T HÃN.Linh mục nói: “LÄng Sóc, con có Äá»ng ý lấy Cá»c VÅ© là m bạn Äá»i, bất ká» nghèo khó hay Äau Äá», cả Äá»i Äá»u trân trá»ng cáºu ấy không?”LÄng Sóc trá»nh trá»ng Äáp: “Con Äá»ng ý!”Linh mục nói: “Cá»c VÅ©, con có Äá»ng ý trá» thà nh bạn Äá»i của LÄng Sóc, bất ká» khi nghèo khó hay Äau khá», cả Äá»i trân trá»ng cáºu ấy không?”Cá»c VÅ© trang trá»ng trả lá»i: “Con Äá»ng ý!”… Nhìn hai ngÆ°á»i Äã Äeo nhẫn cho nhau, linh mục nói: “… Cha tuyên bá» từ nay các con Äã là vợ chá»ng, bây giá», chú rá» có thá» hôn bạn Äá»i của mình.”LÄng Sóc ôm eo Cá»c VÅ©, cúi Äầu, thâm tình hôn lên Äôi môi Cá»c VÅ©.Trong giáo ÄÆ°á»ng nho nhá» im ắng chá» có ba ngÆ°á»i Ryan, Dickens, Jude là khách Äến tham dá»±.Cả nhóm nhìn lên hai ngÆ°á»i Äan hôn nhau, ngoà i sá»± chúc phúc cùng hâm má», còn mang theo những tâm tÆ° khác.Jude má»m cÆ°á»i, trong Äôi mắt Äa tình vút qua má»t tia buá»n bã, Äem ánh mắt lén lút nhìn khuôn mặt ngượng ngùng của Cá»c VÅ© nhìn lên trên, bên dÆ°á»i những ô kÃnh thủy tinh mà u rá»±c rỡ là tượng thần linh.Mà Äôi mắt của thần, Äang nhìn anh ta Äầy thÆ°Æ¡ng xót.LÄng Sóc cháºm rãi rá»i môi Cá»c VÅ©, lại không nhá»n Äược hôn trá»m thêm má»t cái, trong lá»i nói Äầy dá»u dà ng mang theo bá Äạo: “VÅ©, em là của anh rá»i.”“Dạ, em là của LÄng Sóc.” Cá»c VÅ© cÆ°á»i nhẹ nhà ng.—NÆ¡i giáo ÄÆ°á»ng nhá» bé, Cá»c VÅ©Äem tÆ°Æ¡ng lai của mình giao cho LÄng Sóc, hay nói là từ khi cáºu bắt Äầu gặp LÄng Sóc, cáºu Äã liá»n Äi và o trong thế giá»i của LÄng Sóc rá»i.Giông nhÆ° là lần nói chuyá»n vá»i Ngô SÆ°, cáºu không biết nhÆ° thế nà o là thÃch má»t ngÆ°á»i, cÅ©ng không biết thÃch má»t ngÆ°á»i thì sẽ có cảm giác nhÆ° thế nà o.Cáºu chá» biết mình không muá»n xa rá»i LÄng Sóc, LÄng Sóc hôn mặt cáºu sẽ Äá» tim cáºu sẽ Äáºp loạn, LÄng sóc thÆ°Æ¡ng yêu cáºu sẽ Äắm chìm trong Äó…Cuá»c sá»ng của cáºu Äược LÄng Sóc sắp xếp, LÄng Sóc nói cái gì cáºu sẽ là m cái Äó, LÄng Sóc không cho phép cáºu là m cái gì cáºu sẽ không là m, nhìn qua giá»ng nhÆ° chẳng há» có chút công bằng, nhÆ°ng mà cáºu má»t chút cÅ©ng không há» cảm thấy bỠáp lá»±c hay trói buá»c, ngược lại cảm thấy LÄng Sóc bá»i vì quan tâm Äến cáºu sẽ rất má»t má»i, còn cáºu thì chá» cảm thấy an tâm.Cho nên, Cá»c VÅ© cảm thấy ba ngà y sau khi ra viá»n chá» bác sÄ© Hà o TÆ° thì Äược LÄng Sóc ÄÆ°a Äi