Cường Đại Chiến Y

Chương 861: Sư phụ cậu là ai



Lời nói của Ngõa Nhiên khiến Giang Cung Tuấn thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ anh đã không còn sức để chiến đấu nữa rồi.

Nếu như Huyết tộc không cho, anh thật sự không còn cách nào khác.

Khóe miệng anh nhếch lên, thu lại Đệ nhất Long Kiếm.

Thiên cũng thở phào.

Cường giả của Huyết tộc có thể tiếp được một kiếm mang tính hủy diệt của Giang Cung Tuấn, sức mạnh nhất định sẽ rất mạnh. Anh cũng không muốn đánh nhau với những người này.

Bây giờ Huyết tộc có thể lấy máu rồng, nói tung tích của máu rồng, vậy thì không còn gì tốt bằng nữa.

Ở phía xa, không ít người đang hoan hô.

Giang Phùng tiến lên trước, xuất hiện trước người Giang Cung Tuấn, cười nói: “Nhóc con, rất được nha, thật sự để cậu lĩnh ngộ được thập tứ kiếm rồi. Tôi không ngờ, uy lực của Thiên Tuyệt Thập Tứ kiếm lại mạnh như vậy, nếu như tôi đoán không nhầm, cường giả thiên thể thứ chín vừa chiến đấu với cậu, mà cường giả đỡ được kiếm của cậu, chính là Cảnh giới thứ chín.”

“Cảnh giới thứ chín sao?”

Giang Cung Tuấn cũng liếc nhìn Ngõa Nhiên.

Người này quả thật rất mạnh, có thể tiếp được Thiên Tuyệt Thập Tứ kiểm hủy thiên diệt địa của anh.

Theo như anh dự liệu, kiếm này dưới Cảnh giới thứ chín thì không ai có thể tiếp được, có thể tiếp được kiểm này, nhất định phải là Cảnh giới thứ chín.

Sau đó, nhóm người Giang Thời đi đến.

Giang Thời hình như đã nhìn ra trạng thái bây giờ của Giang Công Tuấn, lấy một viên đạn dược đưa qua, nhỏ giọng nói: “Đây là đan dược hồi phục chân khí, ở đây, vẫn nên cẩn thận một chút, đừng nói gì đến Huyết tộc”

“Vâng”

Giang Cung Tuấn nhận lấy, trực tiếp uống xuống.

Sau khi uống đan dược, lực lượng của đan dược tan rã, chân khí cạn kiệt của anh đang dần dần hồi phục.

Rất nhanh, đã hồi phục được một ít chân khí.

Ngõa Nhiên đi đến nhìn Giang Cung Tuấn, tán thưởng: “Được. Người trẻ tuổi, cậu thật sự rất được. Tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như thế rồi”

Giang Cung Tuấn cười nói: “Tiền bối quá khen rồi, cảm ơn tiền bối đã hạ thủ lưu tình. Nếu như tiền bối muốn ra tay với tôi, tôi nhất định không phải là đối thủ của tiền bối”

Giang Cung Tuấn cũng bắt đầu khách sáo.

Ngõa Nhiên đi đến, nhìn Giang Cung Tuấn nói: “Vừa rồi thật sự dọa chết tôi rồi. Nếu không phải ba tôi kịp thời cứu, tôi đã chết trong tay cậu rồi”

Giang Cung Tuấn cũng nói: “Lúc trước tôi cũng suýt chút nữa chế trong tay anh, có điều, giao đấu mà, là việc khó tránh khỏi.”

“Ha ha, cũng đúng” Ngõa Nhiên cười lớn, “Được nói”

Ngõa Nhiên nói: “Nếu như đã phân ra được thiên hạ đệ nhất, vậy mời các vị di chuyển đến tổng bộ Huyết tộc của chúng tôi.”

Sau đó, dưới sự dẫn đầu của Ngõa Nhiên, mọi người cùng nhau rời khỏi nơi này, tiến về tổng bộ của Huyết tộc.

Nhưng rất nhiều người ở hiện trường đều không tin Huyết tộc, không dám đi, nên rời đi trước.

Chỉ có một số ít người đi theo.

Huyết tộc, tổng bộ. Trong một tòa lâu đài xa hoa.

