuấn nhìn thế giới hư ảo xuất hiện đằng sau Vân Hoa, liền hỏi: “Đây là pháp tướng mà Vân Hoa tu luyện được?”

“Đúng vậy”

Mạch Doanh gật đầu: “Hắn đã đạt đến Pháp Cảnh, tu luyện thành Pháp Tướng, mà cảnh giới hư ảo đằng sau người hắn, chính là Pháp Tướng của hắn, cũng không biết được Pháp Tướng của hắn đã đạt đến mấy cảnh”

Tam Hoài Linh giữa không trung, đối mặt với sức ép trong Pháp Tướng của Vân Hoa, thần sắc của hắn vẫn vô cùng bình tĩnh. Giờ khắc này, thế giới hư ảo kia bay đến, mang đến nguồn lực hùng hổ lao thẳng tới phía của Tam Hoài Linh.

Đúng vào lúc này, Tam Hoài Linh mới ra tay.

Chỉ thấy cánh tay của hắn bỗng nhiên xoay tròn vờn quanh không khí màu đen, hắn nắm chặt nắm đấm, một quyền đập ra.

Đám khí màu đen nhanh chóng hội tụ lại, tạo thành một nắm đấm hư ảo.

Râm!

Lúc nắm đấm hư ảo đập vào cái thế giới kia, phát ra một tiếng nổ lớn, chấn động cả trời đất.

Thế giới hư ảo bị đẩy lùi, Vân Hoa bị đẩy lùi lại mấy bước.

Mà vẻ mặt của Tam Hoài Linh vô cùng nghiêm túc.

“Chà chà, thật sự rất mạnh.”

Mạch Doanh tấm tắc khen: “Không ngờ rằng, Pháp Tướng của Vân Hoa kinh khủng như vậy, nhưng khi sư huynh sử dụng mà quyền thì ngay lập tức đẩy lùi”

Giang Cung Tuần ngạc nhiên nhìn Mạch Doanh, không rõ rằng ma quyền của Tam Hoài Linh là gì.

Mạch Doanh giải thích: “Cậu đừng có xem thường sư huynh tôi, huynh ấy cũng là một cao thủ có bản lĩnh cao cường, vừa sinh ra đã lĩnh hội được các phép thần thông. Còn ma quyền là một loại bị thất truyền mà huynh ấy tu luyện được, loại phép thần thông này, ngay cả trong Ma giới cũng rất hiếm có.”



“Anh ta sao?”

Đằng xa, Vân Hoa nhìn chằm chằm Tam Hoài Linh, cảm nhận được luồng khí từ trên cơ thể hắn ta, không khỏi ngạc nhiên: “Cậu, cậu là người của Ma tộc?”

Tam Hoài Linh cười lạnh nhạt, không trả lời câu hỏi, mà chuyển chủ đề khác, nói: “Cũng chỉ là một chút tinh huyết mà thôi, không cần phải chém giết nhau, nếu muốn đấu, đợi đến khi Tạo hóa mở ra đã”

Vân Hoa đồng ý thỏa hiệp.

Sau khi thăm dò thực lực của Tam Hoài Linh, hắn đã từ bỏ suy nghĩ giết người.

Cho dù hắn luôn tự tin vào thực lực của mình, nhưng làm như vậy chẳng phải là chống lại Tạo hóa sao, mà còn không đáng để sử dụng phép thần thông đã bị thất truyền này.

Lúc này Bạch Khuynh mới đứng dậy, nói: “Nếu đã như vậy, thì dừng tay lại, hòn đảo này vừa hay có ba nơi tập trung tinh huyết, chúng ta ba người mỗi người một nơi, còn sót lại những vùng có năng lượng tinh huyết nhỏ thì để cho các thuộc hạ của từng người”

Vân Hoa gật đầu, nói: “Đúng vậy, người thắng mới có tư cách bước vào hồ năng lượng.”

Nghe mấy lời lớn tuổi nói chuyện, trong lòng Giang Cung Tuấn cũng cảm thấy vui vẻ, anh cảm thấy bản thân cũng có cơ hội, nhưng nghĩ đến năng lực đám thuộc hạ của Tam Hoài Linh liền cảm thấy mất tinh thần.

Trong đám thuộc hạ của ba người họ, chắc chắn có người đã đạt đến bảy tám giai đoạn. Cao thủ như vậy, cứ cho là anh có thể phát huy được Nghịch Thiên Đạp thì cũng không có cách nào thắng lại được, Mạch Doanh ở bên cạnh dường như đã nhìn thấu tâm sự của Giang Cung Tuấn, cười nói: “Không cần lo lắng quá, tôi sẽ giúp cậu.”

Nghe vậy, Giang Cung Tuần nhìn Mạch Doanh, hỏi: “Có thể thật sao?”

“Đương nhiên” Nói xong cô chớp chớp cặp mắt to tròn, nhìn Tam Hoài Linh, hỏi: “Sư huynh, đúng không?”

Tam Hoài Linh khẽ cau mày, nói: “Tranh giành một hồ năng lượng cho tên tiểu tử này quá lãng phí.”

Mạch Doanh lập tức nói: “Cũng không thể nói như vậy, dù sao cậu ta cũng là cao thủ số một, cũng nắm được nhiều phép thần thông, còn huynh, huynh có thể rèn luyện một bước thành Nghịch Thiên Đạp không?”

Tam Hoài Linh nhìn Giang Cung Tuấn, ngẫm nghĩ một hồi: “Được, vậy thì theo ý em”

Mạch Doanh cười vui vẻ, sau đó, ba người lần lượt phái thuộc hạ ra giao đấu. Trận chiến lần này đánh đến khi nào kết thúc mới thôi.”

Người của Tam Hoài Linh đều là những thiên tài trong ma giới, thực lực rất mạnh, áp đảo thuộc hạ của Vân Hoa và Bạch Khuynh.

Trên đảo, ngoài ba hồn năng lượng chủ yếu vẫn còn tám hồ năng lượng bình thường. Mà thuộc hạ của Tam Hoài Linh đã đạt được bảy cái, một cái còn lại bị Bạch Khuynh cướp lấy.

Số người trong hồ năng lượng đã được chia xong.

Giang Cung Tuấn cũng được hưởng theo Mạch Doanh, giành được một hồ năng lượng, có tư cách bước vào hồ để rèn luyện thân thể.