ÄÄng kà kết hôn, rá»i tá» chức má»t hôn lá» trong giáo ÄÆ°á»ng nhá» bé nà y chá» vá»i ba vá» khách má»i cùng má»t cha sứ thì cÅ©ng chẳng có gì phải tủi thân cả, mà cảm thấy má»t niá»m hạnh phúc tháºt lá»n lao.Cáºu sẽ không giá»ng nhÆ° LÄng Sóc bá Äạo mạnh mẽ tuyên bá» quyá»n sá» hữu vá»i anh, nhÆ°ng trong trái tim Äang Äược bao bá»c bá»i hạnh phúc của cáºu hiá»u rất rõ, LÄng Sóc cÅ©ng là của Cá»c VÅ© cáºu, là chá»ng của cáºu, là cha của con cáºu, không ai có thá» cÆ°á»p anh khá»i cáºu!—LÄng Sóc bế ngang Cá»c VÅ© bÆ°á»c ra khá»i giáo ÄÆ°á»ng, Äặt Cá»c VÅ© ngá»i lên chiết xe Äược Ryan trang trà dà nh cho những cặp má»i cÆ°á»i, sau Äó tá»± anh bÆ°á»c vòng qua Äầu xe, ngá»i lên ghế tà i xế, khá»i Äá»ng xe, vẫy tay vá»i ba ngÆ°á»i Äang Äứng trên báºc cầu thang nhà thá», những vá» lon Äược cá»t á» Äuôi xe va và o nhau dần khuất xa theo bóng xe.Thanh âm “leng keng” vui vẻ vá»ng từ xa Äến, là m cho ba ngÆ°á»i Äà n ông Äứng á» ngoà i cá»ng nhà thá» phiá»n muá»n mất mấy giây.“Nhìn LÄng cùng Sweety kết hôn hạnh phúc nhÆ° váºy, tôi tá»± nhiên cÅ©ng cảm thấy rất muá»n kết hôn.” Ryan nói.“Cái tên LÄng kia, hình nhÆ° lúc nà o cÅ©ng may mắn! Tại sao Sweety dá» thÆ°Æ¡ng váºy lại rÆ¡i và o trong tay tên boss kia chứ?” Dickens “vô cùng tức giáºn” nói.“Bản thân tôi cảm thấy, muá»n tìm má»t ngÆ°á»i vừa thiá»n lÆ°Æ¡ng lại Äáng yêu nhÆ° Sweety Äá» kết hôn thì rất khó. Nếu váºy, tá»t hÆ¡n hết thì cứ táºn hÆ°á»ng cuá»c vui Äi, dù sao tuá»i chúng ta vẫn còn chÆ°a lá»n, trong nhà cÅ©ng chÆ°a nói gì mà , chẳng cần phải Äá» hôn nhân trói buá»c. Cho dù tìm Äược rá»i, ngÆ°á»i nhà chúng ta không có dá» dà ng thá»a hiá»p giá»ng nhÆ° ngÆ°á»i nhà của LÄng Äâu, nói cho cùng, có khi còn phải kết hôn vá»i ngÆ°á»i phụ nữ do nhà chá»n vì kết hợp lợi Ãch của hai bên cÅ©ng không chừng.” Jude bình thản nói.“Cho nên má»i hâm má» cái tên LÄng may mắn Äầy ngÆ°á»i! Cáºu ta bằng tuá»i chúng ta, tháºm chà còn nhá» hÆ¡n mấy tháng, cáºu ta có Sweety là vợ, lại có má»t Äứa con dá» thÆ°Æ¡ng. Tôi sợ á» nhà mà biết LÄng láºp gia Äình rá»i, ba ngÆ°á»i bá»n mình cÅ©ng chẳng còn rảnh rá»i Äược nữa Äâu.” Dickens thá» dà i má»t tiếng, nói.