Hậu viện lâu đài. Lúc này đang tụ tập không ít cường giả Huyết tộc.

Dẫn đầu là Ngõa Việt Bân.

Cũng chính là người đã giết rồng nghìn năm trước, bây giờ ông ta là người mạnh nhất Huyết tộc, chỉ là trên người có vết thương.

“Ba.”

Ngõa Nhiên đi đến vẻ mặt cùng kinh nói.

Xung quanh Ngõa Việt Bân có mấy người.

Những người này đều đang truyền chân khí cho Ngõa Việt Bân, bây giờ bọn họ đều dừng lại rồi.

Ngõa Việt Bân hỏi: “Sao vậy?”

Ngõa Nhiên nói lại chuyện xảy ra ở trong sa mạc.

“O?”

Nghe thấy vậy, Ngõa Việt Bân hứng thú.

“Một người trẻ tuổi?”

“Vâng”

Ngõa Nhiên nói: “Con đã điều tra người này rồi, người này trước mắt đang đảm nhiệm Long Vương của Đoan Hùng, năm nay cậu ta còn chưa đến ba mươi tuổi, thuộc nhà họ Giang. Mà lão tổ nhà họ Giang, một nghìn năm trước chính là một trong bốn đại thần đưới trướng Chiêu Tử Vương”

Nghe thấy vậy, vẻ mặt Ngõa Việt Bản có chút ngưng trọng.

Một lúc sau, mới nói: “Chỉ có cậu ta là mạnh nhất sao? Những võ giả Cảnh giới thứ chín khác thì sao?”

“Vẫn chưa xuất hiện. Có thể là xuất hiện rồi, nhưng không ra tay”

Ngõa Nhiên nói, sau đó, hỏi: “Ba, bây giờ phải giao máu rồng ra sao? Phải nói tung tích của rồng ra sao?”

“Giao. Sao lại không giao ra chứ.”

Ngõa Việt Bán cười nói: “Rồng không dễ dàng giết như vậy, võ gá Đoan Hùng muốn đi giết rồng, nhất định phải xuất động toàn bộ cường giả Đoan Hùng, nhất định sẽ tổn thất rất nghiêm trọng. Đợi bọn họ đi giết rồng, cho dù có giết được rồng hay không, đều sẽ bị trọng thương”

“Nếu như có thể giết được, chúng ta sẽ ra tay, thu dọn bọn họ”.

“Nếu như thất bại, vậy rồng nhất định sẽ bị thương, chúng ta có thể trực tiếp ra tay giết rồng.

Như vậy thì có thể lấy được một số lượng lớn máu rồng, như vậy tộc chúng ta có thể dùng đến thiên thu vạn thế, không bao giờ hết”

“Ba anh minh”

“Đi đi, con đã bị bại lộ rồi, sau đó cường giả Cảnh giới thứ chín đến từ Đoan Hùng nhất định sẽ chú ý đến con, chú ý đến nơi này. Chúng ta không thể dừng lại ở chỗ này được, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi. Con ở lại trấn, cho dù có xảy ra chuyện gì, cũng đừng hoảng loạn.

Nếu như cường giả Cảnh giới thứ chín của Đoan Hùng tìm đến cửa thì ra vẻ đáng thương.

Tóm lại, không thể để cường giả Cảnh giới thứ chín của Đoan Hùng ra tay với tộc ta”

“Vâng, điều ba giáo huấn, con nhớ rồi.”

“Đi đi” Ngõa Việt Bàn phất tay.

Ngõa Nhiên không ở lại nữa, nhanh chóng rời khỏi. Lúc này, Giang Cung Tuấn đang nghỉ ngơi trong phòng. Anh uống xong đan dược mà ông nội đưa, bây giờ chân khí đã hồi phục được hơn nửa rồi. Nhưng, toàn bộ chân khí của anh đã cạn kiệt, muốn hoàn toàn hồi phục, thì phải cần thời gian mấy ngày. “Cốc cốc cốc”

Ngoài cửa, truyền đến tiếng gõ cửa.

Giang Cung Tuấn dừng lại, đứng dậy đi mở cửa.

