Giang Cung Tuấn không lo lắng cho sự an toàn của Giang Vi Lam. Bởi vì hiện giờ võ giả trong thiên hạ gần như đều biết tận thế sắp đến.
Lúc này ai cũng đang cố gắng luyện võ để ứng phó tận thế sắp đến, cũng không có ai xuất hiện làm bậy. Anh chỉ cảm thấy bản thân anh không làm tròn trách nhiệm của một người ba.
Sau khi tạm biệt người nhà họ Đường, Giang Cung Tuấn cũng không dừng lại lâu, anh nhanh chóng rời khỏi thành phố Tử Đằng đi về Long Quốc, Nam Hoang.
Thiên Quốc.
Thiên Quốc là nước do Thiên sáng lập lên. Thiên muốn tạo ra một đất nước, một vương triều lưu danh muôn đời. Giang Vô Song giúp đỡ Thiên đã được một thời gian. Trong hơn một năm nay, Thiên Quốc phát triển rất nhanh.
Dưới sự giúp đỡ của Giang Vô Song dưới sự trợ giúp, âm mưu trong tối ngoài sáng, sử dụng vũ lực mạnh mẽ đánh chiếm được không ít quốc gia xung quanh. Hiện giờ diện tích của Thiên Quốc cũng rất rộng.
Hậu viện trong hoàng cung Thiên Quốc. Giang Vô Song ngồi trên ghế đá, cô ta mặc váy trắng, trong tay cầm một thanh kiếm. Thanh kiếm này có hình dáng giống y hệt đệ nhất Long kiếm, khác biệt duy nhất chính là màu sắc của thanh kiếm này.
Đệ nhất Long kiểm màu vàng, còn thanh kiểm này lại là màu đen. Đây chính là Diệt Thế Kiếm, là thanh kiếm mà biệt phủ Thần Kiếm dùng long cốt cộng thêm một số vật liệu đặc biệt chế tạo nên. Giang Vô Song vuốt ve Diệt Thể Kiếm, sắc mặt cô ta bình tĩnh, không vui không buồn.
Lúc này, một người đàn ông mặc áo giáp đi đến, quỳ một gối xuống đất cung kính gọi: “Quốc su.”
Giang Vô Song không quay đầu lại, thản nhiên nói: “Nói”
“Giang Cung Tuấn đã rời khỏi thành phố Tử Đằng trở về Long Quốc, Nam Hoang rồi” Người đàn ông mặc áo giáp lên tiếng.
Giang Vô Song hiện giờ chính là quốc sư của Thiên Quốc. Trải qua một năm phát triển, Thiên Quốc cũng thành lập được mạng lưới tình báo, hiện giờ mạng lưới tình báo của Thiên Quốc đã trải khắp thế giới. Mà Giang Vô Song cũng phân phó chú ý chặt chẽ nhất cử nhất động của Giang Cung Tuấn.
Lúc trước anh bế quan ở Thiên Sơn Quan Nam Hoang, Giang Vô Song không xuất hiện gây chuyện. Mãi cho đến khi anh xuất hiện ở phái Võ Đang thì cô ta mới phải người theo dõi anh.
“Ừm, biết rồi, đi xuống đi” Giang Vô Song nhẹ giọng nói.
“Vâng” Người đàn ông mặc áo giáp nhanh chóng đứng dậy sau đó rời đi.
Lúc này Giang Vô Song mới chậm rãi đứng lên từ ghế đá. Vào lúc này, Thiên cũng đi đến.
Giang Vô Song nhìn ông ta, nói: “Không bế quan luyện võ đi, ra ngoài chạy lung tung làm gì?”
Thiên nhìn cô ta, khóe miệng cong lên thành nụ cười: “Nhớ cô, muốn ra ngoài xem thế nào?
Mặt Giang Vô Song lạnh lùng, không đáp lời ông ta.
Thiên đi đến ngồi xuống nói: “Gần đây thế giới có xảy ra chuyện lớn gì không?”
Từ nửa năm trước, sau khi có được một trái cây thần bí màu tím từ núi Bất Châu, Thiên vẫn luôn bế quan. Ông ta cũng không biết hiện giờ thế giới bên ngoài đã xảy ra những chuyện lớn gì. Mà hiện giờ chuyện của Thiên Quốc đều do Giang Vô Song quản lý.
Giang Vô Song thản nhiên nói: “Cũng không có chuyện lớn gì cả. Chỉ là một tháng trước núi Võ Đang xuất hiện một con yêu thú rất mạnh, Giang Cung Tuấn xuất quan đánh nhau với con yêu thú nửa tháng mới đánh chết được nó”
“Yêu thú?” Thiên nhíu mày lại.
Giang Vô Song không muốn nói nhiều về chuyện này nữa, cô ta nhìn Thiên hỏi: “Tu vị ở cảnh giới gì rồi?”
“Haiz” Thiên bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Tôi đã hấp thu trái cây màu tím, nhưng cũng chỉ có thể phá giải được tầng xiềng xích thứ nhất. Hơn nữa lúc trước tôi lợi dụng long nguyên mạnh mẽ đột phá cảnh giới, không cách nào lĩnh ngộ được tinh hoa tu luyện chân chính, cũng không cách nào cảm ứng được linh khí thiên địa tồn tại. Điều này đối với con đường tu luyện của tôi tuyệt đối là một chướng ngại lớn”
Vẻ mặt Thiên có hơi bất đắc dĩ. Ông ta lợi dụng long nguyên cưỡng ép đột phá. Đến bây giờ ông ta vẫn chưa có cách nào cảm ứng được sự tồn tại của linh khí thiên địa..