“Chúng ta tại sao lại Äứng á» cá»a nhà thá» hâm má»t cái gã Äà n ông Äã Äen Sweety tá»i nÆ¡i nà o không rõ váºy? Äi, chúng ta Äi nháºu nà o, chá» LÄng cùng Sweety trá» vá», lại tiếp tục tá» chức má»t tráºn Än uá»ng hoà nh tráng nà o!” Ryan vừa nói vừa quà ng tay lên vai Dickens cùng Jude, kéo vai hai ngÆ°á»i bÆ°á»c xuá»ng báºc tam cấp, Äi Äến chiếc xe khác Äang Äáºu trên ÄÆ°á»ng.—Má»t chiếc Mercedes Benz kéo theo má»t chùm lon rá»ng dừng xe trên quá»c lá» ***g lá»ng gió biá»n, thá»nh thoảng có má»t chiếc xe chạy qua, chá» cần nhìn thấy chùm lon cùng Äá» trang trÃ, tà i xế cùng khách du lá»ch Äá»u vẫy tay vá»i há», có thá» bấm còi lanh lảnh Äá» chúc mừng hạnh phúc.Khi chiếc xe Äầu tiên chạy qua rá»i hét to chúc mừng hạnh phúc vá»i hai ngÆ°á»i, Cá»c VÅ© khó hiá»u há»i LÄng Sóc: “Tại sao má»i ngÆ°á»i biết mình kết hôn váºy anh?”“Bá»i vì sau xe mình cá»t má»t chùm “pháo lon” Äó.” Tay LÄng Sóc cầm vô lÄng, tay kia Äặt Äằng sau ghế ngá»i của Cá»c VÅ©, cÆ°á»i Äầy Äắc ý.Trên Äoạn ÄÆ°á»ng chạy Äến khách sạn, LÄng Sóc lo da mặt Cá»c VÅ© má»ng, không có bế Cá»c VÅ© xuá»ng xe, chá» khi bÆ°á»c ra khá»i thang máy, Äến phòng trÄng máºt á» tầng trên cùng má»i bế ngang Cá»c VÅ©Äi “Äá»ng phòng”.Hai ngÆ°á»i trong phòng trÄng máºt quấn quÃt suá»t ba ngà y, ngoà i trừ Än cÆ¡m Äi vá» sinh, hai ngÆ°á»i Äá»u quấn trên giÆ°á»ng hoặc là dÆ°á»i ná»n nhà .Sau Äó, LÄng Sóc gá»i Äiá»n thoại vá» nÆ°á»c, nói cho ông ná»i cùng má»i ngÆ°á»i á» nhà , báo chuyá»n anh vá»i Cá»c VÅ©Äã ÄÄng kà kết hôn rá»i.Phản ứng của LÄng Táºp Trạo chÃnh là Äáºp bà n, nói cái gì mà chuyá»n kết hôn trá»ng Äại lại không má»i má»i ngÆ°á»i qua, rất là kì cục, sau Äó nói vá» nÆ°á»c phải tá» chức tiá»c mừng, nhà há» LÄng không sợ bá» ngÆ°á»i ta nói ra nói và o, không Äược là m Cá»c VÅ© tủi thân.LÄng Sóc Äã biết sau khi báo tin cho ông ná»i và má»i ngÆ°á»i sẽ có kết quả nà y, cho nên không có từ chá»i, liá»n Äá»ng ý, dù sao hai ngÆ°á»i má»t thá»i gian nữa má»i vá» nÆ°á»c, bá»i vì anh muá»n ÄÆ°a Cá»c VÅ© qua Anh dá»± sinh nháºt của Iris.Vấn Äá» là ai giúp anh ÄÆ°a LÄng Bảo Bảo Äến anh há»i há»p vá»i má»i ngÆ°á»i á» Anh, há»i tết nguyên tiêu gá»i Äiá»n thoại cho Iris, Äã hứa vá»i bà sẽ ÄÆ°a LÄng Bảo Bảo Äến Anh thÄm bà . Nếu không phải Cá»c VÅ© bá» thÆ°Æ¡ng Äá»t ngá»t cần ra nÆ°á»c ngoà i, thì cÅ©ng không phải là chuyá»n khó khÄn nữa.