Cường Đại Chiến Y

Chương 430: Không hy vọng có người phá hỏng ván cờ Thiên Tử đã chết rồi



Giang Cung Tuấn cũng không cho gã ta bất cứ cơ hội nào, mà trực tiếp sử dụng thượng hình kiếm trong tay đâm chết gã ta. Anh biết, nếu bắt được và định tội gã ta trước tiên, vậy Thiên Tử rất có khả năng có thể lách được luật. Bởi vì gã ta quyền cao chức trọng. Hơn nữa, phía sau gã ta còn có người, gã ta lại còn là người nhà họ Cửu.

Tối hôm nay giết Thiên Tử lại có quá nhiều trở ngại.

Anh không ngờ lá gan của nhà họ Cửu lại lớn như vậy, dám ngăn cản anh chấp pháp, thậm chí còn ra tay với quân Hắc Long, đây đã là phạm vào.

tội lớn rồi.

Thi thể của Thiên Tử được đưa đi.

Trong một phân khu nào đó ở thủ đô.

Quân Hắc Long trở về đây.

Giang Cung Tuấn đích thân kiểm tra thương thế cho những quân Hắc Long bị thương, phát hiện ra chỉ là bị đả thương dẫn đến nội thương, nghỉ ngơi một khoảng thời gian thì sẽ hồi phục, không nguy hiểm đến tính mạng.

Sau khi kiểm tra thương thế cho quân Hắc Long bị thương, anh cũng không nán lại thêm mà đi thẳng tới Thiên An Cung.

Trong Thiên An Cung.

Tối hôm nay, Vương vẫn luôn thức, ông ta đang chờ đợi, đợi tin tức tốt của anh.

Ảnh Tử đứng ở bên cạnh.

“Vừa truyền tin tức về, Giang Cung Tuấn đã giết được Thiên Tử, và mang thi thể của gã ta trở về rồi”

“Ồ?” Trước mắt vương sáng lên, hỏi: “Thiên Tử được đón về nhà họ Cửu, có trưởng lão của nhà họ Cửu che chở, Giang Cung Tuấn đã giết gã kiểu gì vậy?”

Ảnh Tử lắc đầu đáp: “Tình hình cụ thể thì tôi không biết, cần phải đợi Giang Cung Tuấn tới, cậu ta chắc hẳn sẽ tới đây rất nhanh thôi”

“Vậy đợi một lát vậy”

Sau nửa tiếng, Giang Cung Tuấn xuất hiện ở Thiên An Cung, và đứng trước mặt Vương.

Anh cũng không câu nệ mà ngồi thẳng xuống.

Vương rút một điếu thuốc hàng giới hạn đưa cho Giang Cung Tuấn. Giang Cung Tuấn nhận, rồi cầm bật lửa trên bàn châm thuốc.

Vương hỏi: “Tối hôm nay không xảy ra biến cố gì chứ?

Giang Cung Tuấn đáp: “Nhà họ Cửu có cao thủ bảo vệ Thiên Tử, may mắn có vương thầm ra tay, bằng không lần này muốn giết Thiên Tử cũng khó.”

“Hửm?” Vương sững sờ.

Ông ta thầm ra tay sao?

Tối hôm nay ông ta không hề cho anh bất cứ sự trợ giúp nào.

Giang Cung Tuấn nhìn vẻ mặt của ông ta, cũng hơi sững sờ, hỏi: “Sao vậy, lẽ nào Vương Thiên Điện không phải là thế lực của Vương sao?”

Vương liếc mắt nhìn Ảnh Tử.

Ảnh Tử cũng nhíu mày, hỏi: “Vương Thiên Điện là cái gì?”

Giang Cung Tuấn nói lại chuyện tối ngày hôm nay một lần. Sắc mặt của Vương và Ảnh Tử đều trở nên nặng nề.

Vương Thiên Điện?

Từ khi nào nước Đoan Hùng lại có thêm một thế lực như vậy? Hơn nữa còn có thể đánh nhau với Xuân Hạ Thu Đông ở bên cạnh Cửu Khải Huân nữa.