Giang Vô Song thản nhiên nói: “Không cần lo lắng, từ từ thôi. Dù sao cách lúc tận thế còn rất lâu, ông tiếp tục tu luyện đi, tôi có việc phải ra ngoài”
Giang Vô Song cầm Diệt Thế Kiểm định đi. Thiên lắc mình một cái xuất hiện trước mặt cô ta, chặn đường lại.
“Tôi nghe nói trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn theo dõi Giang Cung Tuấn. Cô muốn làm gì?”
Giang Vô Song nhìn ông ta một cái nói: “Cái này không cần ông phải bận tâm”
Mặt Thiên hiện lên vẻ thâm tình nói: “Tôi có chỗ nào không bằng Giang Cung Tuấn ư?”
“Đều không bằng”
Giang Vô Song bỏ lại một câu sau đó vòng qua người Thiên xoay người đi, rất nhanh cô ta đã biến mất trong tầm mắt ông ta. Sắc mặt Thiên dần dần ngưng trọng.
Giờ phút này, Giang Cung Tuấn đã về tới Long Quốc, Nam Hoang.
Long Quốc đang phát triển rất nhanh chóng. Hứa Linh cầm theo số tiền vốn lớn đến Long Quốc, có cô ta giúp đỡ, Long Quốc phát triển rất nhanh.
Chưa đến mười năm, một nhà nước chân chính của con người sẽ được ra đời. Mà những chuyện khác cũng có người khác quản lý. Có Ngô Huy, có tầng cấp cao Bát Bộ Thiên Long của Long Điền, còn có đám người Độc Bộ Vân, chuyện của Long Quốc chuyện tạm thời không cần Giang Cung Tuấn Khải quan tâm. Anh lại đi đến Thiên Sơn Quán.
Lần này anh cũng dẫn Hắc Ưng Vương cùng đến. Theo suy nghĩ của anh, anh muốn dùng Hắc Ưng Vương để tu luyện. Giang Cung Tuấn nói ra ý đồ của mình, Hắc Ưng Vương lập tức không vui.
“Cậu Giang, tôi đi theo cậu không phải làm đối tượng luyện tập của cậu. Tôi muốn đi theo cậu để có được càng nhiều may mắn, cơ duyên. Muốn tôi làm đối tượng luyện tập với cậu cũng được thôi, công pháp cậu học được cũng phải truyền dạy lại cho tôi chứ?” Hắc Ưng Vương có ý đồ với công pháp của Giang Cung Tuấn.
“Cái này không được” Giang Cung Tuấn từ chối: “Giờ tôi vẫn chưa tin tưởng anh bởi vì anh đến từ thế giới khác, là kẻ địch của loài người trên trái đất. Chỉ khi anh đi bên cạnh tôi một thời gian, tôi hoàn toàn tin tưởng anh rồi thì tôi sẽ truyền dạy lại cho anh” . Truyện Trọng Sinh
Công pháp của Giang Cung Tuấn có được ở trong tàng kinh các trên trái đất. Đây là bí thuật luyện thể vô địch, sao anh lại có thể dễ dàng truyền dạy ra ngoài được?
“Bao lâu?” Hắc Ưng Vương đen mặt nói: “Lẽ nào muốn tôi đi theo cậu trăm ngàn năm thì cậu mới có thể truyền dạy cho tôi ư?”
Giang Cung Tuấn hơi xua tay nói: “Cũng không lâu như vậy đâu, có lẽ ba đến năm năm là được”
Trăm ngàn năm đối với Giang Cung Tuấn mà nói quá xa xôi. Bởi vì hiện giờ anh cũng mới sống được hơn ba mươi năm. Với anh mà nói thời gian ba năm năm đã đủ dài rồi. Nghe vậy Hắc Ưng Vương thở phào một hơi.
“Thế à, không vấn đề gì. Không phải luyện tập cùng thôi à, con người tôi không được thứ gì chỉ có luyện tập cùng là được” Hắc Ưng Vương cười to đồng ý.
Có câu này của hắn ta, Giang Cung Tuấn cũng yên tâm. Có một yêu thú sắp đến Thần Thông Cảnh làm đối tượng luyện tập, anh tin rằng lực lượng cơ thể anh sẽ rất nhanh có thể đạt tới cảnh giới tương đương với Thần Thông Cảnh. Đến lúc đó, chỉ cần dựa vào lực lượng cơ thể, cho dù là cường giả Thần Thông Cảnh cũng không làm gì được anh.
Giang Cung Tuấn ở lại Thiên Sơn Quan tiếp tục tu luyện. Mà Giang Vô Song đã đi đến thành phố Tử Đằng của Đoan Hùng. Khi cô ta xuất hiện ở thành phố Tử Đằng đã là buổi tối.
Cô ta đứng trên nóc tòa cao ốc năm mươi tầng nhìn ra cả thành phố Tử Đằng. Gió nhẹ thổi tới làm bay mái tóc cô ta. Trên khuôn mặt xinh đẹp của Giang Vô Song mang theo vẻ âm u.
“Giang Cung Tuấn, là anh ép tôi, tôi đi đến bước đường hôm nay tất cả đều do anh ban tặng”
Bỗng nhiên cô ta bay lên, nhanh chóng bay về phía biệt thự nhà họ Đường. Không lâu sau cô ta đã xuất hiện ở bên ngoài biệt thự.
Hiện giờ nhà họ Đường là một gia tộc lớn chân chính, bên ngoài biệt thự cũng có vệ sĩ bảo vệ. Giang Vô Song vừa xuất hiện đã khiến không ít vệ sĩ chú ý. Bọn họ lập tức có một ít vệ sĩ cầm vũ khí đi đến chặn đường cô ta.
“Người đến là ai?”.
Giang Vô Song nhìn đám vệ sĩ chắn đường này thản nhiên nói: “Vô Song của Di Hoa Cung”