Ãng ná»i cùng Iris vá»n là thông gia, nhÆ°ng vẫn có vấn Äá», nghe cha nói, lúc trÆ°á»c khi cha kết hôn vá»i mẹ, Iris và ông ná»i Äá»u rất phản Äá»i, nguyên nhân cụ thá» thì cha chÆ°a há» nói qua vá»i anh.NhÆ°ng mà anh cảm thấy Iris phản Äá»i chuyá»n mẹ gả cho cha là bá»i vì bà không thá» Äi máy bay, cho nên má»i không Äá»ng ý mẹ gả Äến nÆ¡i xa nhÆ° váºy; mà ông ná»i phản Äá»i, anh cảm thấy là bá»i vì ông ná»i thấy Iris phản Äá»i nên phản Äá»i theo.Cho nên, nếu nói ÄỠông ná»i giúp anh ÄÆ°a LÄng Bảo Bảo qua Anh, chắc chắn ngÆ°á»i phản Äá»i ká»ch liá»t nhất chÃnh là ông.Nếu không, anh chá»u cá»±c má»t chút, Äá» cho Cá»c VÅ© cùng ba ngÆ°á»i Ryan qua Anh trÆ°á»c, mà anh thì tạm thá»i tách ra vá»i má»i ngÆ°á»i á» sân bay, vá» nÆ°á»c Äón LÄng Bảo Bảo, dù sao cÅ©ng chá» mất hai ba ngà y, cứ quyết Äá»nh váºy Äi.—LÄng Sóc chia sẻ ý tÆ°á»ng nà y vá»i Cá»c VÅ©, Cá»c VÅ© tất nhiên là gáºt Äầu Äá»ng ý.Từ bá»nh viá»n của anh rá» chuyá»n sang bá»nh viá»n của bác sÄ© Hà o TÆ° á» nÆ°á»c ngoà i cho Äến khi kết hôn, Cá»c VÅ©Äã hÆ¡n má»t tháng chÆ°a có gặp Äược LÄng Bảo Bảo, tuy nói ngà y nà o cÅ©ng gá»i Äiá»n thoại ÄÆ°á»ng dà i vá», nhÆ°ng mà LÄng Bảo Bảo chÆ°a biết nói, chá» có thá» từ trong miá»ng ông ná»i cùng bác Lâu và má»i ngÆ°á»i biết Äược tình hình của LÄng Bảo Bảo ra sao.Cá»c VÅ© rất rất nhá» LÄng Bảo Bảo, háºn không thá» láºp tức chạy tá»i Anh, sau Äó LÄng Sóc quay vá»Äón LÄng Bảo Bảo qua.“Khi nà o mình Äi Anh?” Cá»c VÅ© miá» n cưỡng dá»±a và o Äầu giÆ°á»ng, há»i LÄng Sóc Än mặc kiá»u te tua Äang Äẩy xe Äá»±ng bữa sáng và o.LÄng Sóc rót ra má»t li sữa Äầy, nói: “Sinh nháºt bà ngoại và o cuá»i tháng bảy, còn chÃn ngà y nữa, ngà y má»t mình Äi. Äợi lát nữa mình trả phòng vá» lại nhà , gá»i mấy ngÆ°á»i Ryan qua nói má»t tiếng. Có ba ngÆ°á»i bá»n há» Äi vá»i VÅ©, anh cÅ©ng yên tâm hÆ¡n.”Cá»c VÅ© cau mà y giáºn dá»i nhìn li sữa trÆ°á»c mặt, rất muá»n giả bá» nhìn không thấy, nói: “LÄng Sóc, lát nữa em uá»ng nha.”“VÅ© bá» anh thÆ°Æ¡ng yêu Äến không còn sức hả? Anh không ngại dùng miá»ng má»m cho VÅ©Äến khi uá»ng xong Äâu.” LÄng Sóc cầm li sữa Äụng Äụng lên khóe miá»ng Cá»c VÅ©, nói Äầy xấu xa.