Xuân Hạ Thu Đông đều là cường giả nhị cảnh, có thể đả thương bốn người bọn họ, vậy thực lực chắc chắn phải từ nhị cảnh trở lên. Hơn nữa, bốn người này còn có thể đánh nhau với Cửu Khải Huân, chứng tỏ thực lực của bọn họ phải cao hơn nhị cảnh.

Còn có người xuất hiện cuối cùng nữa, lại có thể đả thương Cửu Khải Huân.

Sự kinh ngạc trong lòng Vương và Ảnh Tử thật lâu mới có thể lắng xuống.

Giang Cung Tuấn nhìn thấy biểu cảm của bọn họ, chắc hẳn họ không biết Vương Thiên Điện, anh nghỉ ngờ hỏi: “Sao thế, thật sự không phải các ông đã phái người lén tới trợ giúp sao?”

Vương lắc đầu đáp: “Tôi cũng không biết Vương Thiên Điện mà cậu nói rốt cuộc là thứ gì, tôi cũng chưa từng nghe nói đến trong nước Đoan Hùng hay là trong phạm vi toàn thế giới có thế lực gọi là Vương Thiên Điện”

Giang Cung Tuấn nghi ngờ.

Không phải là Vương thầm ra tay, vậy tại sao.

Vương Thiên Điện lại hỗ trợ anh, tại sao lại muốn anh giết Thiên Tử?

Vương nhìn Ảnh Tử, hỏi: “Ông trông nhiều hiểu rộng, ông có biết Vương Thiên Điện không?”

Ảnh Tử lắc đầu: “Tôi chưa từng nghe nói tới”

Phù!

Giang Cung Tuấn không nhịn được mà hít một hơi. Anh tới gặp Vương chính là vì muốn biết về tình hình của Vương Thiên Điện, nhưng bây giờ ngay cả Vương cũng không biết.

Rốt cuộc thì Vương Thiên Điện thuộc về phe nào?

Vương cũng không nghĩ nhiều, mà bảo: “Thiên Tử đã chết rồi, tiếp theo đây vẫn còn rất nhiều chuyện quan trọng cần xử lý, cậu trở về nghỉ ngơi trước đi. Sáng ngày mai hấy công bố chuyện xảy ra tối hôm nay với bên ngoài. Sau đó công bố tội của Thiên Tử với thế giới, cho thế giới một lời giải thích. Còn vị trí tổng thống lĩnh quân Xích Diễm nữa, cậu thuận tiện tiếp nhận quân Xích Diễm luôn đi”

Giang Cung Tuấn lập tức xua tay, đáp: “Vần nên bỏ đi, tổng thống lĩnh quân Hắc Long này, và vị trí Long Vương này tôi cũng không muốn làm nữa. Tôi vẫn thích cuộc sống không ràng buộc, tự do tự tại hơn, đợi sau khi trong nước yên ổn thật sự, tôi sẽ từ chức ở ẩn”

Vương nói: “Đây cũng là một chức vị có không biết bao nhiêu người nhắm vào”

“Thân ở vị trí này thì phải làm việc của nó, tôi cũng không có hơi sức đâu ra mà làm.” Giang Cung Tuấn hơi lắc đầu, anh thật sự không muốn làm người đứng đầu năm đại tướng gì đó.

“Được rồi, sau này cậu cũng phải cẩn thận một chút. Cậu đến nhà họ Cửu giết Thiên Tử, lại còn ngay trước mặt Cửu Khải Huân, nhà họ Cửu chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu.” Vương nhắc nhở.

“Đúng rồi” Giang Cung Tuấn nhớ ra một chuyện, nói: “Tối hôm nay người nhà họ Cửu đã ngăn cản tôi chấp pháp, tôi có thể bắt được không?”

Vương và Ảnh Tử đều sửng sốt.

Bắt người nhà họ Cửu sao?

