Tiếng tiền bối này của Đường Sở Vị, Bách Hiểu Sinh thật sự không dám nhận.
Đường Sở Vị ngồi xuống, không lên tiếng.
Giang Cung Tuấn thì hỏi: “Có tin tức gì vậy?”
Bách Hiểu Sinh nhìn Giang Cung Tuấn, nói: “Tin tức này của tôi nhất định rất có ích với cậu, nhưng Lâm Lang Các của tôi từ trước đến nay đều có một quy tắc, đó chính là tôi nói cho cậu nghe tin tức, cậu phải đồng ý làm giúp tôi một chuyện”
Cái quy tắc này, Giang Cung Tuấn cũng đã biết.
“Nói tôi nghe thử trước xem”.
“Không được, cậu phải đồng ý trước đã”
Dứt lời, ông ta lấy ra một cái lệnh bài đưa cho Giang Cung Tuấn.
“Cái này là lệnh bài Lâm Lang, cậu nhận lấy trước, ngày sau tôi muốn cậu làm việc, sẽ đến lấy lại lệnh bài này”
Lệnh bài Lâm Lang mà Bách Hiểu Sinh đưa ra, không giống với lệnh bài đã đưa cho người của tộc Tiêu Dao trước đó.
Cái trước đó là lệnh bài để người khác yêu cầu Lâm Lang Các làm việc.
Còn cái này là lệnh bài để Lâm Lang Các yêu cầu người khác làm việc.
Giang Cung Tuấn cũng không biết tin tức mà Bách Hiểu Sinh mang đến rốt cuộc là gì, anh tạm thời nhận lấy.
“Nói đi.”
Bách Hiểu Sinh lên tiếng: “Gia tộc Tiêu Dao lấy được bản vẽ cách bố trí cơ quan của lăng mộ Tần Thủy Hoàng, bây giờ đã dẫn người đến lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, mà trong lăng mộ của Tần Thủy Hoàng có Đệ Nhất Kiếm Quyết, đây là bộ kiểm thuật đặc biệt được tạo ra để giết phượng hoàng, cũng là bộ kiếm thuật phối hợp với Đệ Nhất Kiếm”
“Chỉ có thế?”
Giang Cung Tuấn lập tức trả lại lệnh bài trong tay.
“Tin tức này đối với tôi chẳng có chút hữu ích nào cả, tôi không có hứng thú với Đệ Nhất Kiếm Thuật”
Bách Hiểu Sinh nhìn Giang Cung Tuấn, gằn từng chữ nói: “Giang Cung Tuấn, cậu có biết Đệ
Nhất Kiếm Thuật là cái gì không? Cậu hiểu về Đệ Nhất Kiếm Thuật không?”
“Không biết, cũng không hiểu, nhưng tôi thật sự không có hứng thú”
“Cậu vẫn quá non xanh” Bách Hiểu Sinh thở dài một cái, nói: “Cậu muốn đi giết rồng để cứu Đường Sở Vi, thế nhưng thực lực của cậu vẫn chưa đủ mạnh, trình độ võ công của cậu cũng quá thấp, theo như sự hiểu biết của tôi, thì trong lăng mộ của Tần Thủy Hoàng không chỉ có Đệ Nhất Kiếm Thuật, mà còn có tiền đạn nữa”
Bách Hiểu Sinh cười nói: “Tiên đan chỉ là cách người ngoài gọi đan dược này mà thôi, cái này cũng không phải là đan dược khiến con người thành tiên. Nói một cách đơn giản hơn, đan dược này gọi là Cửu Chuyển Kim Đan, do đệ nhất luyện đan sư thời đại Tần Thủy Hoàng luyện chế, nghe đồn, Tần Thủy Hoàng chính là nhờ uống Cửu Thể Kim Đan, cho nên mới có thể đạt đến cửu thiên thể, bước vào cảnh giới thứ chín”
Giang Cung Tuấn động lòng.
“Chuyện này là thật sao?”