“Em uá»ng mà .” Cá»c VÅ© nâng cánh tay in Äầy dấu hôn, từ chá» nà y cÅ©ng không khó tÆ°á»ng tượng trên ngÆ°á»i cáºu có hình ảnh nhÆ° thế nà o.Cá»c VÅ© nháºn lấy li sữa, giá»ng nhÆ° là uá»ng trúng cái gì rất khó uá»ng, hai mắt nhắm tá»t nuá»t từng ngụm xuá»ng bụng.LÄng Sóc rất thÃch nhìn khuôn mặt hÆ¡i nhÃu Äôi chân mà y lại chẳng biết p hải là m gì của Cá»c VÅ© khi uá»ng sữa, lại cà ng thÃch hÆ¡n là khi Cá»c VÅ© sau khi uá»ng hết sữa thì vô thức dùng lưỡi liếm liếm sữa còn dÃnh á» khóe môi, vì Cá»c VÅ© lúc ấy, thÆ¡m giá»ng y nhữ là sữa, rất là ngon.Cá»c VÅ© “phù” má»t tiếng thá» phà o sau khi uá»ng hết sữa, Cá»c VÅ© mãi chÆ°a rút ra Äược bà i há»c kinh nghiá»m lại tiếp tục dùng lưỡi liếm liếm sữa trên khóe miá»ng, LÄng Sóc trong khoảnh khắc nà y Äôi mắt xanh liá»n tá»i thui, biến thà nh mà u xanh Äen, nghiêng cÆ¡ thá» cứng ngắc qua hôn lên Äôi môi Cá»c VÅ©, dùng lưỡi của mình luá»n và o trong miá»ng Cá»c VÅ©, quấn lấy lưỡi Cá»c VÅ©, quấn quÃt không rá»i.Sau Äó, bữa sáng Äặt trên chiếc xe cuá»i chân giÆ°á»ng trÆ°á»c má»t mà n xuân sắc mà dần dần nguá»i lạnh.—Ryan, Dickens, Jude, ba ngÆ°á»i Äá»u cam Äoan vá»i LÄng Sóc, sẽ bảo vá» Cá»c VÅ© tháºt cẩn tháºn, Äá» cho anh yên tâm vá» nÆ°á»c Äón LÄng Bảo Bảo.Gia tá»c của ba ngÆ°á»i Ryan có quan há» há» hà ng xa cỡ chừng ba ngà n cây sá» vá»i Iris, nên cả ba từ nhá» Äã rất thân vá»i LÄng Sóc, khi còn nhá» cÅ©ng thÆ°á»ng Äến á» trong trang viên của Iris.CÄn há» của LÄng Sóc á» New York tháºt ra cÅ©ng là má»t trong các bất Äá»ng sản á» má»i nÆ°á»c của Iris, chá» có Äiá»u khi LÄng Sóc mÆ°á»i bá»n tuá»i chuyá»n từ trÆ°á»ng dà nh cho quà tá»c Anh qua MÄ© há»c thì má»i chuyá»n tên cÄn há» qua cho LÄng Sóc Äứng tên.—Vừa ra khá»i sân bay, liá»n nhìn thấy Thomas Äang giữ nghiêm hai tay bên hông Äứng chá» á» lá»i ra dà nh cho khách VIP.“Cáºu Ryan, cáºu Dickens, Cáºu Jude, cáºu VÅ©, chà o các cáºu.” Thomas hÆ¡i cúi ngÆ°á»i chà o há»i bá»n ngÆ°á»i Ryan, ánh mắt bình tÄ©nh dừng lại trên ngÆ°á»i Cá»c VÅ© thêm má»t giây, sau Äó, chá» Äạo ngÆ°á»i giúp viá»c Äứng bên cạnh tiếp nháºn hà nh là của má»i ngÆ°á»i.“Chà o bác.” Cá»c VÅ© có chút dè dặt gáºt Äầu chà o Thomas.Mấy ngÆ°á»i Ryan thì chá» gáºt Äầu chà o cho có lá».Ryan còn thoải mái nói: “Thomas, xem ra bác vẫn rất tá»t nha.”“CÅ©ng nhá» phúc của các cáºu.” Thomas vừa nói, lại hÆ¡i khom ngÆ°á»i, nói tiếp: “Xe Äã Äáºu sẵn á» bên ngoà i, má»i cáºu Ryan, cáºu Dickens, cáºu Jude, cáºu VÅ© qua bên Äó.”