Sau khi ngây ra vài giây, Vương mới bật cười: “Giang Cung Tuấn, dám nói ra lời này, e rằng trong thiên hạ cũng chỉ có mình cậu thôi. Nhà họ Cửu không truy cứu trách nhiệm với cậu đã xem như trong cái rủi có cái may rồi. Bây giờ cậu còn muốn bắt người nhà họ Cửu sao? Cậu vẫn nên mong nhà họ Cửu đừng làm lớn chuyện thì hơn”

Giang Cung Tuấn nhún vai. Người nhà họ Cửu coi thường vương pháp, anh thật muốn bắt bọn họ, và dạy cho bọn họ một bài học, nhưng Vương đã nói như vậy rồi, anh cũng chỉ đành từ bỏ. Hơn nữa bây giờ anh vẫn chưa có thực lực để đi bắt người nhà họ Cửu.

“Bận rộn hết một đêm rồi, tôi trở về trước đây” Giang Cung Tuấn đứng dậy rồi đi.

Khi anh đứng dậy, lại liếc mắt nhìn thuốc lá hàng giới hạn trên bàn, rồi cầm lên, cười bảo: “Thuốc lá không tệ, tôi lấy đi nhé”

Vương cười bảo: “Nếu thích thì trở về tôi tặng cậu mấy bao”

“Vậy tôi sẽ chờ” Giang Cung Tuấn cười, xoay người rời đi.

Sau khi anh đi, sắc mặt của Vương trở nên nặng nề.

“Rốt cuộc Vương Thiên Điện là thế lực gì, lẽ nào người nhà họ Giang đang cố làm ra vẻ huyền bí sao?”

Ảnh Tử cũng không biết Vương Thiên Điện là gì, cũng không chen miệng vào.

Không bao lâu sau thì ông Long đi đến.

Vương cũng nói lại chuyện đã xảy ra tối nay với ông ấy một lần, sau đó hỏi: “Ông Long, Vương Thiên Điện này là ông sắp xếp sao?”

Long Hạo Hiên läc đầu đáp: “Không phải, tôi cũng chưa từng nghe nói tới, xem ra ngoài tứ đại gia tộc cố xưa và một vài người đã biết ra thì trong tối còn có người đang nhìn chăm chú vào tình hình ở thủ đô, muốn nước ở thủ đô bị khuấy đục: Vương hỏi: “Mục đích của Vương Thiên Điện này là gì?”

Ông Long nghĩ một chút rồi đáp: “Vương Thiên Điện trợ giúp Giang Cung Tuấn thành công giết chết Thiên Tử, Giang Cung Tuấn là người nhà họ Giang, Thiên Tử là người nhà họ Cửu. Hai đại gia tộc này đều thuộc vào tứ đại gia tộc cổ xưa.

Tứ đại gia tộc cổ xưa có nguồn gốc sâu xa, nếu Vương Thiên Điện không phải của người nhà họ Giang, vậy mục đích của Vương Thiên Điện này chính là châm ngòi ly gián. Nếu Vương Thiên Điện là của người nhà họ Giang, vậy nhà họ Giang cũng đã có hành động, muốn một lần tiêu diệt ba gia tộc còn lại.”

Vương nghi ngờ, hỏi: “Tại sao nhà họ Giang phải làm vậy?”

Ảnh Tử chen lời vào: “Có lẽ là bởi vì bốn bức tranh mà Chiêu Tử Vương để lại. Nghe nói trong bức tranh ẩn chứa bí pháp tiến vào cửu cảnh.

Chuyện này đối với người luyện võ mà nói, chính là một thứ cực kỳ có sức hút”

Ông Long hít một hơi thật sâu, bảo: “Cho dù là như vậy, thì nước ở thủ đô cũng đã đục rồi. Lần này Thiên Tử chết, nhà họ Cửu sẽ đứng ra đầu tiên, còn phải xem thái độ của nhà họ Giang, hơn nữa ông Cao đã vứt bỏ Thiên Tử, cũng hy vọng nước này trở nên đục ngầu, ông ta đang muốn đục nước béo cò.”

Vương hỏi: “Tiếp theo đây nên làm như thế nào?”

Ông Long liếc mät nhìn Ảnh Tử đứng ở bên cạnh, phân phó: “Ông đi điều tra lai lịch của Vương Thiên Điện này một chút, dùng hết khả năng để điều tra cho rõ, tôi không hy vọng có người ở trong tối phá hỏng ván cờ”

“Rõ” Ảnh Tử gật đầu.