“Tin tức của Lâm Lang Các chúng tôi, từ trước cho đến bây giờ chưa bao giờ sai”
Giang Cung Tuấn muốn bước vào cảnh giới thứ chín càng sớm càng tốt, sớm đi giết rồng, như vậy thì có thể sớm cứu được Vi Vi.
“Được, lệnh bài Lâm Lang này tôi nhận, nhưng, về lăng mộ Tần Thủy Hoàng này tôi cũng không hiểu rõ lắm, nếu cứ tùy tiện đi cũng không được, ông hãy nói cho tôi tin tức cặn kẽ”
Bách Hiểu Sinh khẽ lắc đầu nói: “Tin tức cặn kẽ tôi không có, tôi chỉ có thể nói với cậu những điều này thôi. Lại nói, gia tộc Tiêu Dao đã đi đến lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, cậu bây giờ cũng không cần phải biết quá nhiều, chỉ cần đi theo người của gia tộc Tiêu Dao tiến vào bên trong là được rồi.”
Nói xong, Bách Hiểu Sinh đứng lên.
“Chờ cậu lấy được Đệ Nhất Kiếm Thuật và Cửu Chuyển Kim Đan, tôi sẽ đến lấy lại lệnh bài, đến tìm cậu yêu cầu cậu làm một việc.”
Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.
Sau khi Bách Hiểu Sinh rời đi, Đường Sở Vi mới hỏi: “Anh thật sự muốn đi sao?”
“Đi, tại sao lại không đi chứ?
Trong lòng Giang Cung Quyết kiên định.
“Nếu như thường xuyên tu luyện, đừng nói là ba năm, cho dù là ba mươi năm, anh cũng không thể bước vào cảnh giới thứ chín được, muốn bước vào cảnh giới thứ chín, chỉ có lấy được linh đan diệu dược và thiên địa linh dược, hơn nữa.”
Giang Cung Tuấn dừng lại một chút, nói tiếp: “Mặc dù anh không có hứng thú với Đệ Nhất Kiểm Quyết, thế nhưng cái này tốt xấu gì thì cũng là bộ kiếm thuật vô địch còn được giữ lại từ mấy ngàn năm trước, nếu như có thể lĩnh ngộ được tinh hoa trong đó, thì cái này đối với con đường kiếm đạo của anh vẫn có ích”
“Vậy em đi cùng anh”
“Không được”
Giang Cung Tuấn lập tức cự tuyệt.
“Vi Vi, không phải anh không cho em đi, mà là lần trước ở biệt phủ Thần Kiếm, em đã ra tay rồi, nếu như em xảy ra chuyện ngoài ý muốn dù chỉ là một chút, bị thương nhẹ, thì phải làm sao? Máu trong cơ thể của em bây giờ chỉ còn lại một ít, anh không thể để em lại ra tay được, em yên tâm ở thủ đô đợi anh”
“Thế nhưng mà.”
“Không có nhưng nhị gì hết”
Giang Cung Tuấn vô cùng kiên quyết, nói như đinh đóng cột: “Anh tuyệt đối không cho phép em bị thương, em yên tâm ở thủ đô chờ anh, dựa vào thực lực bây giờ của anh, cộng với Đệ Nhất Long Kiếm vô địch, toàn bộ thiên hạ này, thậm chí trên toàn thế giới, không mấy ai có thể đánh bại được anh đâu”.
Giang Cung Tuấn không cho cô đi, Đường Sở Vi cũng không còn cách nào khác.
Cô bất đắc dĩ nhắc nhở: “Cẩn thận một chút, đi sớm về sớm, chuyện ở thủ đô vẫn còn chờ anh về giải quyết đấy”
Giang Cung Tuấn cười nói: “Nói thật, hiện tại cũng không cần anh phải giải quyết, dùng thực lực của Vương, cũng đủ để giải quyết tất cả. Anh đã nói với Vương rồi, Vương nói bây giờ sẽ xử lý, trước khi diễn ra cuộc tổng tuyển cử, sẽ khiến thương hội Đại Đông tan rã”
“Anh cũng đã nói với Mộ Dung lão ca rồi, ông ta sẽ mau chóng chấn chỉnh Cổ Môn, tiện thể tiêu diệt lại tàn đảng của Âu Dương Lãng”
Mấy ngày nay, mặc dù Giang Cung Tuấn không ra ngoài.