—Trang viên của Iris á» ngoà i ngoại thà nh, diá»n tÃch rất lá»n, bên trong có má»t bãi Äua ngá»±a rất rá»ng, còn có má»t cái há», bên cạnh há» là rừng ngân hạnh, má»i khi và o thu, cả rừng ngân hạnh và ng óng má»t mà u, soi bóng trên mặt há» trong veo, trá»i xanh, mây trắng, rừng ngân hạnh, Äẹp không sao tả xiết.NhÆ°ng mà cảnh Äẹp nhÆ° váºy không phải lúc nà o cÅ©ng có, bá»i vì khà háºu á» Anh lúc nà o cÅ©ng có sÆ°Æ¡ng mù, trá»i Äất xam xám, rất nhiá»u ngÆ°á»i không thÃch, cảm giác thấy rất nặng ná».Xe dừng trÆ°á»c má»t tòa nhà có tháp nhá»n giá»ng nhÆ° lâu Äà i, Thomas xuá»ng xe má» cá»a, cung kÃnh nói: “Cáºu VÅ©, cáºu Ryan, cáºu Dickens, cáºu Jude, Äến rá»i.”Cá»c VÅ© giá»ng nhÆ° là bánh bao á» quê má»i ra tá»nh, khóe miá»ng hÆ¡i nhoẻn lên cÆ°á»i, ngẩng Äầu nhìn cÄn nhà to lá»n mang theo hÆ¡i thá» cá» kÃnh, những tòa tháp bằng Äá xắm, trên ÄóÄáºu má»t Äôi bá» câu trắng, chúng nó Äáºu trên Äó rá»a lông rá»a cánh.Cá»c VÅ© có chút bá» Äôi chim câu thong dong nhà n nhã thu hút, Thomas nói: “Cáºu VÅ©, Äó là bá» câu phu nhân nuôi dưỡng.”Cá»c VÅ© mắc cỡ cÆ°á»i cÆ°á»i vá»i Thomas, nói: “Bá»n chúng dá» thÆ°Æ¡ng lắm, cảm Æ¡n bác Äã cho con biết.”“Tháºt có lá»i quá, tôi còn chÆ°a tá»± giá»i thiá»u vá»i cáºu VÅ©. Cáºu VÅ© cứ gá»i tôi là Thomas là Äược, tôi là quản gia của phu nhân Iris và trang viên Ngân Hạnh Lâm. Chà o Äón cáºu Äến vá»i trang viên Ngân Hạnh Lâm.” Thomas kÃnh cẩn khom lÆ°ng nói vá»i Cá»c VÅ©.Cá»c VÅ© có chút mất tá»± nhiên, vá» quản gia tên Thomas nà y rất khách sáo.Jude Äi bên phải Cá»c VÅ© cúi Äầu nói nhá» và o tai Cá»c VÅ©: “Thomas là há»c từ trÆ°á»ng Äà o tạo quản gia của Anh, tất cả Äá»ng tác tÆ° thế của quản gia Äá»u phải há»c hết sức nghiêm túc. Bác ấy bây giá» là Äỡ lắm rá»i Äó, bá»i vì Iris cÅ©ng có chút không chá»u Äược tác phong Äâu ra Äấy của bác ấy.”Vừa dứt lá»i, Thomas liá»n nắm tay lại ÄÆ°a lên che miá»ng ho nhẹ, ý là bác cÅ©ng nghe thấy, cÅ©ng nhắc nhá» hai ngÆ°á»i chẳng ÄỠý tá»i ai cứ chụm Äầu lại nhá» to là phu nhân nhà bác Äi ra rá»i.Jude vá»i và ng ngẩng Äầu, cùng Ryan, Dickens tuy nhiá»t tình nhÆ°ng không há» mất Äi phong thái tao nhã Äi Äến trÆ°á»c mặt Iris, tất cả Äá»u Äá»ng thanh nói: “Iris, chà o bà . Äã lâu không gặp, bà vẫn xinh Äẹp nhÆ° xÆ°a.”Iris vá»i mái Äầu Äã bạc trắng Äược chải chuá»t tá» mÄ© hÆ¡i má»m cÆ°á»i, chà o Äón ba cáºu con trai thay phiên nhau ôm hôn chà o bà , sau Äó má»i nói: “Ryan, Dickens, Jude, các con vẫn nghá»ch ngợm nhÆ° váºy, cứ nói ngá»t Äá» lừa bà già nà y.”