Cường Giả Đô Thị

Chương 181: Nổi giận



“Nhưng anh như vậy không tuân theo trật tự, rất dễ tạo thành hỗn loạn. Dương Thiên, anh nghe lời tôi, lúc trước là Long tổ có lỗi với anh, nhưng tổ trưởng Hoàng cũng nói rất nhiều lần rồi, anh rời khỏi Long tổ là một tổn thất lớn của Long tổ. Mọi người rất muốn anh quay lại, anh đừng hẹp hòi như thế được không?” Long Thiên Y bất mãn.

“Cô thực sự cho rằng tôi không quay lại chỉ vì bất mãn chuyện nhóm Đường Chính Lâm trục xuất tôi khỏi Long tổ sao?” Dương Thiên cười nói.

“Chẳng lẽ không phải như vậy?” Long Thiên Y tức giận, cảm thấy Dương Thiên là người lòng dạ hẹp hòi.

“Ha ha! Cô có biết tôi bị trục xuất khỏi Long tổ chưa đến nửa giờ thì đã bị một cường giả của Long tổ đuổi theo. Người đó không những cướp lấy quả Thánh anh mà còn đánh gãy tứ chi tôi! Nếu không phải Dương Thiên này phúc lớn mạng lớn thì đã chết từ hôm đó rồi!” Dương Thiên cười lạnh.

“Không thể nào!” Long Thiên Y không tin: “Người của Long tổ không thể nào xảy ra chuyện làm hại người nhà như thế được!”

Mặc dù Long tổ không có nhiều thành viên, nhưng các thành viên đều rất thân thiện với nhau. Ngay cả nhóm Hoàng Thừa Quốc là cường giả cấp S nhưng cũng rất bình dị và gần gũi với mọi người.

Bây giờ Dương Thiên lại nói Long tổ có một người như vậy, không chỉ cướp mất quả Thánh anh của hắn mà còn đánh gãy chân hắn, thủ đoạn tàn nhẫn đến cực điểm. Nếu chuyện này để những người khác của Long tổ nghe thấy thì chắc chắn sẽ không bỏ qua.

“Những chuyện này đều là tôi tự mình trải qua, chẳng lẽ còn có thể là giả nữa sao?” Dương Thiên lạnh lùng nói. Bây giờ nghĩ đến chuyện này, trong lòng hắn vẫn tràn đầy oán hận!

“Vậy tại sao trước đây anh lại không nói cho tôi biết?” Long Thiên Y ngơ ngác nhìn Dương Thiên.

“Tôi biết cô không thể nào rời khỏi Long tổ, nói cho cô biết có ích lợi gì đâu? Tôi nói với cô chuyện này để cô biết tôi sẽ không bao giờ tái gia nhập Long tổ! Còn về phần người ra tay với tôi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ điều tra rõ ràng!” Dương Thiên nói.

“Người đánh gãy tứ chi anh trông như thế nào?” Long Thiên Y nói.

“Người đó chắc là một dị năng giả hệ thổ, là đàn ông, mặc một bộ trường bào màu đất, lúc đó thực lực cấp C!” Dương Thiên nói.

Khi đó, cường giả cấp C đối với Dương Thiên mà nói là một người cao không với tới, hắn không phản kháng được. Nhưng bây giờ cường giả cấp C cũng chẳng chịu nổi một đòn của Dương Thiên!

Nhưng mà hắn cũng chỉ là cấp B, không có khả năng tự tiện xông vào căn cứ của Long tổ để điều tra.

Cuối cùng Long Thiên Y cũng rời đi, cô biết Dương Thiên chính là cường giả kia, cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng mà, bây giờ lại có một vấn đề rất lớn xuất hiện trước mắt cô.



Lúc này Dương Thiên đã hoàn toàn mất niềm tin vào Long tổ, muốn Dương Thiên gia nhập Long tổ một lần nữa thì chỉ có một cách duy nhất: Đó là tìm được người đã hại Dương Thiên, sau đó để Dương Thiên tự mình xử lý, như vậy thì mới có thể tiêu trừ cơn giận dữ trong lòng Dương Thiên.

Sau khi trở lại căn cứ Long tổ, Long Thiên Y lập tức đi tìm Hoàng Thừa Quốc, sau đó nói cho ông ta nghe mọi chuyện của Dương Thiên.

“Cái gì? Dương Thiên bị cướp mất quả Thánh anh? Còn bị đánh gãy tứ chi?” Hoàng Thừa Quốc vô cùng tức giận. Ông ta không hề biết chuyện này, còn tưởng Dương Thiên đã bình yên vô sự.

“Chẳng lẽ là đám người Chính Lâm làm?” Hoàng Thừa Quốc phẫn nộ vô cùng, trực tiếp đến tìm Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân.

“Hả? Ông nói Dương Thiên chính là cường giả bí ẩn đã tiêu diệt những người nằm vùng ở thành phố Hải? Hơn nữa còn đạt đến cấp B?” Đường Chính Lâm khiếp sợ nói.

Ông ta âm thầm nhớ lại thanh niên có gương mặt non nớt mà mình đã gặp mấy tháng trước kia. Lúc đó, mặc dù Dương Thiên thân thể yếu ớt, thế mà đứng trước một cường giả cấp S như ông ta lại không hề sợ hãi, cứng rắn chống lại.

Khi đó, Dương Thiên chỉ là thực lực cấp D đỉnh phong, hơn nữa còn bị đứt hết kinh mạch. Vậy mà, mấy tháng trôi qua, hắn đã trở thành vương giả cấp B mạnh mẽ!

Toàn bộ Long tổ cũng chỉ có hơn sáu mươi cường giả cấp B!

Sự tiến bộ của Dương Thiên quả thực khiến cho người ta sợ hãi! Nếu cứ ấn theo tốc độ này thì chỉ một thời gian nữa thôi là Long tổ sẽ có thêm một vị cường giả cấp S!

“Mọi chuyện chính là như vậy! Các người cũng hiểu tôi muốn nói gì rồi đấy!” Hoàng Thừa Quốc sầm mặt nói. Với thiên phú hiện tại của Dương Thiên thì rất có khả năng thời gian tới sẽ đột phá lên cấp S, thế mà bọn họ lại đẩy một thanh niên có tiềm lực lớn như thế ra ngoài.

Trong lòng Hoàng Thừa Quốc vô cùng tiếc nuối, nhưng phần lớn vẫn là phẫn nộ!

Cho dù là ai, chỉ cần dám vi phạm quy tắc làm việc của Long tổ thì Hoàng Thừa Quốc sẽ không bỏ qua.

“Ý ông là chúng tôi phái người đi tấn công Dương Thiên?” Đường Chính Lâm đen mặt lại, sau đó khinh thường nói: “Đường Chính Lâm này làm việc đường đường chính chính, nếu như thực sự muốn giết Dương Thiên thì tôi đã ra tay khi cậu ta còn ở Long tổ rồi, việc gì phải chờ cậu ta đi được nửa đường mới tiến hành ám sát? Hơn nữa, đánh gãy tứ chi là việc làm vô cùng tàn nhẫn! Chuyện này không phải do tôi làm!”

“Từ Ngọc Cường này là tổ phó Long tổ... Cũng là người đặt qua quy định, làm sao có thể vi phạm được? Mặc dù quả Thánh anh là tôi cho cậu ta, nhưng dù sao cũng chỉ là một quả Thánh anh thôi mà, Từ Ngọc Cường này không hèn hạ đến mức dùng thủ đoạn ti tiện đi đoạt lại đâu!” Từ Ngọc Cường lão nhân cũng lên tiếng.