Thế nhưng anh đã liên lạc với Vương mà Mộ Dung Xuân, sắp xếp ổn thỏa mọi việc.
Nghe vậy, Đường Sở Vị an tâm.
Cô kéo tay Giang Cung Tuấn, nói: “Nếu đã như vậy, chờ sau khi anh trở về từ lăng mộ Tần Thủy Hoàng, chúng ta có thể rời khỏi thủ đô, tìm một chỗ xa lánh chuyện đời, bắt đầu ẩn cư được rồi”
Nghe vậy, Giang Cung Tuấn im lặng.
Ẩn cư sao?
Thật sự có thể chứ?
Tình hình hiện tại của Đường Sở Vị không mấy lạc quan, cho dù có ẩn cư, cô có thể sống được bao lâu nữa?
Một năm, hai năm, hay là ba năm, năm năm?
“Ừm”
Anh nhẹ nhàng gật đầu.
Mặc dù anh đồng ý với Đường Sở Vị, nhưng chờ khi ông nội đi giết rồng, anh sẽ vẫn đi.
Không giết rồng, Đường Vi Vi không thể sống được bao lâu nữa.
Đường Sở Vị hỏi: “Khi nào anh đi?”
Giang Cung Tuản nghĩ nghĩ, nói: “Người của gia tộc Tiêu Dao đã đến lăng mộ Tần Thủy Hoàng, anh cũng phải mau chóng đến đó, việc này không thể chậm trễ được, anh sẽ xuất phát ngay lập tức.”
“Chỉ một mình anh đi thôi sao?”
“Một mình anh là đủ rồi”.
Giang Cung Tuấn nói, rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán của Đường Vi Vi.
Sau đó anh cầm theo Đệ Nhất Long Kiếm, xoay người rời đi.
Đường Sở Vị thật sự rất muốn đi cùng anh, cô quả thật rất lo lắng cho Giang Cung Tuấn.
Thế nhưng, cô cũng không muốn khiến Giang Cung Tuấn phải lo lắng cho cô, vì vậy cô không đi theo, mà ngoan ngoãn ở nhà chờ anh trở lại.
Một ngày sau.
Giang Cung Tuấn xuất hiện ở trong khu vực lăng mộ Tần Thủy Hoàng.
“Giang huynh”
Giang Cung Tuấn đang quyết định đường đi, thì lúc này sau lưng bỗng truyền đến một tiếng gọi.
Anh xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy một chàng trai mặc áo trường bào màu trắng, vẻ mặt tái nhợt, cà lơ cà phất đi đến.
“Trần Vân?”
Nhìn thấy người này, anh hơi sững sờ.
Người này là con trai của Trần Phi Hùng, cũng là anh trai của Trần Vũ Yến, là một thiên tài thật sự, nhưng nhiều năm trước đã rời khỏi phái Thiên Sơn.
“Tại sao anh lại ở chỗ này?” Giang Cung Tuấn hỏi.
Trần Vân đi đến, cười nói: “Anh đến đây làm gì, thì tôi đến đây làm cái đó.”
“Sao cơ, chẳng lẽ Bách Hiểu Sinh cũng đem tin tức này bán cho anh?” “Chuyện này anh không cần phải quan tâm”.
Trần Vân đi đến, khoác vai Giang Cung Tuấn, nhìn kiếm trong tay của anh, nói: “Đây chính là thần kiểm sinh ra ở biệt phủ Thần Kiếm sao? Cho tôi mượn xem thử một chút nào?
“Ai, đừng như thế mà” Khuôn mặt của Trần Vân ngập tràn ý cười rạng rỡ, nói: “Bây giờ cái tin này có thể đã truyền khắp giới cổ vỡ rồi, không ít cường giả đều đang nhắm đến Cửu Chuyển Kim Đan và Đệ Nhất Kiếm Quyết mà tới đây đâu. Tôi cảm thấy, chúng ta hẳn là nên kết đồng minh”