“Là m gì có chuyá»n Äó chứ, Iris tháºt sá»± là ngÆ°á»i phụ nữ Äẹp nhất tao nhã nhất mà con Äã từng gặp.” Ryan nói trá»nh trá»ng.“Ha ha, nếu nhÆ° là sáu mÆ°Æ¡i nÄm trÆ°á»c, bà sẽ rất tin và o lá»i của Ryan. Äược rá»i, Äá» bà Äến xem cáºu bé mà LÄng nhà chúng ta yêu thÆ°Æ¡ng nà o.” Iris vừa nói, vừa nhìn Cá»c VÅ©Äang im lặng Äứng á» phÃa sau mấy ngÆ°á»i Ryan.Iris im lặng nhìn Cá»c VÅ©, trên khuôn mặt Äã không còn cái bá»t của Cá»c VÅ© nay có thá» dùng hai chữ ngÆ°á»i Äẹp Äá» hình dung cÅ©ng không há» quá Äáng, tÃnh cách lại ôn hòa bình Äạm.“Lại Äây, con trai, Äá» cho bà nhìn má»t chút nà o.” Iris vẫy tay vá»i Cá»c VÅ©, nói Äầy thân thiết hòa ái.“Bà ngoại, chà o bà , con rất vui Äược gặp bà .” Cá»c VÅ© không là m Äược hà nh Äá»ng ôm hôn Iris nhÆ° ba ngÆ°á»i Ryan, nhÆ°ng cáºu rất lá» phép cúi ngÆ°á»i chà o Iris.Iris nắm tay Cá»c VÅ©, bà biết Cá»c VÅ©Äã bao nhiêu tuá»i, nhÆ°ng mà bà n tay nà y, giá»ng nhÆ° của má»t cáºu bé má»i lá»n chÆ°a từng bÆ°á»c ra ngoà i xã há»i, má»m mại xinh Äẹp.“Äúng là rất xinh Äẹp, há»i phục rất tá»t.” Iris nâng gÆ°Æ¡ng mặt của Cá»c VÅ© lên quan sát tá» má», nói: “Lúc ấy nghe nói con xảy ra chuyá»n, tháºt sá»± là hù chết bà ngoại. May quá, con trai, con Äúng là má»t ngÆ°á»i may mắn.”“Cảm Æ¡n bà ngoại.”“Có thá» gặp Äược con bà rất vui! Nà o, con trai, và o nhà vá»i bà . Bà biết các con sắp Äến, cho nên có xuá»ng bếp là m Ãt Äiá»m tâm cho bá»n con, hi vá»ng các con sẽ thÃch.” Iris nắm tay Cá»c VÅ© dắt và o trong nhà , vừa Äi vừa vui vẻ nói: “á» Äây Äã lâu chÆ°a có náo nhiá»t nhÆ° váºy. NgÆ°á»i già , lúc nà o cÅ©ng thấy lÆ°á»i. Con trai, Äợi LÄng ÄÆ°a cháu cá» của bà qua, các con á» lại Äây lâu má»t chút, xem nhÆ° là giúp Äỡ bà già tá»ch má»ch nà y nha.”“Dạ, nếu nhÆ° LÄng Sóc Äá»ng ý ạ.” Cá»c VÅ© nhá» rất kÄ©, bất ká» chuyá»n gì, vẫn cứ Äá» cho LÄng Sóc ra quyết Äá»nh má»i là tá»t nhất, nếu nhÆ° bây giá» Äá»ng ý vá»i Iris, lỡ Äâu LÄng Sóc không thá» á» lại lâu, lúc Äó chá» có Cá»c VÅ© cáºu bá» hại thôi.Äôi mắt Äược bao quanh bá»i những nếp nhÄn của Iris có chút lóe lên, là m bá» nói lÆ¡ Äãng: “Con trai, con rất nghe lá»i LÄng. Khó trách LÄng Sóc thÃch con nhÆ° váºy.”Cá»c VÅ© ngại ngùng cụp mắt xuá»ng, gáºt Äầu: “Dạ, LÄng Sóc thÃch con chuyá»n gì cÅ©ng nói vá»i anh ấy.”