Người gõ cửa chính là Huyết Hoàng đệ nhất.

Huyết Hoàng đệ nhất đứng ở cửa, sắc mặt tái nhợt nở nụ cười rạng rỡ, nói: “Cậu Giang, lão tổ tộc chúng tôi muốn mời cậu đến sau điện”

Giang Cung Tuấn gật đầu, quay người vào trong phòng, cầm lấy Đệ nhất Long Kiếm, sau đó đi theo sau Huyết Hoàng đệ nhất.

Chưa đi được mấy bước, Thiên đã xông ra.

“Giang Cung Tuấn, tôi cùng đi với cậu”

Huyết Hoàng đệ nhất đột nhiên nhướng mày, nói: “Lão tổ tộc tôi chỉ mời Giang Cung Tuấn”

Giang Cung Tuấn cười nói: “Thiên, ông yên tâm đi, tôi nói lời nhất định sẽ giữ lời. Tôi đi trước, đợi sau khi tôi lấy được máu rồng, tôi sẽ chia cho ông một nửa. Đợi sau khi tôi biết được bí mật về rồng, tôi sẽ nói với ông.

Giang Cung Tuấn nói như vậy, nhưng Thiên lại không tin Giang Cung Tuấn. Ông ta đã bị lừa một lần rồi.

“Giang Cung Tuấn, cậu nói xem tôi có thể tin cậu được sao?”

Ông ta nhìn chằm chằm Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn nói: “Đã đến lúc này rồi, anh tin thì cũng phải tin, không tin thì cũng phải tin”

Huyết Hoàng đệ nhất lạnh giọng nói: “Đừng cản đường.

Ở Huyết tộc, Thiên thật sự không dám hỗn láo.

Ông ta lạnh lùng nhìn Huyết Hoàng đệ nhất một cái, trong lòng lạnh giọng nói: “Sớm muộn cũng có một ngày, tôi sẽ hút cạn ông”

Sau đó nhìn Giang Cung Tuấn, uy hiếp: “Giang Cung Tuấn, hi vọng cậu có thể nói lời giữ lời, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua đầu”

Giang Cung Tuấn nhìn Thiên một cái.

Người này còn sống chính là một mối đe dọa.

Anh dự định, nhất định phải tìm cơ hội giết Thiên.

Trong lòng có ý nghĩ khác, nhưng trên mặt lại nở nụ cười rạng rỡ, nói: “Yên tâm đi, tôi nói lời nhất định sẽ giữ lời.

Nói xong, anh đi sau Huyết Hoàng đệ nhất. Dưới sự dẫn đầu của Huyết Hoàng đệ nhất, Giang Cung Tuấn đến hậu điện của lâu đài. Hậu điện, trong một căn phòng. Ngõa Nhiên ngồi khoanh chân trên đất.

Huyết Hoàng đệ nhất dẫn theo Giang Cung Tuấn đi vào, vẻ mặt cung kính nói: “Lão tổ, người đã đưa đến rồi”

Đây là lần đầu tiên Huyết Hoàng đệ nhất đến nơi này.

Ngõa Nhiên phất tay nói: “Biết rồi, cậu lui xuống trước đi”

“Vâng”

Huyết Hoàng đệ nhất quay người rời khỏi.

Lúc này Ngõa Nhiên mới ngẩng đầu, nhìn Giang Cung Tuấn, chỉ tay vào thảm cỏ bên cạnh, nói: “Đừng câu nệ, ngồi đi.” Giang Cung Tuấn ngồi xếp bằng đối diện với Ngõa Nhiên. Ngõa Nhiên nhìn Giang Cung Tuấn, hỏi: “Người trẻ tuổi, sư phụ cậu là ai?”

“Tôi không có sự phụ, nếu như thật sự phải nói đến sự phụ tôi, thì sư phụ tôi đã chết rồi”

Giang Cung Tuấn nói. Anh quả thật không có sự phụ.

Một lần bái sự duy nhất chính là Tiêu Dao Phong của nhà Tiêu Dao, Mà Tiêu Dao Phong quả thật đã chết rồi.

“Không có sự phụ, mà có thể trẻ tuổi như vậy, có trình độ như vậy, thật sự là hiếm có.”