“Äúng là má»t Äứa trẻ ngoan, Äây là má»t phẩm chất rất tá»t.” Iris kéo Cá»c VÅ© ngá»i xuá»ng phòng khách mang Äáºm phong cách Anh, “Äược rá»i, ngá»i Äây, bà và o bếp Äem Äá» ra.” Quay ngÆ°á»i lại nói vá»i ba ngÆ°á»i Ryan: “Ba Äứa con mặc dù Äã lâu không có qua Äây, nhÆ°ng vẫn hÆ¡n so vá»i Cá»c VÅ©Äến lần Äầu, cÅ©ng Äã quen thuá»c á» Äây nhiá»u. Các con là bạn thân của LÄng, phải thay nó chÄm sóc Cá»c VÅ© chu Äáo nghe không, Äừng Äá» cho cáºu ấy thấy gò bó.”“Dạ, Iris.” Ryan trả lá»i: “TrÆ°á»c khi LÄng vá» nÆ°á»c Äón cục cÆ°ng cÅ©ng có nói vá»i bá»n con. á» Äây bá»n con cÅ©ng Äã quen thuá»c, nói gì thì nói bá»n con há»i nhá» cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên á» Äây là m phiá»n Iris mà .”“Iris, cần bá»n con phụ gì không?” Dickens há»i.“Không cần Äâu, Thomas sẽ giúp bà . Các con cứ ngá»i Äi. Än Äiá»m tâm do bà là m, các con sau Äó vá» phòng mình nghá» ngÆ¡i cho khá»e, vẫn là phòng lúc trÆ°á»c thôi. Còn phần Cá»c VÅ©, thì cứ á» phòng của LÄng, không thà nh vấn Äá» chứ? Con trai.” Câu sau là Äá» há»i Cá»c VÅ©.Cá»c VÅ© vá»i và ng Äứng dáºy nói: “Dạ không sao ạ, bà ngoại.”—Sau Äó, Iris ngá»i vá»i cả nhóm má»t chút, Än má»t Ãt Äiá»m tâm, Äá» cho ngÆ°á»i giúp viá»c dẫn má»i ngÆ°á»i vá» phòng mình nghá» ngÆ¡i.Cá»c VÅ©Äược ngÆ°á»i giúp viá»c ÄÆ°a Äến phòng của LÄng Sóc, Cá»c VÅ© gá»i má»t tin nhắn Äến cho LÄng Sóc vẫn ngá»i ngá»i trên máy bay, sau Äó tò mò nhìn cÄn phòng có chút trang nghiêm, cầm lên má»t khung ảnh Äược lau chùi sạch sẽ Äặt trên bà n, trong hình là má»t cáºu bé mặc Äá» cỡi ngá»±a Äang ngá»i trên má»t con ngá»±a trắng.Cá»c VÅ© cÆ°á»i dá»u dà ng, ngón tay tinh tế nhẹ mÆ¡n man khuôn mặt cáºu bé trong hình, Äây là LÄng Sóc khi còn nhá» sao, là bao nhiêu tuá»i nhá»? Bá» dạng á» trong hình nhìn giá»ng nhÆ° khoảng sáu hay bảy tuá»i, thì ra, LÄng Sóc từ há»i nhá» Äã Äẹp trai nhÆ° váºy rá»i.Nằm á» trong chÄn vẫn còn thoang thoảng mùi thÆ¡m, Cá»c VÅ© cá» cá» Äầu trên gá»i má»m, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng lại nhìn thoáng qua ngÆ°á»i trong ảnh, thì thầm không thà nh tiếng, LÄng Sóc, em nhá» anh, anh Äến nhanh lên. Sau Äó ngá»c nghếch nghÄ©Äến LÄng Sóc từng nằm trên chiếc giÆ°á»ng nà y ngủ sẽ mÆ¡ thấy những gì?